Chương 4076
Chương 4076Chương 4076
1224 chữ
Chương 4076
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thái Hư Phái đã thành mây khói.
Mà Thái Hư Huyễn Cảnh sẽ hoàn thành bước hoàn thiện cuối cùng sau lần này.
Từ nay về sau sẽ có một vị Thái Hư Đạo Chủ, ngồi trên Thái Hư Thiên, nhìn xuống hết thảy trong Thái Hư Huyễn Cảnh.
Ông ta ở nơi chí cao, chí công đối đãi tất cả.
Từ nay sẽ có một vài hư linh, tham gia vào việc quản lý, diễn tiến, tu bổ, phục vụ tất cả hành giả trong Thái Hư Huyễn Cảnh.
Bọn họ có yêu hận tình thù của riêg mình, có ký ức và tư tưởng của bản thân, bọn họ sẽ còn tiếp tục thăm dò, nghiên cứu, sinh hoạt. Nhưng tất cả mọi hành vi trong Thái Hư Huyễn Cảnh đều phải tuân theo luật lệ Thái Hư.
Đương nhiên, còn cần một vài quá trình.
Một tồn tại gần chạm tới siêu thoát, muốn dung nhập vào Thái Hư Huyễn Cảnh một cách triệt để tuyệt đối không phải là chuyện ngày một ngày hai.
Giống như tạo vật vĩ đại trong Thái Hư Huyễn Cảnh, muốn thực sự trở thành vĩ đại, vĩnh chứng vĩnh đắc, đương nhiên không phải chuyện có thể hoàn thành trong chớp mắt.
Cường giả các phương tới đây phá núi sẽ trở thành người hộ đạo, không cho phép bất cứ nhân tố bên ngoài nào đến quấy nhiễu.
Tinh hà Hư Uyên Chi hóa thành trôi nổi trên không trung, như một dải lụa màu im lìm.
Cuối cùng ông ta sẽ được ghi vào lịch sử. Lúc này đại tông sư Pháp gia Hàn Thân Đồ giơ tay lên, lấy ngón trỏ làm bút, ghi xuống.Viptruyenfull.net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Mỗi nét ngang dọc đều an giấu đạo vận. Mỗi câu mỗi từ đều tự diễn xuân thu.
Đây là một đạo tu ngay ngắn mà phức tạp, không cách nào miêu tả bằng đường nét, cũng không thể hiểu được bằng ánh mắt, chỉ có thể thông qua “đạo” để cảm nhận.
Đại ý là...
“Tuyệt đối công bằng, tuyệt đối công khai, tuyệt đối công chính.” Thiết họa ngân câu ngàn vàng khó đổi.
Đây là luật lệnh của Pháp gia!
Mà cường giả các phương ở đây đều chỉ tay về phía xa, trên đạo tự linh tính phi phàm này, hạ xuống lạc an của thế lực mình thuộc về. Hàn Thân Đồ vung ngón trỏ lên, đưa đạo tự này vào trong tinh hà. Luật này do người chấp chưởng Quy Thiana Cung — Hàn Thân Đồ đích thân đặt bút, lục đại bá quốc hiện thế, các tông phái cổ lão ký tên, sẽ vĩnh viễn khắc tạc trong Thái Hư Huyễn Cảnh, tạo thành hạn chế đối với Thái Hư Đạo Chủ.
Hoặc nói chính xác hơn, Thái Hư Đạo Chủ toàn quyền toàn năng trong Thái Hư Huyễn Cảnh sẽ phải tiếp nhận luật lệnh này, và lấy nó làm cốt lõi.
Nếu không có luật này, các phương cũng không cách nào hoàn toàn tin tưởng Thái Hư Đạo Chủ. Đối với những vật có ý nghĩa vĩ đại, thứ gọi là “lòng tin” vốn không nên tồn tại.
Nguy hiểm nhất định phải bị giam trong lồng, kẻ khôn không khảo nghiệm lòng người.
Mây giông bao phủ bầu trời bay lên cao hơn, như thể trở nên rất xa XÔI. Tinh hà vắt qua không trung vẫn lẳng lặng chảy xuôi.
Thế giới mà Thái Hư Huyễn Cảnh đại diện như thể tồn tại chân thực, nhắc chân là có thể đến. Lại giống như mộng ảo, khiến người ta mơ màng.
“Được rồi.” Hàn Thân Đồ lạnh nhạt nói: “Pháp lệnh cần thời gian mới có hiệu lực, Thái Hư Huyễn Cảnh cũng cần thời gian để thăng hoa. Thái Hư Phái đã tách khỏi, là thời điểm thảo luận về việc xử trí Thái Hư Huyễn Cảnh. Trước tiên ta muốn hỏi ý kiến của Tam Hình Cung... Thái Hư Huyễn Cảnh là huyễn cảnh của thiên hạ, nên thuộc về người trong thiên hạ. Lúc này chúng ta đại diện các phương đến đây, không thể không nghĩ cho thiên hạ.”V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Không hỗ là đại tông sư Pháp gia viết nên áng văn “Thế Luận”, vừa lên tiếng đã muốn chặn họng sáu nước bá chủ.
Viện trưởng Mộ Cổ Thư Viện — Trần Phác nói: “Nếu chúng ta có lòng riêng với Thái Hư Huyễn Cảnh thì có khác nào Thái Hư Phái? Người ngay sẽ không làm điều đó. Nên công bằng cởi mở, để thiên hạ cùng bàn bạc.”
Ý kiến của các đại tông trong thiên hạ tương đối thống nhất, không có nhà nào muốn nhìn thấy lục đại bá quốc gia tăng quyền lực tại hiện thế.
Hàn Thân Đồ muốn quyền hành của Thái Hư Huyễn Cảnh quy về người trong thiên hạ. Đến miệng Trần Phác thì lại muốn công khai quyền thảo luận về chuyện này. Một đạo lý rất đơn giản... Một cuộc thảo luận do kẻ cường quyền làm chủ, kết quả cuối cùng nhất định sẽ thiên về kẻ cường quyền.
Giống như lúc trước các phương triển khai thảo luận về Thái Hư Phái, cũng không có ai đứng ra nói Thái Hư Phái không nên bị tước đoạt Thái Hư Huyễn Cảnh... Dù sao Thái Hư Phái cũng không tham gia thảo luận!
Cũng không cần đại diện tông môn khác nói thêm gì nữa, Ứng Giang Hồng đại diện Cảnh quốc lên tiếng quyết định: “Vậy chúng ta Hội Minh Thiên Hạ ngay tại đây! Lại truyền tin ra ngoài, để các nước các phương tới dự thính, cùng bàn bạc về việc cai trị Thái Hư Huyễn Cảnh. Ta sẽ ra ngoài núi dựng lên cánh cổng Động Chân. Không thấu thế gian thì không thể trị thế gian. Đến Chân Nhân còn chưa đạt thì không cần tới.”
Sáu nước bá chủ hiển nhiên không thể thỏa thuận nhát trí về việc phân chia Thái Hư Huyễn Cảnh, cũng không có khả năng áp chế ý kiến của các tông, nhất là đám Hàn Thân Đồ nắm trong tay lợi thế “huyễn cảnh của thiên hạ thì nên thuộc về thiên hạ”.
Thay vì cãi cọ không ngớt thì cứ dứt khoát công khai thảo luận, mở rộng quyền bỏ phiếu.
Dù nói thế nào, là đệ nhất đế quốc tại hiện thế, trong hoàn cảnh các phương tề tựu, Cảnh quốc nhát định có thể giành được quyền lên tiếng lớn nhát.
Một Thái Hư Huyễn Cảnh chí công chí chính mới có thể thúc đẩy dòng chảy nhân đạo một cách tốt nhát...
Đây là quan điểm chung của các nước các phương vào thời điểm này.
Lấy đây làm tiền đề, sau đó mới tới phân chia quyền lực các phương.
“Cảnh quốc quen thuộc với việc tổ chức hội minh lắm đáy, cứ hở ra là lại Hội Minh Thiên Hạ.” Hứa Vọng lãnh đạm tiếp một câu.
Những năm gần đây chỉ có hai quốc gia giành được thắng lợi mang tính quyết định trong cuộc chiến tranh quy mô lớn giữa các nước bá chủ. Theo thứ tự là Cảnh quốc rồi tới Tần quốc.