Trong Thái Hư Huyễn Cảnh.
Sau khi Kinh Cức Quan Miện chồng thêm Ngũ Khí Phược Hổ, thì một phát Bạo Minh Diễm Tước giải quyết đối thủ.
Đài Luận Kiếm chầm chậm tách rời, quay về phúc địa Kim Tỉnh Sơn.
Những phúc địa này trừ tên không giống, mỗi tháng sinh ra số Công khác nhau ra, thì hình như cũng không thay đổi gì khác. Ít nhất hiện tại, những thứ biểu hiện ra bên trong Thái Hư Huyễn Cảnh chính là như thế.
Khương Vọng dần dần cũng đã thích ứng.
Hắn nhìn nhật quỹ, trải qua tự ghép chiến đấu liên tục, lúc này đã tích lũy được 8650 điểm Công! Trước đó, đã tiêu sạch Công, hiện tại đều là thành quả mới tích được. 650 điểm Công là phúc địa Kim Tỉnh Sơn sinh ra, còn lại 8000 điểm, đều là có được do chiến thắng Đài Luận Kiếm.
Lấy một trận thắng 80 điểm Công để tính, hắn ở cấp độ Đằng Long Cảnh này, đã tích lũy được số trận thắng hơn số trận thua là 100.
Mà hiện tại xếp hạng của hắn, là hạng 101 Đằng Long Cảnh.
Khoảng thời gian này, hắn tự ghép chiến đấu trong Đằng Long Cảnh đã không còn thua nữa. Nhưng dưới tình huống giấu đi một phần thực lực, chiến đấu cũng thật sự càng gian nan hơn.
Khương Vọng điều chỉnh sơ qua. Đài Luận Kiếm lại một lần nữa gào thét lên, xông thẳng vào Tỉnh Hà.
Ấn giấu thực lực trong Thái Hư Huyễn Cảnh, phần lớn là suy xét để che giấu thân phận hiện thế. Thí dụ như Trọng Huyền Thắng, chỉ cần hắn ta không hề kiêng dè mà sử dụng Trọng Thuật, ngay lập tức sẽ có thể bị người khác nhận ra xuất thân Trọng Huyền gia. Chỉ cần liên hệ lại một chút thì không khó để truy ra hắn ta.
Mà Khương Vọng của hiện tại, còn lâu mới nổi tiếng như vậy.
Việc phải che giấu nét đặc trưng ngoài hiện thế, là cố ý kiềm chế một vài bản lĩnh đặc biệt, giữ lại để dùng làm đòn sát thủ. Đây là quyết định sau khi đã cân nhắc kỹ lưỡng.
Có điều, đối với Khương Vọng bây giờ, theo sự tìm tòi kiên trì trong sương mù mông muội, sự không chế của bản thân cũng ngày càng tỉ mỉ, chiến lực ngày càng tăng, hắn càng muốn xem mình có thể đi bao xa trong Đằng Long Cảnh.
Dù sao, với chút độ nổi tiếng hiện tại của hắn, dù cho sử dụng bản lĩnh đặc biệt. Nếu đối phương không phải vừa đúng là ở Lâm Tri, lại vừa đúng đã giao thủ hoặc đã quan sát hắn chiến đấu, thì cũng rất khó đoán được.
Lui một bước lại nói, cho dù thật sự là có người cố ý đoán được thân phận trong Thái Hư Huyễn Cảnh, thì với hắn cũng chẳng có gì ghê gớm. Hắn cũng không có đắc tội nhân vật lớn nào trong Thái Hư Huyễn Cảnh.
Đài Luận Kiếm quay về Tinh Hà, nối liền và mở rộng.
Hình tượng của Đài Luận Kiếm sau khi thăng cấp, hình như trừ không gian rộng hơn ra thì cũng không có thay đổi gì khác.
Phong cách cổ xưa, mạnh mẽ quyết liệt.
Đây là nơi thi đấu ban sơ nhất, cũng là nơi lấy chiến ấn đạo trực tiếp nhất.
Ngưu Hán Huân xuất thân tướng môn Tần quốc, nói là tướng môn nhưng thật ra cũng chỉ có gia gia từng làm đến quân hầu, thống lĩnh một nhóm binh lực, ngay cả giáo úy cũng không phải.
Nhưng việc này cũng cho y một con đường lấy mạng tranh công trong quân đội.
Có được chìa khoá Thái Hư Huyễn Cảnh là một cơ hội bất ngờ. Ngày đó y hóng mát ở trong viện, cũng không nhớ là đã vì cái gì, có lẽ chỉ là vì ngây người nhìn mặt trăng. Sau đó thì có một chùm ấy sáng mờ ảo từ trên mặt trăng bay xuống.
Y bắt lấy chùm ánh sáng đó, sau đấy liền tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh.
Từ nhỏ y đã tu hành, đã khai mạch, đặt nền móng. Có tu vi Du Mạch Cảnh, bàn về thực lực... thì ở xung quanh thôn xóm cũng xem như lợi hại, nhưng cũng chỉ là ở trong thôn xóm.
Tìm tòi thật lâu, mới có hiểu biết sơ bộ với thế giới thần kỳ này.
Cống hiến pháp môn tu hành của gia gia truyền xuống cho Đài Diễn Đạo, được 80 điểm Công.
Sau đó thì tham dự luận kiếm lần đầu tiên, đã bị đánh bại dễ dàng.
Khởi động Đài Luận Kiếm tốn 10 điểm Công, cộng thêm bị thua một trận, thì chỉ còn 60 điểm Công.
Thử thôi diễn công pháp, nhưng phát hiện vốn dĩ không đủ...
Thái Hư Huyễn Cảnh của Ngưu Hán Huân, trong một khoảng thời gian dài đều để trang trí mà thôi.
Sau này nhập quân, bởi vì tác chiến dũng mãnh, nhiều lần lập công. Cống hiến công pháp được thưởng cho Đài Diễn Đạo, gom góp dần dần... căn bản cũng xa xôi vời vợi.
Không biết tại sao, cống hiến công pháp của trong quân được Công ít đến đáng thương. Đương nhiên, về Sau này mới mò mẫm ra yêu cầu Đài Diễn Đạo đối với "tính sáng kiến", bất kỳ công pháp gì chỉ cần đã bị cống hiến qua, nếu lại cống hiến nữa thì thu hoạch sẽ rất ít.
Lại sau này, mỗi điểm công đã tích lũy, y dứt khoát trực tiếp thôi động Đài Luận Kiếm để lấy thắng tranh công trong Thái Hư Huyễn Cảnh.
Bởi vì Công quá ít, y đều vô cùng tiếc rẻ mỗi một lần chiến đấu, lần nào cũng đều như sát đến lúc sinh tử, tuyệt đối không dễ dàng chịu thua.
Lúc này, y trải qua rất nhiều trận chiến, thực lực đã có tiến bộ vượt bậc, chiến đấu Du Mạch Cảnh trong Thái Hư Huyễn Cảnh cũng bắt đầu đánh có đi có về.
Một điểm mà y rất thích của Thái Hư Huyễn Cảnh, chính là nơi đây với trong quân có độ tương tự rất lớn, lấy thắng tranh công!
Sau khi thực lực mạnh dần, Công chầm chậm được tích lũy, y lại dùng để thôi diễn công pháp của chính mình...
Sau đó tu tập, thông thạo, lập công trên chiến trường, cống hiến Đài Diễn Đạo, chiến đấu trong Thái Hư Huyễn Cảnh, tranh công, thôi diễn công pháp... Cứ như vậy mà tích lũy lại.
Tiến lên từng chút một, lớn mạnh từng chút một.
Từ đầu y đã cho rằng mình là đứa con của Thiên Mệnh, là nhân vật chính có đại khí vận trong sách.
Bằng không sao lại thiên giáng nguyệt thược?
() Thược: chìa khóa Đến sau này mới phát hiện, người có thể vào trong Thái Hư Huyễn Cảnh không chỉ có mình y. Người mạnh hơn nhiều không đếm xuể.
Bất luận là thiên phú, gia thế, kỳ ngộ, xưa nay y đều không đặc biệt.
Nhưng trước nay Ngưu Hán Huân chưa từng bởi vậy mà suy sụp tỉnh thần.
Mặc kệ thế nào, Thái Hư Huyễn Cảnh thật sự cho y nhiều cơ hội và kinh nghiệm hơn. So với các huynh đệ có cùng bối cảnh trong quân, thì đã nhiều hơn một con đường để trở nên mạnh mẽ.
Không phải mỗi người đều có thể chọn lựa.
Y ngày càng mạnh, Du Mạch, Chu Thiên, Thông Thiên, cả đến đẩy ra Thiên Địa Môn, hoàn thành đạo mạch Đằng Long.
Địa vị trong quân đội tăng trưởng theo. Từ quản lý mười người đến quân hầu, đến nay đã trở thành giáo úy. Dù là về mặt nào thì đều đã vượt qua gia gia của y.
Ổ khu vực phía Tây, địa vị bá chủ của Tần quốc là gần như không thể lay chuyển.
Ngưu Hán Huân lớn lên trong quân đội của một cường quốc thế này, dần dần cũng nuôi ra bá khí và tự tin.
Vượt qua gia gia cũng không hề khiến y thỏa mãn, đẩy ra Thiên Địa Môn cũng hoàn toàn không thể khiến y dừng lại.
Bây giờ lại về quê hương, nói không chừng cũng có thể là cao thủ hạng nhất nhì, nhưng việc đó thật sự có ý nghĩa sao?
Thái Hư Huyễn Cảnh khiến người bình thường xuất thân dân dã như y nhìn thấy sự rộng lớn của thiên hạ. Chứng kiến sự thăm thẳm của trời cao, sự bao la sự đất rộng, y sớm đã không thỏa mãn chỉ diệu võ giương oai ở hồ nước nho nhỏ này.
Cho nên y chịu cực nhọc hơn ngày trước.
Trừ thao luyện của quân đội, tự mình cũng tập luyện thêm. Trừ tập luyện thêm ra thì cũng chưa từng ngưng cố gắng trong Thái Hư Huyễn Cảnh.
Đến nay, y lại phát động xung kích đến một trăm hạng đầu của Đằng Long Cảnh.
So với sự thấp thỏm khi lần đầu khởi động Đài Luận Kiếm, thì lần này y đã lòng đây tự tin.
Mà đối thủ của y là một thiếu niên kẹp kiếm ngang eo, nhìn có vẻ không cường tráng.