Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 611 - Chương 611: Nhận Thức Chung (1)

Chương 611: Nhận thức chung (1)

Kẻ thiện chiến thường không phô trương. Khi mọi chuyện vừa mới xảy ra, thậm chí chỉ cần có một manh mối để lại thôi thì đã giải quyết hết được mọi chuyện rồi, thoạt nhìn không sóng không gió, thản nhiên thong dong, nhưng thật ra lại càng tài tình hơn.

So với bị buộc đến đường cùng rồi bùng nổ phản kích như hai bước cờ là đưa Trọng Huyền Tuân đi Tắc Hạ học cung và thông qua chuyện xưa liên quan đến Hứa Phóng để đả kích Tụ Bảo Thương Hội thì phương thức hai lần ứng phó gần đây của Trọng Huyền Thắng nhằm vào Văn Liên Mục càng làm Khương Vọng tán thưởng.

Đơn giản, trực tiếp, không hề gợn sóng, nhẹ nhàng gạt bỏ được mọi chuyện.

Cho nên Khương Vọng cũng rất tò mò, tên béo này lại chuẩn bị làm ra chuyện gì.

"Huynh tính toán làm thế nào?" Khương Vọng hỏi.

Trọng Huyền Thắng chậc một tiếng rồi nói: "Thôi ta đừng nói thì hơn, loại người như ta thích loanh quanh lòng vòng, sợ huynh choáng váng đầu!"

"Cũng phải" Khương Vọng nắm lấy tay hắn ta rồi nói: "Ta dễ choáng váng đầu, vẫn thích hợp nghiên cứu đạo thuật, luyện kiếm hơn! Đúng lúc ta có một kiếm thức mới còn có chút chưa trọn vẹn, huynh diễn luyện với ta một chút được chứ?"

"Nhìn huynh nói gì kìa" Thịt mỡ trên mặt Trọng Huyền Thắng run lên một cái, lại trực tiếp nặn ra một nụ cười: "Đúng rồi, vừa rồi huynh hỏi cái gì? Ta tính làm thế nào, đúng không? Chúng ta là hảo hữu chí giao, huynh có nghỉ hoặc, ta có thể không nói cho huynh biết sao!"

Hắn ta vừa lên tiếng, vừa nhanh chóng chuyển đề tài: "Hiện tại toàn bộ Lâm Tri đều biết Vương Di Ngô bắt đầu đấu tranh trực diện với ta, chính là thời điểm tốt để ta xuống tay với Tụ Bảo Thương Hội!"

Lúc trước Thập Nhất hoàng tử Khương Vô Khí đã cảnh cáo một lần, Trọng Huyền Thắng lập tức dừng tay, cho ra sự tôn trọng tương đối, cũng biểu hiện cực kỳ cẩn thận.

Vào lúc đối đầu trực diện như thế này với Vương Di Ngô, lại quay đầu lại đi đánh Tụ Bảo Thương Hội, thật sự khiến người ta không tưởng được.

Ngay cả Khương Vọng cùng trận doanh với hắn ta mà cũng không nghĩ tới:

"Thật là một bước không thể ngờ đến được, đánh chết Tụ Bảo Thương Hội cũng là chuyện tất yếu. Nhưng vào thời điểm hiện tại, nó là chuyện mấu chốt nhất sao? Hiện tại Tô Xa giả chết, toàn bộ Tụ Bảo Thương Hội đều trở nên im hơi lặng tiếng, căn bản không có biện pháp trợ giúp Vương Di Ngô, làm lơ nó không phải càng tốt à? Đối phó Vương Di Ngô rồi quay đầu lại cũng không muộn mà?"

"Sợ là sợ ở chỗ, đối phó Vương Di Ngô xong, hoặc là bị Vương Di Ngô đối phó xong, đầu sóng ngọn gió đã qua. Tô Xa không cần giả chết tiếp nữa"

Trọng Huyền Thắng lắc đầu: "Nếu không phải lần trước ta kề dao lên cổ lão, bức lão chỉ có thể rụt đầu rụt đuôi, lão còn khó đối phó hơn Văn Liên Mục nhiều"

Khương Vọng có suy tính của bản thân, cũng không bởi vì Trọng Huyền Thắng mưu lược hơn người mà trực tiếp từ bỏ suy nghĩ: "Tựa như chiến đấu, khi đồng thời đối đầu với hai đối thủ, giải quyết trước một đối thủ, lại giải quyết người còn lại, nhất định là lựa chọn càng tốt. Vương Di Ngô không phải hạng người dễ đối phó, Tô Xa cũng không phải, huynh đừng quá khinh suất"

"Huynh nói đúng. Nhưng điều chúng ta đối mặt không chỉ là chiến đấu, điều chúng ta phải suy xét cũng không chỉ là thắng lợi của bản thân, không chỉ là đối thủ. Trên đài dưới đài, đều cần phải quan sát"

Trọng Huyền Thắng giải thích: "Huynh biết Văn Liên Mục là người nào không? Thiên tài binh pháp nổi tiếng nhất mấy năm nay của thế hệ trẻ, là đệ nhất binh pháp năm năm liên tục khi toàn quân thực hiện diễn tập, thanh danh trong nhất đạo binh pháp đã có lúc sánh bằng cả đại đệ tử của Quân thần là Trần Trạch Thanh"

"Đương nhiên binh pháp cũng không cùng cấp với quyền mưu, ở Lâm Tri, hắn ta chưa chắc có thể như cá gặp nước giống với trên chiến trường. Ta nói những điều này cũng không phải nâng cao chí khí người khác mà diệt uy phong của mình. Nhưng huynh phải biết, nếu Vương Di Ngô thỉnh được loại người này, khổ tâm chuẩn bị sẵn sàng để ra tay với ta, sẽ không có suy xét đến sự phản kích của ta đối với hắn sao?"

"Hiện tại ta nhận được rất nhiều tin tức, ngày nào cũng có thể nhìn thấy rất nhiều cơ hội. Nhưng ta không dám đi bắt lấy cái nào cả, bởi vì ta không biết đâu là bẫy rập của hắn. Trước khi một chân dẫm vào, ta thật sự không biết"

"Nhưng mà, vì cái gì ta phải nhằm vào, phản kích hắn kia chứ? Phí công mà chẳng được lợi ích gì, hiểu chứ?"

Thật ra tới hiện giờ, Trọng Huyền Thắng luôn rất dụng tâm chỉ điểm Khương Vọng ở những phương diện này.

Bởi vì hắn ta biết rõ, Khương Vọng cũng không ngu xuẩn, hắn chỉ thiếu khuyết kiến thức mà thôi.

"Cạnh tranh chủ yếu là nằm vào hai điểm, làm suy yếu đối thủ, cường đại bản thân. Chúng ta đâu nhất thiết phải nhìn chằm chằm vào lựa chọn đầu tiên, như vậy không phóng khoáng" Trọng Huyền Thắng nói: "Nếu ta nuốt trọn luôn cả Tụ Bảo Thương Hội, chỉ dựa vào bản thân Vương Di Ngô thì còn có thể chịu đựng được hay sao?"

Khương Vọng bị thuyết phục.

Cùng một vấn đề, Trọng Huyền Thắng thật sự nhìn xa hơn, cũng sâu sắc hơn.

Có thể cạy được vị trí gia chủ gần như là việc ván đã đóng thuyền của Trọng Huyền Tuân, năng lực của tên béo này càng ngày càng càng khiến mọi người, bao gồm cả Khương Vọng, phải âm thầm nể phục.

"Nuốt trọn... Tụ Bảo Thương Hội. Nuốt như thế nào?" Khương Vọng nghĩ võ cả đầu cũng không nghĩ ra được.

Dù sao Tụ Bảo Thương Hội cũng là một tổ chức khổng lồ, việc có thể đánh Tô Xa đến mức lão phải giả chết, đã rất khiến người ta chấn kinh.

Nếu nói nuốt trọn Tụ Bảo Thương Hội, thì cái bụng của Đức Thịnh Thương Hội mới tổ kiến chưa lâu còn chưa đủ sức để nuốt vào, cho dù là Tứ Hải Thương Minh cũng không làm được - Nếu có thể thì sao Khánh Hi lại kiềm chế chứ?

Trọng Huyền Thắng bật ra hai chữ ha ha rồi nói: "Ta chỉ thuận miệng thổi phồng một chút. Cơm, đương nhiên phải ăn từng ngụm. Chuyện, cũng phải làm từng bước"

Hắn ta nheo nheo mắt: "Muốn ăn thịt, phải giết heo trước!"

Bắt đầu từ ngày này, trong Lâm Tri bỗng nhiên có một tin tức điên cuồng lan truyền.

Tề đế cực kỳ bất mãn với chuyện ngày xưa Tụ Bảo Thương Hội ủng hộ phế Thái Tử, có ý muốn thanh toán.

Không biết nguồn gốc của tin này từ đâu ra, nhưng càng ngày càng nghiêm trọng.

Tụ Bảo Thương Hội vốn dĩ cắt thịt giả chết, muốn im lặng vượt qua thời kỳ nảy, lại bị cuốn vào nơi đầu sóng ngọn gió một lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment