1208 Chương 3963
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tú nữ thanh thuần nắm lấy tay Khương Vô Tà, từ từ cúi đầu, áp mặt vào bàn tay hắn ta. Nhu tình vô biên, đều không nói ra. Khương Vô Tà nhẹ nhàng hôn một cái vào go má của mỹ nhân kiểu diễm, chạm nhẹ vào mái tóc của tú nữ thanh thuần, sau đó đứng dậy.
Hắn ta rời khỏi ghế dài, đi về phía trước. Mà mỗi bước đi về phía trước lại là một bước bước lên cao hơn.
Cứ như thế bước chân lên hư không, từng bước lên cao.
Hắn ta cứ như thế bước ra khỏi viện tử này, đi ra khỏi biệt phủ. Hắn ta cứ như thế bước lên cao hơn cả nhà cửa, cao hơn cả tường thành, thậm chí còn bước lên vị trí cao hơn cả tòa Quan Tỉnh Lâu cao nhất trong thành!
Một sợi tóc trên trán hắn ta phiêu động trong gió, chia gương mặt tuấn mỹ có chút nữ tính kia của hắn ta ra thành hai phần sáng và tối.
Sáng ngời tiếp nối bầu trời đầy sao, tối tăm cùng với đêm dài bao phủ thành Lâm Tri. Rất nhiều người trong thành Lâm Tri đều nhìn thấy cảnh tượng này, thấy vị cung chủ cung Dưỡng Tâm, người có địa vị ngang bằng với cung Trường Nhạc và cung Hoa Anh, nhưng tu vi vẫn luôn không thể tiến cảnh, đêm nay lại khe khoang đi lên nơi cao nhất của Lâm Tri như vậy.
Tất cả văn võ bá quan của Đại Tề đều nhìn thấy cảnh tượng này, Đại Tê thiên tử cũng sẽ không bo lỡ một màn này.
Hắn ta, cung chủ cung Dưỡng Tâm Khương Vô Tà.
Đứng trên không trung dưới bầu trời đêm chứa hàng tỷ tỷ ngôi sao, bản thân cũng đã trở thành một ngôi sao!
Mọi người ngước nhìn lên trời, hàng trăm ngàn ánh mắt kia đại biểu cho hàng trăm ngàn tâm tình.
Bất kể là ý tốt hay ý xấu, Khương Vô Tà đều không thèm để ý.
Vì là người đứng đầu thiên hạ, thì phải tiếp nhận tâm tư của vạn dân. Hắn ta đã sớm học được từ phụ thân mình một điều rằng, không nên ép buộc tất cả mọi người đều phải trung thành. Tính ưu việt của thể chế quốc gia nằm ở chỗ nó như một biển có thể chứa đựng trăm sông, có thể dung nạp người mà mình ghét và cả người ghét mình, có thể hòa trộn tất cả suy nghĩ và tập hợp toàn bộ lực lượng.
Đối với hắn ta mà nói, tu hành cũng như vậy.
Giờ phút này, hắn ta đứng thẳng trên không trung, được bao quanh bởi hàng ngàn ngôi sao, đồng thời chính bản thân hắn ta cũng đang tỏa sáng! Ánh sáng này bắt nguồn từ Ngũ Phủ, bơi tới tứ hải, tán ra bách hài, mà thấy ở thiên địa.
Đây là một luồng sáng đỏ cực kỳ chói mắt, bao phủ lấy hắn ta, mơ hồ tạo thành hình dạng một cái đỉnh!
Đỉnh có sức nặng của thiên hạ, đỉnh là lễ khí chí tôn!
Trong tiểu viện biệt phủ nơi Khương Vô Tà vừa bước ra, mỹ nhân kiều diễm và tú nữ thanh thuần đều ngồi xếp bằng, mười ngón tay đan vào nhau như đôi tình nhân dây dưa, kết thành Hồng Lư Ấn.
Chiếc hồng đỉnh bao bọc lấy Khương Vô Tà kia càng ngày càng sáng hơn.
Mà ở một nơi nào đó ở phía đông thành, ở quận Đại Trạch, ở Bối Quận, ở Thân quốc, ở đảo Hải Môn...đều có hồng quang tới.
Ngay cả bên trong Tắc Hạ Học Cung, vị giáo tập Tân Liễm Tần được học sinh yêu thích nhất cũng dừng cây thước dạy học trong tay lại, bước ra khỏi quế đài dạy học, bước ra khỏi Tắc Hạ Học Cung...Ngay bên ngoài Tắc Môn, ngầng đầu nhìn lang quân.
Dưới chiếc hồng đỉnh,, một ngọn lửa bùng lên.
Trong ánh lửa cao ngất trời và hồng quang sáng rõ, Khương Vô Tà thản nhiên đứng đó. Tựa như hắn ta chưa từng bị ngọn lửa thiêu đốt, tựa như hắn ta không cảm nhận được sức nóng, tựa như không biết đau đỡn, cũng tựa như người đang rèn thân thể cả trăm ngàn lần trong giờ phút này không phải là hắn ta.
Hoàng giả, chí cao vô thượng. Đế giả, đứng giữa trời cao. Nếu đã không thể chịu đựng được trăm cơn hoạn nạn, thì sao có thể thống ngự vạn dân?
Phía trên hồng đỉnh có khắc chữ, chính là đạo tự. Chốc chốc lại bay lên trời chui xuống đất, chìm nổi bên trong ánh hồng quang. Những người có thị lực tốt đều có thể nhìn thấy. Từng chữ từng chữ tung bay, hàm ý xa xăm.
Hoặc viết: 'Hồng trần tóc trắng không phải ý của ta, chẳng qua là tương tư lười nhìn lại: Hoặc viết: “Trăm sông cuối cùng cũng đổ ra biển, tất cả tơ tình thắt thành nút?
Hoặc viết: “Thiên địa như lò, đúc kim thân của tal
Trong Hoa Anh Cung, Khương Võ Ưu ngừng múa kiếm, liếc nhìn bầu trời đêm.
* Hồng Trần Thiên Địa Đỉnh) sao?”
Nàng cười một tiếng: “Dưỡng lò nhiều năm
như vậy, cửu đệ đúng là một bước lên trời
rồi."
Nàng giơ tay ném trường kiếm trổ lại bao
kiếm, ngón trỏ ngoắc một cái, lấy một cây
trường thương từ giá vũ khí đặt cạnh giáo
trường.
Mái tóc đuôi ngựa buộc cao của nàng phấp
phới thành những đường cong gọn gàng
trong không khí, nàng dưõỡi thân hình săn
chắc của mình, ở nơi này dưới ánh trăng,
người thương nhất thể, đùa giỡn một bộ (Bách Điểu Hướng Phượng) ——
Đó là bộ thương thuật đắc ý của Khương Vô
Ứu.
Phương pháp tu hành bí truyền của Tê Võ Đế Hồng Trần Thiên Địa Đỉnh) !
Trên thế giới thực ra không có nhiều người biết đến cái tên này.
Ban đầu nó được độc chế bởi Tê Võ Đế, lấy thiên địa làm lò, dùng hồng trần làm đỉnh, lấy âm dương làm ngọn lửa, dùng nhân duyên làm nhiên liệu...song tu pháp môn đỉnh cấp trên thế gian.
Đây không phải là phương pháp thải bổ, mà là sự kết hợp tuyệt vời giữa âm và dương. Nghìn năm đã trôi qua kể từ khi Võ Tổ qua đời, và chỉ có hắn ta, Khương Vô Tà là tu thành. Giống như Võ Tổ vậy!
Triều đình trên dưới, đêm nay không biết có bao nhiêu người không thể vào giấc.
Dương địa Thanh Dương trấn, Chính Thanh Điện.
Lão hủ khòm lưng chậm rãi đi ra ngoài cung điện, khó khăn ngước mắt nhìn lên bầu trời, nhìn về phía thành Lâm Tri, nhìn về phía ánh sáng đỏ rực rỡ chiếu sáng cả bầu trời đêm kia, hồi lâu không nói lời nào.
Độc Cô Tiếu bưng một bình trà nóng lên, cẩn thận giữ ấm, an tĩnh chờ đợi bên cạnh.