Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3878 - 1202 Chương 3878

1202 Chương 3878 1202 Chương 38781202 Chương 3878

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thủ đô Kinh quốc, thành Kế Đôi!

Kế Đô là tên của một hung tinh, Đại Kinh là đế quốc quân sự, đặt tên như vậy là nói “Thiên tử trấn hung”. Hậu nhân nghe chuyện này, có thể thấy được khí phách của Thái Tổ Kinh quốc.

Có lẽ phải đô thành hung hãn như vậy mới có thể nuôi được một hoàng tộc cương liệt như vậy.

Tống Thanh Ước cảm thán “ồ” một tiếng, tiếc hận nói: “Đều qua rồi!”

Đáng lẽ hắn ta nên trò chuyện về mối quan hệ giữa mình và Thủy tộc Thần Trì và nguồn gốc huyết mạch của Thân Trì Thiên Vương, đáng lẽ nên trò chuyện vì sao mấy nghìn năm qua, Thủy tộc không còn xuất hiện thêm một Thần Trì Thiên Vương nào nữa, vì sao thiên tài Thủy tộc lại ít như vậy. Chẳng lẽ Thủy tộc hiện thế lại ít hơn Hải tộc ngoài biển? Chẳng lẽ môi trường sinh trưởng của Thủy tộc hiện thế lại ác liệt hơn cả đại dương? Chảng lẽ tư chất của Thủy tộc hiện thế lại không bằng Hải tộc?

Hắn ta nên trò chuyện về những nỗi đau và bí mật lịch sử, trò chuyện về những manh mối trong chuyện xưa của Long Quân. Nhưng hắn ta chỉ nói, đều qua rồi.

Trường Hà Long Quân ngồi trên bảo tọa cao ngất, quan sát Thanh Giang Thủy Quân mới nhận chức chưa được mấy năm này, phát hiện Tống Thanh Ước và Tống Hoành Giang hoàn toàn khác biệt.

Ngao Thư Ý y đương nhiên không có biểu hiện nôn nóng nào, chỉ thờ ơ nói: “Chuyện đã qua đúng là không có gì để nói. Thanh Giang Thủy Quân nay tới bái phỏng, rốt cuộc là vì chuyện gì?”

Tống Thanh Ưóc nói: “Thanh Ước tới chuyến nay không phải vì chính mình mà là phụng lệnh thiên tử Đại Trang, đến đưa lễ cho Long Quân!”

“Lễ từ đâu tới?” Trường Hà Long Quân hỏi. “Lễ” này là lễ tiết, không phải lễ vật.

Nếu bắt buộc phải có thì là một chút đặc sản địa phương được người đại diện quốc gia đi sứ mang theo... Không phải là đã giao cho Long Cung rồi sao, sao còn hồi?

Lão già lòng tham không đáy, chẳng trách Long Cung Trường Hà nguy nøa tráng lệ như vậy!

Tống Thanh Ước không biến sắc, lấy ra một tấm lụa vàng được niêm phong: “Xin trình một bức thư pháp của Trang thiên tử” Mí mắt Trường Hà Long Quân hơi giật.

Tọa trấn Long Cung không biết đã mấy nghìn năm, chứng kiến bao nhiêu hào kiệt, lại thiếu một bức thư pháp của Trang Cao Tiện ngươi?

Đúng là nghèo nàn!

Đương nhiên, thực tế thì đây cũng chỉ là một phong thư thôi, chưa chắc đã là do Trang Cao Tiện tự tay viết, còn chưa được tính là thư pháp thiên tử.

Y tùy ý ngoắc tay một cái, cầm lấy quyển lụa vàng, nhưng không xem, nhẹ nhàng nâng lên, nhìn Tống Thanh Ước và nói: “Trong thư viết cái gì?”

Tống Thanh Ước nói: “Đây là thư tín giữa Trang thiên tử và Long Quân, tiểu giao nào có tư cách nhìn lén?”

“Bậy ngươi đường đường là Thủy quân Thanh Giang, vậy mà chuyến này tới đây lại chỉ để làm người đưa thư?” Trường Hà Long Quân thản nhiên nói: “Việc này một phàm phu cũng có thể làm được”

“Long Quân tôn quý nhường nào, há một phàm phu có thể gặp?” Tống Thanh Ước chắp tay cung kính: “Tiểu giao tới đây làm người đưa tin, nhưng cũng không chỉ là người đưa tin”

Trường Hà Long Quân không tỏ vẻ gì: “Còn có cái gì, nói đi đừng ngại”

Tống Thanh UGc cao giọng nói: “Từ xưa đến nay, Thanh Giang - Lan Hà không phân gia, cùng chung dòng nước, hai tộc qua lại thường xuyên. Từ khi thể chế quốc gia phát triển tới nay, hào kiệt Nhân tộc ngăn sông cắt đất, sơn thủy được phân chia bằng biên giới. Thanh Lan cũng bị chia làm hai. Hiện tại vật đổi sao giời, Thanh Giang trong, Lan Hà đục... Thường có Thủy tộc Lan Hà lam lũ tìm tới, lại bị chặn lại ở nơi gọi là biên giới Nhân tộc, chỉ biết nhìn sông mà khóc. Sự suy sút của Lan Hà khiến tiểu giao đau lòng khôn xiết!”

Nói Thủy tộc Lan Hà lam lũ tới nương nhờ Thanh Giang, Trường Hà Long Quân vạn lần không tin. Đương kim Ủng Đế Hàn Húc được Mặc gia ủng hộ, quốc khố sung túc biết nhường nào. Ung đình trị sông không biết bao nhiêu năm, với thủ đoạn của Hàn Húc, sao có thể không có lòng thu nạp Lan Hà? Cuộc sống của ngươi ở Thủy tộc Thanh Giang chưa chắc đã thoải mái bằng Thủy tộc Lan Hà.

Đương nhiên, Lan Hà Thủy Phủ thế suy cũng là sự thật... Nhưng không phải là do bị Thủy tộc Thanh Giang ngươi đánh sao?

Tuy nhiên có một số việc, trọng điểm không nằm ở chỗ tin hay không mà ở chỗ có bằng lòng tin hay không.

Tống Thanh Ước, hoặc nói cách khác, Trang Cao Tiện mà Tống Thanh Ước thay mặt đại diện đã cho thấy ý đồ hết sức rõ ràng. Quốc chiến Trang Ung lần trước còn chưa lắng lại được mấy năm, Trang Cao Tiện đã lại rục rịch ý đồ, muốn quyền hành của Lan Hà Thủy Phủ!

Chiến tranh Trang Ung trong mắt Ngao Thư Ý khác với bách tính bình thường. Trận chiến oanh liệt đó, bản chất là hành vi thỏa mãn nhu cầu cá nhân của Trang Cao Tiện và Hàn Húc, kẻ thì mở rộng lãnh thổ, kẻ thì tráng sĩ chặt tay.

Hai vị quân vương đều có lòng tin tuyệt đối vào bản thân, lấy Tỏa Long Quan làm ranh giới, mỗi bên tự phát triển. Vốn cho rằng, dù thế nào cũng phải mười năm, tám năm mới có chuyện sau đó. Vậy mà không ngờ Trang Cao Tiện lại nôn nóng như vậy.

Ung quốc bây giờ có Mặc gia ủng hộ. Trang Cao Tiện còn dám vươn tay tới Lan Hà, hẳn là Ngọc Kinh Sơn đứng đằng sau đã cho hắn ta một sự cổ vũ nào đó. Bắt đầu từ Lan Hà là một lựa chọn tương đối ôn hòa. Đặc biệt là Trường Hà Long Cung thì chắc chắn có thể xưng là “Thanh Giang Lan Hà vốn một nhà”.

Mặc dù Trường Hà Long Cung chỉ có ý nghĩa tượng trưng, nhưng ý nghĩa tượng trưng này cũng có thể phát huy tác dụng. Chỉ cần Trường Hà Long Quân tán thành Thanh Lan một thể, Thanh Giang Thủy Phủ sẽ lập tức danh chính ngôn thuận tiếp nhận Thủy tộc Lan Hà.

Còn việc làm sao tiếp nhận, làm sao để Thủy tộc Lan Hà tìm tới thì đó là chuyện của Trang Cao Tiện.
Bình Luận (0)
Comment