1242 Chương 3890
1242 Chương 38901242 Chương 3890
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Yến Thiếu Phi trầm tư một lúc, lùi lại, thu kiếm vào vỏ, trở lại Ngụy Đô mà không chút lưu luyến. Không phải không dám đuổi, không phải không thể đánh, mà là đã chậm.
Trừ khi ngay khoảnh khắc cảm nhận được sát ý, lựa chọn của hắn ta không phải phòng bị mà là rút kiếm chiến đấu. Nếu không hắn ta căn bản không thể đuổi kịp kiếm ý xa xôi chớp nhoáng kia.
Kiếm nay lặng yên vô hình, thoát khỏi giác quan, một cái chớp mắt đã đi được gần trăm dặm, lúc này đã ở ngoài biên giới Ngụy quốc!
Rõ ràng là một kiếm sắc bén vô song, rõ ràng là khí thế lôi đình như vậy. Nhưng tất cả người Ngụy quốc dọc đường đều không phát hiện ra.
Người đi không bóng dáng, kiếm đi không dấu vết.
Kiếm như vậy, Biện Thành Vương như vậy... Thời buổi cạnh tranh, ngay cả ngưỡng cửa của tổ chức sát thủ cũng càng ngày càng Cao.
Anh hùng trong thiên hạ, quả thường không đắc ý được lâu.
Gã mặc một bộ võ phục đơn giản, treo kiếm mà đi.
Trong Ngụy Đô, cái chết của Chương Thủ Liêm còn chưa được phát hiện, kiệu lớn khiêng Chương Thủ Liêm còn đang hoành hành trong thành.
Nghiệp Hỏa Hồng Liên thiêu đốt Diêm La của Địa Ngục Vô Môn đã truyền động tĩnh ra ngoài, rất nhiều người còn đang ngạc nhiên nghi ngờ không biết mục tiêu của Địa Ngục Vô Môn lần này là ai, cũng có người giận tím mặt, yêu cầu lập tức phong tỏa biên giới, tra rõ trong ngoài, khiến những sát thủ kia không thể rời đi được.
Chính trong bầu không khí như vậy, Yến Thiếu Phi đi tới Thiên Khải Điện nơi nghị sự của thiên tử Đại Ngụy.
Là nơi tập trung quyền lực triều chính xưa nay chưa từng có, cũng là vị thiên tử đẩy mạnh việc phổ biến võ đạo khắp cả nước, Ngụy Tthiene tử - Ngụy Huyền Triệt có một gương mặt uy nghiêm, từ bé đã luôn nổi bật giữa đám đông. Không chỉ có trời sinh đạo mạch, các môn văn võ đều đứng đầu trong đám cùng trang lứa trong hoàng thất, khí phách và dũng lược đều vượt xa người thường.
Gia gia của hắn ta, cũng chính là Ngụy Minh Đế, lúc còn tại vị từng hội đàm với thiên tử Cảnh quốc tại Trường Hà, lúc đó Ngụy Minh Đế dẫn theo Ngụy Huyền Triệt, Cảnh thiên tử thấy đứa bé này trời sinh xuất chúng, muốn trêu đùa, bèn tỏ vẻ tức giận, hỏi đứa bé vì sao không bái thiên tử trung ưƠng.
Lúc ấy Ngụy Huyền Triệt mới sáu tuổi, đáp: “Ông là thiên tử, Hoàng gia gia của ta cũng là thiên tử. Ngụy hoàng tử há có thể bái Cảnh thiên tử”
Việc này được ghi lại trong “Ngụy lược”.
Vì lòng yêu thích dành cho Ngụy Huyền Triệt, Ngụy Minh Đế đã ra sức bác bỏ ý kiến số đông, phế bỏ Thái tử, tự tay san bằng tất cả các nhân tố không ổn định, truyền ngôi cho đứa con trai thứ ba không mấy tài năng, cũng chính là cha ruột của Ngụy Huyền Triệt, tức Ngụy Khâm Đế.
Mà việc làm đầu tiên của Ngụy Khâm Đế sau khi đăng cơ chính là lập Ngụy Huyền Triệt làm Thái tử. Sau đó chấp chính cũng không được mấy năm đã chủ động truyền VỊ.
Có người vừa sinh ra đã không tầm thường, phải nói con đường của Ngụy Huyền Triệt, từng bước từng bước đều là truyền kỳ.
Từ khi hắn ta lên ngôi cho đến nay, quốc lực Đại Ngụy không ngừng phát triển. Cho dù cưỡng ép thay đổi quốc sách trăm năm, cả nước phổ biến võ đạo cũng không gây nên rung chuyển quá lớn, an ổn vượt qua thời kỳ khốn khổ nhất... Tương lai đáng để chờ mong.
Lúc này, hắn ta đứng trên cao, chắp tay nhìn long ở của mình và bức điêu khắc giang sơn Đại Ngụy rộng lớn đằng sau long ở, chỉ cho Yến Thiếu Phi vừa tháo kiếm vào cung một bóng lưng cô độc lạnh lẽo.
“Yến Thiếu Phi vô năng, không bắt được thích khách...” Yến Thiếu Phi hành lễ nói: “Xin thiên tử giáng tội”
“Không phải đã bắt được rồi sao?” Ngụy thiên tử nói với giọng lạnh nhạt: “Ngươi da đốt hai thi thể thích khách”
Yến Thiếu Phi không nói lời nào.
Đắc Ý Kiếm của hắn ta chính là được Ngụy thiên tử ban tặng. Hắn ta rất quen thuộc với Ngụy thiên tử, biết rõ lời của thiên tử chính là chân tướng. Thiên tử đã mở lời, bất luận sự thật thế nào thì cuối cùng cũng phải theo lời thiên tử.
Như vậy sự thật là hắn ta bắt được hai tên thích khách.
Lúc này ngoài điện chợt có tiếng bẩm báo: “Be hạ, Để Hình Ti còn đang điều tra, rốt cuộc là ai bị đâm, nói cách khác, ai là người vốn bị đâm... Hiện tại các nơi đều chưa có tin tức truyền đến”
“Bảo hon họ không cần điều tra nữa, Để Hình Ti lực lượng có hạn, không cần lãng phí vào mấy việc này” Ngụy thiên tử nói: “Phái người chuẩn bị một cỗ quan tài, đưa tới phủ Chương Thủ Liêm. Cũng tới nói với Hoàng hậu một tiếng, bảo nàng nén bi thương”
Đôi mày giống như lưỡi đao của Yến Thiếu Phi nhướng lên một cái. Bởi vì cái tên Chương Thủ Liêm này vốn là kẻ đầu tiên hắn ta muốn giết khi về Ngụy lần này.
Kẻ ngoài điện nhận lệnh rời đi, Thiên tử cũng không tiếp tục đề tài này nữa, nói: “Ngươi đi xa, từ biệt mấy năm, có hiểu ra được cái gi không?”
Yến Thiếu Phi ăn mặc đơn giản mộc mạc, trong đại điện uy nghiêm tráng lệ, đứng thành tư thái của riêng mình: “Chưa nghĩ rõ ràng, vẫn cứ nghĩ mãi mà không rõ”
“Con muốn đi sao?” Ngụy thiên tử hỏi. “Thôi vậy” Yến Thiếu Phi nói.
Ngụy Thiên tử xoay người, đứng trên cao nhìn xuống hắn ta: “Ngươi cũng là huyết mạch hoàng thất, đế due chính thống. Mặc dù phiêu bạt nhiều năm, mất đi truyền thừa, nhưng dù sao cũng đã thức tỉnh thần thông huyết mạch, lại có tài hoa thiên phú như vậy... Chưa từng nghĩ tới chuyện khôi phục Đại Yến sao?”
Ngày xưa có một đại quốc tên “Yến”, nằm ở Đông Nam hiện thế, trấn phục thiên tài, đàn áp láng giềng. Một ngày nước đó sụp đổ, vương triều tán lạc, tiêu tan như mây khói. Khi Hạ lập, đã không biết trên đời có Yến. Bây giờ Hạ cũng vong.
Yến Thiếu Phi bình tĩnh nói: “Nếu ta ôm ấp giấc mộng xuân thu này, chẳng lẽ Bệ hạ có thể yên tâm?”
“Trẫm có gì mà không yên tâm?” Ngụy thiên tử cười nhạt một tiếng: “Ngụy quốc là một nơi rất công bằng, ngươi có thể cống hiến được bao nhiêu tại Ngụy quốc thì ngươi sẽ giành được bấy nhiêu về cho mình”