Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3970 - Chuong 3971

Chuong 3971 Chuong 3971Chuong 3971

1205 chữ

Chương 3971

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Linh tính hóa sinh được sinh ra trong quá trình giao chiến giữa Khát Hoạt Như Thị Bát và Sáng Thế Chi Thư đã cho phép một vài vị Đồ Đẳng Chi Linh chứng kiến có thể tìm ra phương pháp phá vỡ bình cảnh... Tất cả đều vô cùng hợp lý.

Vậy Sáng Thế Chi Thư đại diện cho cái gì?

Lực lượng bản nguyên của thế giới Phù Lục sao?

Lúc này Bạch Ngọc Hà mới ngang đầu lên nói: “Trang Sáng Thế Chi Thư ngài đưa cho ta này bị dịch sai rồi, chữ 'khuynh' này không khớp.”

“Ngươi chắc chắn chứ?” Khương Vọng hỏi.

Bạch Ngọc Hà nói: “Tết xấu gì thì mấy người chúng ta cũng được giáo dục đàng hoàng, cũng đã nghiên cứu kỹ lưỡng diễn biến của Sáng Thế Thần Văn, mặc dù chúng ta vẫn chưa thể diễn giải một cách chính xác hoàn toàn được, nhưng xếp chữ thì không có vấn đề gì. Nếu chữ này được sử dụng như chữ 'khuynh', vậy thì cách sắp xếp từ ngữ ở đây hoàn toàn không phù hợp với khí chất của toàn bộ trang Sáng Thế Chi Thư này. Người diễn giải sách này chắc chắn có vấn đề, một là vô năng, hai là muốn rắp tâm hại người.”

Khương Vọng tram ngâm nghĩ: “Chưa chắc vấn đề đã nằm ở người Vu Chúc kia.”

Bạch Ngọc Hà hoàn toàn chìm đắm trong suy tính về Sáng Thế Thần Văn, nhăn mày nói: “Nếu dựa vào ngữ cảnh, dùng từ 'giáng ở đây sẽ thích hợp hơn. Nhưng ta cũng không chắc chắn lắm, ta cần một số dữ liệu cổ xưa để so sánh trước khi có thể đưa ra quyết định cuối cùng.” Thế giới gặp nguy, thiên giáng dục tú! (thế giới gặp nguy, thiên khuynh dục tú)

Chỉ khác một chữ, nhưng ý nghĩa thì hoàn toàn khác biệt!

Đây hoàn toàn không phải chỉ là cách giải nghĩa sai làm, đây hoàn toàn là một cuộc tranh đoạt quyền lực.

Khương Vọng bỗng nhiên hiểu ra Sáng Thế Chi Thư là cái gì, hiểu ra những điểm đặc thù của Tật Hỏa Dục Tú, và cũng thực sự biết rõ mục đích của Ngao Quy tới Tật Hỏa Bộ là gì.

Loại nhảy vọt về mặt tri thức có tính mục tiêu này đã khiến cho uy năng của Tam Muội Chân Hỏa đang bao trùm lấy Vạn Linh Huyết Quang Tráo tăng vọt trong nháy mắt, gần như đốt phá nuốt chửng Vạn Linh Huyết Quang Tráo ngay tại chỗ, vẫn là Ngao Quy kịp thời điều động lực lượng, mới có thể chống đỡ kịp thời.

Vậy bây giờ thì thế nào?

Tat Hỏa Dục Tú đã bị Tat Hỏa Ngọc Linh đưa đi từ sớm, Ngao Quy không thể tìm thấy người lão muốn tìm ở Tật Hỏa Bộ, bây giờ lại bị vây nhốt trong Tật Hỏa Cung.

Sau khi kế hoạch ban đầu thất bại, Ngao Quỳ sẽ tìm ra phương pháp nào để khắc phục tình thế? Lão sẽ làm gì tiếp theo?

“Tiếp theo nên làm thế nào?” Bạch Ngọc Hà nói: “Ta ở đây cũng không giúp được gì nhiều, hay là ta đi Nhai Cam Thiên Khanh nhìn thử xem thế nào?”

“Không cần phải tới Nhai Cam Thiên Khanh, nó chỉ là nơi cất giấu đầu tiên của Khát Hoạt Như Thị Bát thôi. Bây giờ cũng không còn thứ gì hữu ích ở đó cả. Cho dù có thì tất cả cũng chỉ là cạm bẫy của Ngao Quy, đến lúc đó ngươi lại phải đấu chí đấu dũng với lão ta, làm nhiều mà kết quả không đáng là bao.” Khương Vọng phát động đạo thuật Cảnh Phong, đưa tất cả thi thể chất thành đống ra bên ngoài: “Cứ chờ thêm một chút, quân đội của Khánh Vương sắp tới đây rồi. Nếu đã có lợi thế lớn, chúng ta cũng không có lý do gì mà không tận dụng.”

Đến tận bây giờ, hắn vẫn chưa sử dụng đến thủ đoạn của bản thân, Liên Ngọc Thiền cũng chưa gặp phải chuyện gì nguy hiểm. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, Khánh Vương cháp chưởng vương quyền nhất định cũng đã phát hiện ra tình huống của Tật Hỏa Bộ, chắc chắn sẽ điều binh tới đây.

Trong ván cờ nơi hắn thường không thể nhìn thấy đối thủ của mình này, chỉ có thể lẻ loi hạ cờ một mình, mỗi một nhân tộc Phù Lục còn sống, đều là một thế lực đứng về phía hắn.

Bạch Ngọc Hà cũng đi giúp đỡ việc dọn đẹp thi thể, cố gắng giúp Tịnh Lễ giảm bớt áp lực.

Không có âm thanh nào có thể truyền vào Tật Hỏa Cung, Ngao Quỳ cũng không có ý định nói nhảm.

Đám người Khương Vọng ở bên ngoài Tật Hỏa Cung cũng đang bận rộn với công việc của chính mình.

Ngay cả những tiếng xì xào bàn tán bên trong Hỏa Từ đường cũng biến mắt.

Vùng đất của Tật Hỏa Bộ, nơi gần như đã biến thành một nghĩa trang, cứ thế bị vùi lắp bên trong một sự an tĩnh đến quỷ dị.

Bên trong bầu không khí an tĩnh đó, thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Tí ta tí tách

Tí ta tí tách

Trời mới mưa một trận, tuy đã tạnh nhưng dư vị vẫn còn ở đó.

Khi những hạt mưa rơi xuống từ mái hiên, thì thời gian cũng được đo lường một cách cụ thể.

Vừa nhìn thấy đã nghe thấy âm thanh.

Tật Hỏa Dục Tú tựa người vào xe lăn, lặng lẽ ngồi nên trong hành lang dài dằng dặc, ngửa đầu nhìn về ánh nắng đỏ rực ở phía chân trời và cả sắc trời màu đồng thau không thể bị ánh sáng kia che lắp hoàn toàn được kia.

Đôi môi của nàng ta khẽ map máy, lặng lẽ đọc đoạn kinh văn mà mắt thường không thể nhìn thấy được.

Ở đầu hành lang bên kia, có một tên giáp sĩ của phủ tướng quân lặng lẽ đứng ở đó, vẫn luôn an tĩnh đứng yên ở đó, lúc này không biết suy nghĩ gì, đột nhiên đi tới bên này.

Nơi ở của những vị khách đến từ thiên thanh không cho phép người khác tự ý tới quấy ray hành lang này đã được tính là nằm ở bên ngoài sân trong.

Giáp sĩ bên trong phủ không nhiều, nói là hộ vệ, nhưng thực tế lại giống như một cơ quan truyền âm, truyền đạt nhiều loại chỉ thị khác nhau từ những vị khách đến từ thiên thanh. Để khiến cho cách vị khách đến từ thiên thanh cảm thấy như đang ở nhà, cả gia đình Khánh Hỏa Nguyên Thần đã sớm dọn ra ngoài ở ——— mặc dù những vị khách đến từ thiên thanh này cũng không thèm để ý, phạm vị hoạt động của họ căn bản cũng chỉ ở trong một tiểu viện mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment