1250 Chương 3967
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giọng điệu của hắn mang theo sự gần gũi và quan tâm: “Cho dù bây giờ ta không để ý tới ngươi, ở bên ngoài chờ ngươi mười năm tám năm gì đó. Nhưng nếu ngươi cứ mãi trốn trong cái mai rùa đen kia, không có tải nguyên, lại thiếu thốn linh dược, thì đợi đến khi nào mới có thể hồi phục được? Đợi đến khi mấy cái huyết thi này thối rữa, đại trận yếu đi, không phải ngươi vẫn phải nhận lấy cái chết hay sao? Ngươi đã nghĩ xong phải làm thế nào hay chưa?”
Sau khi Khương Vọng câu thông được với bộ tộc vương quyền, nắm chặt được vương đạo ở phương thế giới này.
Ngao Quỳ, long đã mất đi khả năng tụ tập tín ngưỡng và khả năng lợi dụng tình thế, cuối cùng cũng đã để lộ ra vẻ mặt hung dữ của lão.
Lão không hề tranh giành quyền lên tiếng trong thế giới Phù Lục với mấy người Khương Vọng, cũng không tranh đoạt sự tín nhiệm của các nhân tộc Phù Luc一一 đương nhiên đó là sở trường của lão, nhưng lão không cần thiết phải đánh cờ với sáu thiên kiêu nhân tộc như thế. Nhất là lão còn đang ở trong tình trạng kiệt sức, lại còn phải đề phòng những thiên kiêu này có thể tìm thấy lão bất cứ lúc nào.
Thân thể yếu đuối, võ lực không đủ, không có cách nào có thể hạ cờ một cách công bằng được. Vậy thì lật tung bàn cờ là được rồi!
Lão hoành hành trong vũ trụ nhiều năm như thế, có tình huống nào mà lão chưa từng trải qua?
Bản thân con người chính là tài nguyên! Người sống có thể trở thành một phần của lực lượng, người chết rồi cũng có thể cống hiến lực lượng.
Khương Vọng mượn lực lượng của nhân tộc ở Phù Lục.
Còn lão mượn thi thể của người ở Phù Lục! Nếu đã không thể lấy được người sống, thì ta sẽ lấy cái chết.
Triệu thi của Tật Hỏa Bộ chỉ là sự bắt đầu, sự biến hóa của Thiên Đồ Vạn Tuyệt Trận chỉ là một trong những tích lũy trong sinh mệnh dài đằng ding của lão mà thôi. Không giống như ngoài miệng nói không thèm để ý tới, thực ra trong lòng lão chưa bao giờ đánh giá thấp Khương Vọng, nếu như Khương Vọng thật sự vô dụng như thế, vậy thì một long bị một cước đạp xuống đất đen, mất đi vị trí Tỉnh Quân Long tộc thì sẽ bị coi thành cái gi? Nếu Khương Vọng thực sự ngu xuẩn như thế, thì lão há có thể bị nhốt bên trong phòng giam suốt ba năm ròng rã mới tìm được cơ hội bỏ trốn? Lão sử dụng thế giới Phù Lục làm lồng đấu sinh tử, chính là thực sự đang coi Khương Vọng là một đối thủ chân chính.
Dĩ nhiên, khi đối mặt với tiểu bằng hữu ít nhiều có chút non nớt này, lão khẳng định bản thân vẫn có thể giành được thắng lợi cuối cùng.
Nhưng cho dù có dự tính sớm đến c6 nào đi chăng nữa, nhưng chưa tới hai ngày sau khi bước chân vào thế giới Phù Lục, cuộc đấu tranh tranh đoạt của nhân tộc ở thế giới Phù Lục đã tuyên bố kết thúc...Một điểm này đã vượt ra khỏi suy tính của lão.
Lúc đầu lão vốn cho rằng kết quả xấu nhất chính là song phương ngang sức ngang tài, mỗi bên trấn thủ một phương. Cùng lắm là cuộc đại chiến giữa hàng trăm bộ tộc ở thế giới Phù Lục sẽ xảy ra, lúc đó lão sẽ chơi trò chơi chiến tranh ủy nhiệm, cũng để thử xem xem binh lược của Khương Vọng sẽ như thế nào.
Việc Khương Vọng đã từng tới thế giới Phù Lục và có mối quan hệ sâu xa với bộ tộc vương quyền chính là việc đầu tiên mà lão chưa từng nghĩ tới.
Tốc độ tìm được tới núi Thánh Thú của Khương Vọng chính là việc thứ hai mà lão chưa từng nghĩ tới. Hắn nhanh hơn nhiều so với những øì lão tưởng tượng! Lão thậm chí còn không có đủ thời gian để sắp xếp được mọi thứ và ném ra đầu mối để dẫn dụ hắn! Tất cả đều chưa đủ độ lửa, tất cả đều chưa đủ thành thục.
Lão không thể không kích hoạt Vạn Tượng Thần Yên trước thời hạn để ẩn giấu đi thông tin quan trọng nhất đồng thời thuận tay đánh lạc hướng. Núi Thánh Thứ sụp đổ vì Khương Vọng, chín vị Đồ Đằng Chỉ Linh của nhân tộc Phù Lục chết dưới tay Khương Vọng, vậy cuối cùng ai mới là tồn tại diệt thế kia?
Lão muốn sử dụng một sự thật như vậy để tranh đoạt sự ủng hộ của nhân tộc Phù Lục với Khương Vọng, tranh đoạt quyền lên tiếng ở thế giới Phù Lục.
Lão phải là Cứu Thế Thần Long, Khương Vọng mới chính là Diệt Thế Ma Tỉnh kia! Nhưng Khương Vọng lại quá thanh tỉnh, quá biết cách kiềm chế, không trực tiếp giết chết chín vị Đồ Đằng Chỉ Linh kia, chỉ bắt họ làm tù binh. Tịnh Lễ thậm chí còn có thể loại bỏ những họa thủ mà lão lưu lại trên thân của những Đồ Đằng Chỉ Linh kia, vì thế nước cờ này đã không còn tác dụng gì. Thậm chí Tịnh Lễ còn có thể sử dụng tu hành trên Nhân Quả Đạo, một đường truy đuổi đến đây, trực tiếp bắt đầu quấy nhiễu tới kế hoạch ở Tật Hỏa Bộ của lão.
Đương nhiên lão biết Khương Vọng tuyệt đối sẽ không đợi lão ở bên ngoài mười năm tám năm øì cả, lão cũng tuyệt đối không có mười năm tám năm nào. Không nói đến thứ khác, cái tên Diễn ngốc tử kia không biết sẽ tìm đến lão vào lúc nảo.
Lão chắc chắn phải tốc chiến tốc thắng mới được!
“Cần gì phải mười năm hay tám năm?” Ngao Quy cười lạnh nói: “Không đến ba năm năm nữa, ta sẽ tự mình khôi phục, đến lúc đó ngươi nhớ phải chạy cho nhanh một chút đấy”
Khương Vọng gật đầu một cái: “Xem ra trong ba đến năm ngày, ngươi sẽ có thể lấy lại lực lượng —— bên trong Tật Hỏa Cung có cái gì thế? So với những bộ tộc khác, chắc chắn bên trong nơi này phải có chỗ gì đó rất đặc biệt, đó cũng là lý do ngươi lựa chọn nơi này." Hắn hỏi vẫn de này xong, cũng không chờ đợi Ngao Quỳ trả lời, ngược lại xuất ra một chưởng, ngăn cách thanh âm bên ngoài và bên trong Tật Hỏa Cung.
“Hí huynh, thỉnh lấy Hỏa Cung làm trung tâm, rút cạn nguyên lực thiên địa xung quang đây trong vòng ba thước, cũng cấm tuyệt lưu thông. Ta muốn lão phải núp trong hoang địa”
“Tiểu thánh tăng, thỉnh độ hóa những huyết thi này, điều khiển bọn họ rời khỏi phạm vi bao phủ của Thiên Đồ Vạn Tuyệt Trận” Khương Vọng vừa phát hiệu lệnh, vừa bay thẳng về phía Hỏa Từ.