Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 610 - Chương 610: Hậu Sinh Khả Uý

Chương 610: Hậu sinh khả uý

Lần đầu tiên Văn Liên Mục tính kế Trọng Huyền Thắng thất bại, Vương Di Ngô còn cố ý nói móc một chút, đó là vì lúc ấy hắn ta có tự tin tương đối với Văn Liên Mục, cũng không cảm thấy thất lợi nhất thời có gì đáng lo.

Tổn thất lần này tuy nghiêm trọng hơn nhưng hắn ta lại không có nửa điểm oán trách, chỉ hỏi: "Ngươi còn có kế hoạch gì?"

Văn Liên Mục xóa đi nụ cười khổ, trong mắt cũng không có uể oải, ngược lại thần thái sáng láng, gã thật sự rất thích loại cảm giác đánh nhau với người khác như thế này.

Chuyện này làm cảm xúc cả người gã trở nên mãnh liệt.

"Ta luôn khiến ngươi đắc tội với người khác!"

Vương Di Ngô không chớp mắt lấy một cái: "Đắc tội thì đắc tội, cũng không phải nhân vật ghê gớm gì"

Bất kể là Bảo Trọng Thanh hay Trịnh Thế, đều là như thế. Người đầu tiên không phải đối thủ của hắn ta, người sau sớm muộn gì cũng bị hắn ta vượt qua.

Văn Liên Mục bật cười: "Việc thả câu đã không thể thực hiện được, hắn luôn có thể ăn được mồi, nhưng lại không cắn câu. Muốn bắt con cá béo này, chỉ bằng trực tiếp đào đê, rút nước, làm đường!"

"Âm mưu vô dụng, vậy thì dùng dương mưu!"

"Đào đê, rút nước, làm đường như thế nào?" Vương Di Ngô hỏi.

"Theo nghiên cứu đối với Trọng Huyền Thắng trong khoảng thời gian này, chúng ta có thể biết, hiện tại người mà hắn tín nhiệm nhất, một là tử sĩ bên cạnh hắn, Thập Tứ. Người thứ hai là Khương Vọng, nghe nói đến từ Trang quốc phía Tây vực. Có thể nói là phụ tá đắc lực của hắn"

Tất cả tư liệu đều đã nằm trong đầu, Văn Liên Mục không cần nghĩ lại cũng có thể trực tiếp nói ra: "Ta phát hiện một chi tiết rất thú vị, lúc Khương Vọng tham dự bí cảnh Thiên Phủ, tóc của hắn bạc trắng nhưng hiện giờ lại khôi phục màu đen. Mà liên hệ đến việc Trọng Huyền Thắng tranh thủ tìm Thọ quả trong khoảng thời gian đó, có thể dễ dàng đưa ra kết luận - Khương Vọng đã từng bị tổn hại thọ nguyên vì nguyên nhân nào đó!"

Sư phụ của Vương Di Ngô là Quân thần Khương Mộng Hùng nên tất nhiên hắn ta biêt rõ tổn hại thọ nguyên có ảnh hưởng tiêu cực như thế nào đối với tu hành: "Vậy hắn có thể đạt được thực lực hiện giờ cũng là điều không dễ dàng, có thể thấy được hắn rất cần cù"

Đối với Vương Di Ngô mà nói, đây đã là đánh giá khó được.

Đương nhiên Khương Vọng chưa chắc cần đến.

"Mà ta còn phát hiện, hiện tại Trọng Huyền Thắng lại bắt đầu tìm kiếm bảo vật gia tăng thọ nguyên. Trọng Huyền Trữ Lương không cần, Bác Vọng Hầu đã không cần nữa. Vậy chỉ có một loại khả năng, hắn đang chuẩn bị cho Khương Vọng, rất có thể thọ hạn của Khương Vọng vẫn chưa được bổ sung đủ"

Vương Di Ngô hỏi: "Trong này có điều gì có thể lợi dụng?"

"Thất Tinh Lâu quận Đại Trạch sắp mở" Văn Liên Mục nói.

"Không có ý nghĩa gì đối với ta" Vương Di Ngô dừng một chút, lại hỏi:

"Ngươi muốn đi?"

Nếu Văn Liên Mục thật sự có ý định đến Thất Tinh Lâu, hắn ta cũng chỉ có thể gạt những chuyện trước mắt qua một bên, chuyển vào trạng thái phòng thủ.

Đến ngày hôm nay, cho dù hắn ta kiêu ngạo đến mức nào, cũng không cho rằng mình có thể thắng được Trọng Huyền Thắng dưới tình huống không dùng võ lực. Hơn nữa, Lâm Tri không phải quân doanh, không ở chiến trường, cũng không phải thành thị đơn giản gì, hắn ta như giao long bị trói, làm gì cũng bị bó buộc.

Văn Liên Mục lắc đầu, nói: "Trong đó có bảo vật gia tăng thọ nguyên"

Vương Di Ngô nhíu mày nói: "Không nghe nói đến tin này"

"Ngươi sẽ nghe được nhanh thôi" Văn Liên Mục cười cười rồi bổ sung:

"Trọng Huyền Thắng cũng vậy"

Vương Di Ngô hiểu ra, ý Văn Liên Mục là muốn dẫn Khương Vọng đi, trực tiếp gạt bỏ phụ tá đắc lực của Trọng Huyền Thắng, làm Trọng Huyền Thắng biến thành kẻ cô đơn.

Tin tức này chưa chắc là thật, nhưng Văn Liên Mục nhất định có thể làm người ta tin tưởng.

Thấy Vương Di Ngô ngầm hiểu, Văn Liên Mục lại nói: "Tin tức này chỉ có người cấp bậc như ngươi và Trọng Huyền Thắng mới biết được, Khương Vọng dựa vào chính mình thì không có khả năng nhận được tin"

"Ngươi và Điền gia đã hợp tác?"

Muốn khống chế tin tức liên quan tới Thất Tỉnh Lâu đến mức độ dự đoán này, không có Điền gia trợ giúp thì không có khả năng làm được.

"Hắn không phải đang nể mặt ta, mà là nể mặt Vương Di Ngô ngươi" Văn Liên Mục nói.

Lại không nói "Hắn" kia là ai.

Vương Di Ngô chỉ hỏi: "Nếu Trọng Huyền Thắng biết tin tức, vì giữ Khương Vọng lại Lâm Tri giúp hắn vào thời điểm mấu chốt này, hắn giấu mà không nói, ngươi cũng đã biết nên làm sao để im hơi lặng tiếng làm Khương Vọng biết rồi đúng không?"

Văn Liên Mục cũng không phủ nhận: "Chuyện này liên quan đến con đường của bản thân, hắn không có khả năng không có khúc mắc. Làm bọn họ sinh lòng hiềm khích, có hiệu quả càng tốt hơn trực tiếp dẫn hắn rời đi. Đương nhiên, nếu Trọng Huyền Thắng thật tình báo tin, Khương Vọng đến quận Đại Trạch, cũng là kết quả chúng ta muốn"

Hà Sơn biệt phủ.

Bởi vì Khương Vọng cũng không chịu ra cửa chơi đùa với hắn ta, Hứa Tượng Càn quấy nhiễu một hồi không có kết quả liền bảo mình phải đến Tôi Thành Hầu phủ, để tìm Lý Long Xuyên.

Đương nhiên, việc này cũng không loại trừ khả năng hắn ta không muốn xen vào trận cạnh tranh của Trọng Huyền Thắng và Trọng Huyền Tuân. Dù sao thì hắn ta chỉ mới đến Hà Sơn biệt phủ là đã nhìn thấy Trọng Huyền Thắng hưng sư động chúng.

Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, hắn ta nên hỗ trợ hay không nên hỗ trợ đây?

Thôi thì chạy là thượng sách.

Trọng Huyền Thắng nói là đi một chút rồi về, quả thật cũng không tốn quá nhiều thời gian, nhưng lúc trở về thì Hứa Tượng Càn đã đi rồi.

Hắn ta cũng không để bụng, chỉ chọn lọc phản ứng của Trịnh Thế để kể lại cho Khương Vọng biết.

Lúc này Khương Vọng mới suy ngẫm lại, phát giác sau lưng một cuộc theo dõi vô cùng đơn giản lại cất giấu nhiều mưu kế như vậy.

"Huynh định, cứ gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó như vậy à?" Khương Vọng nghĩ thôi đã thấy hoảng, liền nói: "Trong lòng những người như huynh có quá nhiều loanh quanh lòng vòng, ta cũng không thể bảo đảm lần nào cũng không mắc lừa"

"Đương nhiên ta đã chuẩn bị sẵn hành động.." Trọng Huyền Thắng mở miệng đáp, sau đó chiêm nghiệm lại một hồi rồi nâng cao âm lượng:

"Những người như ta?"

Bình Luận (0)
Comment