Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3948 - 1435 Chương 3949

1435 Chương 3949 1435 Chương 39491435 Chương 3949

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Khánh Hỏa Nguyên Thần nghiêm túc nói: “Hắn ta tỏ thái độ thương hại với Khánh Hỏa Kỳ Minh, khoan dung với các chiến sĩ không đủ thực lực, dũng cảm trong ván cờ sinh tử tại U Quật... Đương nhiên, những điều này cũng không thể chứng minh hắn ta là người như thế nào. Mà bốn năm qua đi, cảm giác mà hắn ta mang lại rất khác với trước kia” “Chẳng hạn như?”

“Trước kia Lâm Xuyên tiên sinh cho ta cảm giác giống như một đại hiệp độc hành, rất nhiều chuyện hắn ta cũng không quá để bụng, cũng không nghĩ nhiều. Bất mãn trước cái chết của Khánh Hỏa Ky Minh cũng thể hiện rõ ra mặt. Lần này tới lại có cảm giác như kẻ quyền cao chức trọng, đã quen ra lệnh, hơn nữa lòng dạ cũng thâm sâu hơn nhiều, ít nhất thì ta không thể nhìn ra tâm tư của hắn ta”

“Thời gian giục người già” Khánh Vương nói: “Đổi lại là ngươi của bốn năm trước cũng chưa chắc đã có thể nhìn ra những thứ này."

"Vương thượng nói đúng”

“Ta cần nghe ý kiến của ngươi, Nguyên Thân. Không cần che giấu, bên cạnh ta không mấy người có thể trò chuyện cùng ta.

Khánh Hỏa Nguyên Thân cúi đầu: “Nếu chỉ là riêng chuyện Lâm Xuyên tiên sinh, ta cho rằng chúng ta vẫn nên tiếp tục ủng hộ hắn ta, dù sao cũng đã có một lần hợp tác tốt đẹp trước đó. Trước mắt cứ xem biểu hiện đã, dù sao hắn ta cũng là người có quy củ, tình nguyện tôn trọng chúng ta. Hợp tác với hắn ta, dù sao vẫn đáng tin hơn là hợp tác với một kẻ nào đó không rõ gốc gác, cho dù kẻ kia cường đại hơn”

“Lý thuyết thì là vậy” Khánh Vương nói: “Nhưng hắn ta đến từ trung tâm chư thiên vạn giới, đến từ hiện thế. Vương quyền cho ta dự báo, thế giới Thân Tiêu sắp mở ra, chúng ta cũng cần tham chiến để đưa thế giới Phù Lục phát triển hơn. Cho nên toàn bộ Phù Lục chúng ta đều phải bảo toàn thực lực, không nên dấn thân quá sâu, tiêu hao quá nhiều vào trận chiến của hắn ta”

“Một khi thế giới đi lên, ngài có thể trở thành Thánh Linh chăng?” Trong giọng nói của Khánh Hỏa Nguyên Thần mang theo đợi mong, lại nói: “Mạt tướng ngu muội, không hiểu rõ về hiện thế”

“Trước kia không cân hiểu rõ, sơn hà của chúng ta chẳng qua chỉ là cảnh sắc trong chiếc chậu. Ta cũng từng làm Tộc trưởng, sau khi nắm giữ vương quyền thì mới biết một chút tin tức về thiên ngoại” Khánh Vương nói: “Lúc chưa có cơ hội, hiện thế là chủ của các thế. Nếu có thể lật đổ Nhân tộc hiện thế, chúng ta ắt có thể vọt lên cao hơn. Nếu có thể chiếm được hiện thế, chúng ta sẽ là chúa thể của chư thiên... Đương nhiên, với thực lực hiện tại của chúng ta thì đây là chuyện không thể nào. Lần này cũng chỉ mong may mắn”

“Chiến tranh thế giới còn chưa tới, nhưng trước mắt đội săn rồng của Trương Lâm Xuyên đã có thực lực đủ để tiêu diệt chúng ta” Khánh Hỏa Nguyên Thần tỉnh táo nói: “Vương thượng nhìn xa trông rộng, nhưng không thể không nhìn dưới chân”

“Ta hiểu rõ” Khánh Vương gật đâu, lại thở dài nói: “Chỉ là khó tránh khỏi suy nghĩ, nếu chúng ta sinh ở hiện thế, ngươi ta nào chỉ đến đây. Kỳ tài ngút trời như Trúc Thư đại nhân cũng có thể tỏa sáng vạn giới” “Những tộc trưởng tầm nhìn nông cạn kia thường lén lút nói Vương thượng chẳng qua chỉ may mắn nhặt được một phần khế ước vương quyền? Ai biết được hùng tài của Vương thượng? Ai biết được tấm lòng tha thiết của Vương thượng dành cho vạn dân?” Khánh Hỏa Nguyên Thần quỳ xuống nói: “Ta nguyện đầu rơi máu chảy vì nghiệp lớn của Vương thượng."

Hắn ta phủ phục thân mình, quỳ rạp dưới cái bóng của Khánh Vương.

Khuôn mặt của Khánh Vương bị ánh đèn bao phủ, cũng mơ hồ như bức họa Thủy Tổ trên vách tường.

“Sơn hà chẳng qua chỉ là phong cảnh trong chiếc chậu, thiên hạ cũng chỉ là đường vân giữa lòng bàn tay. Ngươi biết lời này ai nói không?”

Trong hang đá vắng lặng vang lên giọng nói lạnh lùng của Hí Mệnh. Sau khi quen thân, hắn ta đã không còn thích giả cười như lúc đầu nữa. Hoặc là biết chuyện này thật vô nghĩa, thực tế Khương Vọng chẳng he quan tâm hắn ta có lịch sự hay không.

Lúc này Tịnh Lễ vẫn đang tụng kinh, tụng trong vên lặng.

Khương Vọng và Hí Mệnh bèn mượn Phật quang ở kia để xem bức họa trên đá. Bóng của bọn họ chệch ra hai ngã, như trở thành một phần trong những bức họa quanh co vặn vẹo.

Vách đá vẽ lại lịch sử xa xưa, tuyệt không chỉ dừng lại ở nghìn năm vạn năm. Nếu những øì được miêu tả trên đó không phải là giả thì đây chắc hẳn là khởi nguyên của Nhân tộc Phù Lục... Sao có thể chỉ là mấy vạn năm trước?

Có lẽ là mấy chục vạn năm.

Bọn họ không cách nào kiểm chứng thời gian cụ thể.

Điều duy nhất có thể xác định là bức họa trên tường được vẽ bằng máu tươi ẩn chứa linh tính, cho nên mới có thể tồn tại qua thời gian dài như vậy. Thời gian trôi qua, linh tính hao hết, nhưng họa thì đã khắc vào trong nham thạch.

Bản thân nham thạch trở thành ký ức xa xưa.

Theo miêu tả trong hình vẽ, ở thời đại xa xưa, Nhân tộc Phù Lục cũng không phải trời sinh đã ở trên núi Thánh Thú, mà là không thể không tụ cư trên núi Thánh Thú.

Bởi vì bên ngoài núi Thánh Thú, trong thế giới Man Hoang, khắp nơi đều là ác quý! Núi Thánh Thú có thánh cấm thiên nhiên, ác quỷ không thể tới gần.

Con người bị tùy ý đùa bốn tàn sát trong thế giới Man Hoang, những người còn sót lại đều chạy trốn vào núi Thánh Thú. Ác quỷ vây quanh núi mà sống.

Có kẻ lấy đồng tộc hiến tế ác quỷ đổi lấy hòa bình ngắn ngủi. Có lẽ biến thành nanh vuốt của ác quỷ, lên núi cướp giật, xuống núi xin che chở. Có kẻ nguyện làm vật nuôi của ác quý, sinh con đề cái đời đời làm thức ăn... Đương nhiên cũng có kẻ phản kháng, không chịu khuất phục, có trí tuệ và dũng khí từng bước đi ra khỏi núi Thánh Thú. Nhưng trong bức họa trước mắt cũng không có miêu tả. Nó chỉ miêu tả một thời kỳ trần trụi nguyên thủy, tàn nhẫn và đầy máu tanh. Miêu tả ác quỷ thời kỳ cổ xưa, và sự bao vây của ác quỷ... và lòng người còn tàn ác hơn cả ác quỷ.

“Là ai nói, cuồng vọng như vậy?” Khương Vọng hoàn hồn từ hình ảnh trong bức họa, đáp lại câu hồi của Hi Mệnh. Hi Mệnh thản nhiên đáp: “Hư Uyên Chi”

Tổ sư sáng lập Thái Hư Phái, người kiến lập Thái Hư Huyễn Cảnh! Một cường giả tuyệt đại lánh xa thế gian nhưng lại nổi danh khắp thế gian.

Nhưng thực ra so với việc tạo dựng Thái Hư Huyễn Cảnh thì việc ông ta có thể thuyết phục các cường quốc trong thiên hạ thúc đẩy Thái Hư Huyễn Cảnh phổ biến tại hiện thế có lẽ còn đáng kinh thán hơn.

Lúc trước Khương Vọng có thể bất ngờ tu hành Thanh Văn Tiên Thái có một nhân tố rất quan trọng, đó chính là trong Thái Hư Huyễn Cảnh, vô tình nghe được lời nói của vị cường giả này.

“Nói cuồng vọng... thì cũng không cuồng vọng tới vậy." Sắc mặt Khương Vọng vẫn bất biến: “Hư Chân Quân đứng ở một cấp bậc cao hơn để nhìn thế giới. Đứng trên cao, hiển nhiên sẽ thấy núi cao như hòn đất, người như sâu kiến”
Bình Luận (0)
Comment