Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3942 - 1261 Chương 3943

1261 Chương 3943 1261 Chương 39431261 Chương 3943

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tịnh Thủy Thừa Yên quay đầu liếc nhìn cái ghế một chút, cuối cùng ngồi xuống đối diện với Khương Vọng, chắp tay nói: “Không ngờ Lâm Xuyên tiên sinh lại biết rõ về lịch sử của thế giới Phù Luc đến vậy... Sự biến đổi của nứi Thánh Thú năm đó chính là một vụ án chưa có lời giải đáp, không có bất kỳ đầu mối hữu dụng nào, tự nhiên cũng không có lời giải thích hợp lý nào. Năm đó đã như thế, vậy thì hơn một ngàn năm sau còn có thể lưu lại ghi chép gì cơ chứ? Chỉ là 'núi Thánh Thú đứt gãy, không rõ nguyên nhân mà thôi.” Khương Vọng gật đầu một cái, giọng điệu tự nhiên nói: “Không phải Vu Chúc của quý bộ năm đó có tới núi Thánh Thú để điều tra hay sao? Nghe nói sau đó....còn có liên quan đến sự vận động núi Thánh Thú đúng không?”

Tịnh Thủy Thừa Yên nói: “Bảy năm sau sự kiện núi Thánh Thú sụp đổ, Dực Nguyên đại nhân đã thất bại và chết trong quá trình thăng hoa Đồ Đằng Thánh Linh, sự việc này đã được ghi chép lại trong sách sử, ta nghĩ cái chết của lão nhân gia người không liên quan gì đến núi Thánh Thú”

Khương Vọng lại núi: “Sự biến đổi của núi Thánh Thú năm đó không có bất kỳ đầu mối nào còn sót lại. bốn vị Đồ Đằng Chi Linh đi điều tra đầu tiên, toàn bộ đều tử vong trong mười năm sau đó, điều này cũng gây ra sự thay đổi trong cách cục bộ tộc của bọn họ. Trong đó Huyền Phong Bộ cường đại nhất bị phân ra làm tám bộ, thực lực của Hỗn Thổ Bộ và Tiêu Lôi Bộ cũng bị tổn hại nghiêm trọng đến nỗi đến giờ vẫn chưa gượng dậy nổi. Chỉ có Tịnh Thủy Bộ vẫn duy trì vị trí Thủy Bộ đệ nhất sau một nghìn năm... nghĩ tới có lẽ có chỗ nào đó đặc biệt?”

Sự hiểu biết về lịch sử Phù Lục của vị khách trẻ tuổi đến từ thanh không này, hiển nhiên đã vượt xa khỏi sức tưởng tượng của Tịnh Thủy Thừa Yên.

Ông ta đoan chính ngồi thẳng ở đó, thận trọng nói: “Nói đặc biệt ngược lại cũng không có gì đặc biệt, lý do Tịnh Thủy Bộ có thể truyền thừa đến ngày nay, mọi người vẫn có thể sống không quá tệ, một là nhờ vào ông trời phù hộ, nhân tài không dứt, hai là dựa vào sự đồng lòng, vạn dân của Tịnh Thủy Bộ luôn luôn một lòng, làm việc chăm chỉ...Như vậy mới may mắn không làm nhục tổ tiên”

“Nói tới tổ tiên” Khương Vọng thong thả nói: “Ta nhớ rằng trong truyền thuyết, tổ tiên của Tịnh Thủy Bộ là người đầu tiên gột rửa hồ Nhai Cam, chiết lọc ra được nước có thể uống, biến nước đắng thành nước ngọt?”

Lâm Xuyên tiên sinh tới Tịnh Thủy Bộ lần này, tuyệt đối không phải ý muốn nhất thời, mà đã sớm có sự chuẩn bị!

Tịnh Thủy Thừa Yên trong lòng có nhận thức như vậy, giọng điều càng nhún nhường hơn: “Truyền thuyết đều là như vậy, phần lớn tổ tiên của Thủy Bộ ba mưới sáu tộc hầu hết đều có liên quan đến hồ Nhai Cam” Nhưng Khương Vọng cũng không đuổi cùng giết tận như ông ta suy nghĩ, mà lại chuyển chủ đề: “Trong lần biến cố đó, hồ Nhai Cam cạn kiệt, núi Thánh Thú sụp đổ, Nói đến đây, ta biết hồ Nhai Cam là dòng sông mẹ của người Phù Lục, vậy mà còn không được dùng danh tự “Thánh trong tên. Vậy tại sao núi Thánh Thú lại có thể lấy một danh tự “Thánh vậy?

Tịnh Thủy Thừa Yên thở phào nhẹ nhõm, giải thích: “Trong truyền thuyết cổ xưa, những người xuất hiện sớm nhất cư ngụ trên núi Thánh Thú, dùng cây làm nhà, dùng đằng diệp làm quân áo. Uống nước Nhai Cam, ăn cá đại hồ, hái trái cây trên thánh sơn, săn bắt thú trong rừng già. Cứ thế sinh sôi nảy nở, dân số càng ngày càng tăng lên, sau đó mới di cư đến các nơi khác nhau... Người ở thế giới Phù Lục của chúng ta đều là người từ trên núi xuống. Nên ngọn núi đó mới có tên là Thánh”

Khương Vọng lặng lẽ lắng nghe, rồi đứng dậy và nói: “Đa tạ Vu Chúc đã giải thích nghi hoặc, hôm nay đã quấy rây rồi”

Tịnh Thủy Thừa Yên đã chuẩn bị tỉnh thân để liên tục bị tra hỏi về những bí mật của lịch sử, nhưng không ngờ Khương Vọng nói đi là đi.

Vốn đang mong đợi hắn đi, bây giờ ngược lại lại có chút luống cuống: “Lâm Xuyên tiên sinh bây giờ muốn rời đi sao?”

Khương Vọng cười hồi: “Vu Chúc muốn giữ ta lại sao?”

Tịnh Thủy Thừa Yên rụt người lại: “Ngài cứ bận việc đi, bận việc đi..."

Khương Vọng nhấc chân lên, nhưng lại dừng bước: “Hình như quý bộ đang thử nghiệm khai sáng Sắc Đẹp Đồ Đằng, Trí Khôn Đồ Đằng và Chiến Tranh Đồ Đằng phải không, ta đưa ra một vài kiến nghị thì thế nào?” Tịnh Thủy Thừa Yên hung ác trợn mắt nhìn đệ tử của mình một cái, không vội phủ nhận mà cẩn thận nói: “Tiên sinh cứ việc nói” Khương Vọng dùng Như Mộng Lệnh vẽ ra ba bức đồ ảnh Lý Phượng Nghiêu, đè trên mặt bàn: “Bức tượng nữ thần bên ngoài có vẻ nhìn không rõ lắm, ngươi không ngại thì có thể lấy cái này làm tài liệu tham khảo” Tịnh Thủy Thừa Yên nhất thời cả kinh: “Ngài và Phượng Nghiêu đại nhân là..." “Chúng ta ở hiện thế là thông gia tốt, được coi là thư đệ tương xưng. Đệ đệ ruột của nàng ta cũng là bằng hữu chí giao của ta, thường xuyên phi ưng đấu cau với ta" Khương Vọng cười một tiếng: “Cho nên Vu Chúc không cần phải phòng bị với ta như vậy.”

Tịnh Thủy Thừa Yên nghiêm túc nói: “Ta tuyệt đối không phòng bị với Lâm Xuyên tiên sinh, luôn là móc tim móc phổi, một mảnh thành tâm a”

Khương Vọng mỉm cười khoát khoát tay: “Tới đây là được rồi, không cần tiễn chúng ta đâu. Nếu có tin tức về Diệt Thế Ma Long hoặc ma khí, nhớ nhanh chóng truyền tin” Sau đó thực sự mang theo Lâm Tiện và Tật Hỏa Dục Tú, đạp không mà đi.

“Lâm Xuyên thúc. Ta có một chuyện không hiểu” Tat Hỏa Dục Tú hồi trong gió. Khương Vọng ung dung bước chậm, quan sát núi song, không chút che giấu để toàn bộ thế giới cảm nhận được sự tồn tại của hắn, miệng nói: “Nói.”

Tật Hỏa Dục Tú hỏi: “Tịnh Thủy Thừa Yên rõ ràng không đưa hết tư liệu về U Thiên cho ngài. Tiểu tử kia chắc chắn cũng không thể làm mất tư liệu trong yếu trong thời gian sư phụ hắn ta ra ngoài một chuyến được. Tại sao ngài lại ngăn cản ta vạch trần hắn ta?” Khương Vọng cười một tiếng, chỉ hỏi: “Tại sao phải vạch trần hắn ta?”
Bình Luận (0)
Comment