Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3967 - Chương 3968

 Chương 3968



Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Tật Hỏa Ngọc Linh nói chuyện với ta!” Hắn hét lớn bên ngoài Hỏa Từ: “Con Ma Long này muốn tới tìm thứ gì ở bộ tộc của các ngươi?”

Bên trong Hỏa Từ một mảnh im lặng.

Mọi người theo bản năng nhìn về phía tộc trưởng đại nhân.

Diệt Thế Ma Long thực sự cần một thứ gì đó từ Tật Hỏa Bộ sao?

Hầu hết mọi người đều không biết về điều này, hầu hết mọi người cho đến khi chết đi, cũng chỉ nghĩ rằng một trận này chỉ là một thảm họa vô vọng. Dù sao thì Diệt Thế Ma Long muốn tiêu diệt nơi nào thì có cần lý do gì sao? Nhưng trong thế giới Phù Lục có nhiều bộ tộc như vậy, chỉ riêng Hỏa Tộc đã có ba mươi sáu bộ. Vì sao Diệt Thế Ma Long hết lần này tới lần khác lại tìm tới Tật Hỏa Bộ đầu tiên? Tầm mắt của tộc nhân như chứa gai nhọn xuyên qua cơ thể. Tật Hỏa Ngọc Linh ngồi yên lặng trên ghế đá, đôi mắt cụp xuống, lông mày nhíu lại, im lặng không có bất kỳ phản ứng nào.

Khương Vọng lại nói: “Ngươi có biết hôm nay tới đây, thứ làm ta cảm thấy khó chịu nhất là điều gì không?”

Hắn cầm trường kiếm đứng ngoài Hỏa Từ, sát ý không cần thúc mà tự nhiên hiện lên: “Tất cả những cảnh tượng mà cặp mắt kia nhìn thấy... lại biến thành sự thật. Từ trước đến giờ ta chưa từng tin vào số mệnh, ta càng ghét những thứ tồn tại tự cho là có thể quyết định vận mệnh của người khác. Ta đã nói là ta sẽ không để cho loại chuyện đó xảy ra, nhưng từ khi mới bắt đầu, ngươi lại chưa từng nói thật với ta.”

Tật Hỏa Ngọc Linh lấy tay che mặt, thanh âm run run phát ra từ những kẽ ngón tay của nàng ta: “Lão đang tìm... cặp mắt kia!” Khánh Hỏa Bộ chấp chưởng vương quyền hiện tại vẫn ca múa mừng cảnh thái bình. Mặc dù có những câu chuyện kinh hoàng về Diệt Thế Ma Long, nhưng Khánh Vương là cứu thế chi chủ, các đội quân hùng mạnh của các bộ đều đã được tập hợp, các vị khách bí ẩn đến từ thanh thiên cũng đang bôn tẩu khắp nơi...

Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.

Hoa vẫn sẽ nở, sao Thiên Xu vẫn sẽ mọc lên, màu đồng sắc ở chân trời sẽ chỉ là nhất thời Nhất thời sao?!

“Hỏa chỉ bản nguyên đã suy yếu rất nhiều! Theo vương quyền biểu thị... Tật Hỏa Bộ đã bị tiêu diệt!”

Bên trong vương điện, bộ râu quai nón của Khánh Vương gần như nổ tung, trong mắt đây vẻ dữ tợn: “Con Ma Long đó đã bắt đầu hành động rồi!”

Đây là cuộc họp bí mật khẩn cấp, ngoài Khánh Vương, bên trong điện cũng chỉ có đại tướng quân Khánh Hỏa Nguyên Thần và Vu Chúc Khánh Hỏa Quan Văn.

Đối mặt với ánh mắt dò hỏi của Khánh Vương, mặc dù Vu Chúc mới nhậm chức có đeo mặt nạ trên mặt, nhưng thân thể lại khẩn trương thấy rõ: “Hay là... hỏi Lâm Xuyên tiên sinh một chút?”

Đúng là một người ngu xuẩn! Có gì khác với tên Khánh Hỏa Kỳ Minh kia cơ chứ?

Khánh Hỏa Nguyên Thân nhìn y một cái rồi nói: “Lâm Xuyên tiên sinh đã dẫn người đi tới Thánh Thú Sơn”

Khánh Vương nâng giọng cao lên: “Thánh Thú Sơn cũng biến mất rồi!”

Khánh Hỏa Nguyên Thần kinh hãi: “Chuyện xảy ra khi nào vậy?”

“Ngay vừa rồi, rất gần với thời điểm Tật Hỏa Bộ bị tiêu diệt” Khánh Vương đi qua đi lại, thân thái lo lắng lại tàn bạo, bóng người trên vách tường øiương nanh múa vuốt: “Các bộ tộc ở gần Thánh Thú Sơn chắc cũng sắp truyền tin tới rồi”

Đằng sau cái bóng hung dữ trên tường của Khánh Vương, là sự sợ hãi khó mà nói thành lời.

Khánh Hỏa Nguyên Thần nổi tiếng với sự dũng mãnh gan dạ, cũng khó tránh khỏi có chút khẩn trương: “Vậy Lâm Xuyên tiên sinh bọn họ...bọn họ còn sống không?”

Nếu như mấy người Lâm Xuyên tiên sinh thất bại trong cuộc chiến với Diệt Thế Ma Long, vậy thì sự hủy diệt của Tật Hỏa Bộ, có phải là sự khởi đầu của công cuộc trả thù của Diệt Thế Ma Long hay không?

Khánh Vương bỗng nhiên dừng bước: “Đội ngũ diệt long của Lâm Xuyên tiên sinh không phải còn lưu lại một người ở trong phủ của ngươi hay sao? Chắc chắn nàng ta biết rõ mọi chuyện! Tuyên nàng ta—— không, để ta tự mình đi hỏi!”

Khánh Hỏa Nguyên Thân lập tức đứng dậy: “Mat tướng vì ngài mở đường”

Ba người sải bước bước ra ngoài, Khánh Vương chợt quay đầu lại nhìn về phía Vu Chúc: “Ngoại trừ phát hiện ra việc hỏa chi bản nguyên đại suy ra, ngươi còn phát hiện ra thông tin gì khác không?”

Vu Chúc lắc đầu một cái: “Không có” “Thảm họa diệt thế sắp tới, chẳng lẽ ý chí bản nguyên cũng không có gợi ý gì hay sao?!” Khánh Vương bỗng nhiên giận dữ. Gã bắt đầu mất bò mới lo làm chuồng rồi. Khánh Hỏa Quan Văn khẩn trương nói: “Vương thượng, bản nguyên chỉ thần vô “Ngã. Đây là bài học đầu tiên ta học được trên con đường trở thành Vu Chúc”

Nếu như bản nguyên thần vô ngã, nếu như nó không tồn tại ý chí, thì đương nhiên sẽ không thể đưa ra bất kỳ gợi ý nào.

Cuối cùng Khánh Vương cũng hiểu ra, chuyện này không thể đổ lỗi cho Khánh Hỏa Quan Văn được, gã kiểm chế lửa giận, đổi chủ đề hỏi: “Trúc Thư đại nhân có để lại ý kiến gì về tình huống như vậy hay không?” Khánh Hỏa Quan Văn kiên trì tiếp tục lắc đầu: “Truyền nhân chân chính của Trúc Thư đại nhân là Khánh Hỏa Kỳ Minh đã không còn, bản thảo ngài ấy lưu lại quá nhiều, ta vẫn còn chưa học xong..." “Đồ phế vật! Ai lại cho ngươi đi vào từ đường thế!” Khánh Vương cuối cùng cũng không thể kìm chế được nữa, một cước đạp y ngã lộn vòng.

Sau đó xoay người lại, cùng với Khánh Hỏa Nguyên Thần sải bước rời đi.

Khánh Hỏa Quan Văn lộn mấy vòng trên mặt đất, chiếc mặt nạ khoa trương trên mặt y đụng vào nền gạch bên dưới phát ra tiếng rầm vang.

Giống như lời than thổ của tòa đại điện rộng lớn này.

Vệ binh canh giữ trước cửa đại điện mặc áo giáp dày, đứng nghiêm không nói, không dám nhìn theo bóng lưng của Khánh Vương, cũng không dám nhìn dáng vẻ chật vật của Vu Chúc, nên chỉ đành ngước mắt nhìn trời Biển mây phía trên màn trời màu đồng thau nhìn đến mức gần như quen mắt, chẳng biết từ lúc nào, lại từ từ biến thành màu huyết sắc.

Bình Luận (0)
Comment