Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 592 - Chương 592: Thiếu Niên Hoa Bảo (2)

Chương 592: Thiếu niên hoa bảo (2)

Đằng Xà Triển Bích cùng với Thực Nhân Hoa, loại đạo thuật này Khương Vọng đã cực kỳ ít sử dụng, bởi vì theo thời gian dần trôi thì chúng đã chẳng còn theo kịp tốc độ chiến đấu nữa.

Nhưng ở loại đạo thuật này lại có tốc độ thành hình nhanh hơn.

Dùng chúng vào lúc này có thể tranh thủ được một ít thời gian - dù thời gian này cũng không nhiều, hơi nước dữ tợn chỉ vừa xông đến thì Thực Nhân Hoa trong nháy mắt liền trở nên khô héo, Đằng Xà Triển Bích cũng chỉ kiên trì thêm được một lúc, rồi cũng biến mất.

Nhưng ngay lúc dây leo hoàn toàn biến mất, Khương Vọng đã kháp quyết xong xuôi.

Lấu lo líu lo líu lo!

Tiếng chim hót trong nháy mắt đã hóa thành bát âm.

Leng kengl Ôô!

Tùng tùng!

Tang tang!

Tiếng chuông nhạc, tiếng sáo trúc, tiếng trống, tiếng đàn tỳ bà.

Hoặc du dương, hoặc đau thương, hoặc hùng hồn, hoặc mạnh mẽ.

Vô số diễm tước lấy Khương Vọng làm trung tâm mà nổ tung, tạo ra một khoảng không gian không có hơi nước kia.

Diễm tước bay múa, kêu thét lên tấn công đối thủ.

Thiếu niên hoa bào kia vung tay chụp một cái, hơi nước kia liền dùng tốc độ nhanh hơn so với diễm tước hương về lòng bàn tay của y.

Nguyên lực hệ Thuỷ giống như là đồ chơi của y, mặc cho hắn vê nặn, Hơi nước dữ tợn nhu thuận dâng lên.

Nhìn qua giống như một cái phễu hơi nước cực lớn. Trên tay y cầm "Lậu Chước" 0.

() Cái muôi dùng để vớt, muôi lỗ.

Mà ở bên trong hơi nước, Bát âm Diễm Tước của Khương Vọng bị va chạm ngã trái ngã phải.

Không, không chỉ là nắm giữ tự nhiên đối với nguyên lực hệ Thuỷ.

Y vậy mà có thể tìm ra biện pháp quấy nhiễu Bát âm Diễm Tước nhanh thư thết Bùm!

Bắt đầu từ lòng bàn tay của y.

Nước lũ dâng cao.

Một cánh tay y hút hơi nước vào, một cánh tay khác lại giống như có kết nối với một con sông nào đó vậy, sóng to gió lớn, dâng nước lũ.

Chẳng qua chỉ trong thời gian ba lần hô hấp, toàn bộ nơi luận kiếm đều đã bị nhấn chìm, chỗ Khương Vọng đang đứng đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Nơi luận kiếm cũng không phải là một không gian vô tận, theo sự thăng cấp của đài luận kiếm, mức độ chiến đấu tăng lên, không gian cũng sẽ theo đó mà mở rộng.

Bây giờ đài luận kiếm đã ở cấp sáu, không gian đã được xem là cực lớn, nhưng vẫn bị hoàn toàn lấp đầy.

Trong vô tận tinh không, xuất hiện một lồng giam khắp bốn phương tâm hướng được tạo thành từ nước.

Đây cũng là lần đầu tiên Khương Vọng nhìn thấy phạm vi cụ thể của nơi luận kiếm.

Nhưng điều quan trọng hơn chính là - hắn bây giờ đang cùng đối thủ, bị vây kín trong lồng giam mà đối thủ bố trí nên.

Nước ở khắp mọi nơi.

Dường như nước đã thay cho cả không khí, cũng đã trở thành không gian chính.

Thân ở trong nước, lập tức cảm nhận được áp lực của nước.

Trong ánh mắt thiếu niên hoa bào lộ ra ngạo mạn và cố chấp, nhưng cũng không có bất kỳ động tác gì.

Nước tràn ngập khắp cả đài luận kiếm.

Áp lực lớn đến mức khó mà tưởng nổi.

Nước từ bốn phương tâm hướng, từ tất cả mọi nơi có thể tiếp xúc tràn vào.

Ép cho thân thể cường kiện của hắn cũng phải run lên, xương cốt kêu ken két.

Khương Vọng chuyên tu đạo thuật hệ Mộc và hành Hỏa, nhưng không có nghĩa là hắn hoàn toàn không biết tí gì về đạo thuật hệ Thuỷ.

Chỉ có điều...

Tất cả đạo thuật hệ Thuỷ mà hắn biết, lúc này đều không thể thành hình.

Mỗi một giọt nước đều không ngừng đánh thẳng vào hắn, đều đang nhắc nhở hắn rằng: trong mảnh thiên địa toàn là nước này, thiếu niên hoa bào đối diện Khương Vọng chính là chủ nhân duy nhất.

Trong ngũ hệ, Thuỷ có thể sinh Mộc.

Nhưng tất cả đạo thuật hệ Mộc đều không thể chống nổi đến hơi thở thứ hai.

Toàn bộ đều bị nghiền nát.

Bị cối nghiền bằng sức nước giã nát!

Đây là đạo thuật gì?

Khương Vọng thầm hỏi trong bụng, nhưng hỏi không ra.

Nếu đối kháng bằng đạo thuật, hắn đã hoàn toàn rơi xuống thế hạ phong.

Hắn còn có kiếm.

Từ trấn Phượng Khê đến thành Phong Lâm, từ Hữu quốc đến Tề quốc, từ trấn Thanh Dương đến trấm Lâm Tri... hắn đều cầm kiếm phi hành!

Kiếm thuật đã khắc sâu vào bản năng của hắn, kiếm chiêu đã trở thành ký ức của cơ thể hắn.

Không cần suy nghĩ.

Hoặc có thể nói là, sau khi suy nghĩ, thì đây là đáp án duy nhất.

Trong hoàn cảnh thế này, dưới tình hình thế này, kiếm là đáp án gì?

Giữa không gian toàn là nước, kiếm quang nổ tung, không gì không phá được.

Kiếm quang kia sáng lóa mắt, lại cứng cỏi quật cường.

Kiếm quang quấn Khương Vọng vào giữa, mở ra một mảnh lĩnh vực kiếm trong lĩnh vực nước.

Cứng rắn dùng kiếm quang chống lên một vòng tròn!

Trong tuyệt cảnh, Khương Vọng bộc phát, một kiếm bọc thành hình tròn.

Nhưng thiếu niên hoa bào chỉ hơi chau mày một chút như thể hiện sự tán thưởng.

Sau đó, y nắm tay lại.

Áp lực nước đột nhiên tăng mạnh!

Kiếm viên chấn động, bị áp súc tới cực điểm.

Kiếm bị ép căng, người cũng bị ép căng đến cực hạn.

Mỗi một khối cơ bắp trên cơ thể Khương Vọng đều rên rỉ không chịu nổi nữa.

Khương Vọng nhìn kiếm viên đang chống đỡ, muốn tiến lên mà không thể nào.

Giằng co trong nước, chỉ có năng khiếu bẩm sinh vẫn không đủ, dù hắn có thể kiên trì đến cỡ nào, kết cục vẫn vậy.

Kiếm viên vỡ nát, hắn cũng sẽ bị sức ép đè bẹp.

Trong hoàn cảnh luận kiếm như thế này, đạo thuật này của thiếu niên hoa bào có thể nói là không có cách nào giải được, khiến người ta tuyệt vọng.

Nhưng xưa nay Khương Vọng vốn là người không chịu tuyệt vọng.

Hắn đã từng bị ép phải tuyệt vọng, nhưng chưa từng tuyệt vọng.

Dù là trong ảo cảnh, không phân sinh tử.

Một tay hắn chống đỡ kiếm viên.

Một tay khác quật cường chật vật di chuyển.

Ngón tay cái chạm vào ngón trỏ, rồi đến ngón giữa, ngón áp út, lần lượt đi các đầu ngón tay.

Giống như quá trình một đóa hoa nở ra, cũng như một đóa lửa nở rộ vậy.

Đạo thuật, Đố Hỏa!

Môn đạo thuật này chỉ là bậc Giáp hạ phẩm, nhưng nó không bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh, nên chính là lựa chọn tốt nhất lúc này. Những đạo thuật kiểu như Bát âm Diễm Tước đều không thành hình trong nước được.

Các ngón tay của Khương Vọng nở rộ như hoa, cùng lúc đó, trong mắt thiếu niên hoa bào nảy ra một đóa hoa lửa, chìm xuống đáy lòng.

Tất cả ngạo mạn và bướng binh trong ánh mắt y đều không còn, chỉ còn lại sự ghen ghét mãnh liệt tràn ngập.

Y ghen tị, cũng vì vậy mà bất mãn, phẫn nộ.

Không công bằng! Dựa vào cái gì chứt Mà Khương Vọng có thể cảm giác được.

Áp lực từ nước chợt giảm bớt.

Kiếm quang bắn ra, toàn thân hắn được bao bọc trong kiếm, lọt vào trong nước.

Nhật Nguyệt Tinh Thần Kiếm.

Một kiếm thiểm điện!

Giống như một con cá lóe lên một cái rồi biến mất.

Hàn quang lướt qua cổ thiếu niên hoa bào này.

Cho tới lúc này, ánh mắt thiếu niên hoa bào bỗng nhiên đổi màu, y niết bàn tay mình!

Chớp mắt, áp lực trong nước tăng lên gấp bội, gần như muốn ép bẹp Khương Vọng... Nhưng ngay lập tức nước tán loạn.

Thiếu niên hoa bào biến mất.

Ngay cả nước bao quanh nơi luận kiếm cũng biến mất.

Bình Luận (0)
Comment