Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 633 - Chương 633: Trong Vòng Một Thước, Nguy Hiểm Không Thể Tiến Vào (1)

Chương 633: Trong vòng một thước, nguy hiểm không thể tiến vào (1)

Loại rắn này - tạm gọi là rắn nhánh cây khô đi - lúc đứng yên chỉ giống với nhành cây khô bình thường, nếu như không rở vào thì căn bản không thể nào nhận ra sự khác biệt.

Lúc di chuyển thì lại rất nhanh, với tốc độ đó hoàn toàn có thể xuyên thủng một con trâu nước.

Mà hiện giờ số lượng lại kinh người đến như vậy, Khương Vọng như thể ngay lập tức rơi vào hang rắn.

Suốt dọc đường đi chẳng có động tĩnh gì, giống như lũ rắn nhánh cây khô này đang bố trí cạm bẫy.

Nếu như đây là một cái bẫy, vậy hắn lúc này đã sa vào cạm bẫy rồi.

Nếu như đây là một cái bẫy... thì so với khả năng ẩn nấp này, trí tuệ của bọn chúng càng đáng sợ hơn.

Đối mặt với tình huống như vậy, Khương Vọng tâm lặng như nước, ngón tay khẽ gảy, một đóa hoa tựa như điêu khắc từ phỉ thủy, đường vân mờ nhạt rơi xuống trên xác của rắn nhánh cây khô.

Đây là Thôn Độc Hoa được tiến cấp từ Thôn Độc Thứ, cấp bậc không cao, nhưng lúc này cũng không phải dùng nó để giải độc.

Khương Vọng phải xác định con rắn nhánh cây khô này có độc hay không trước đã rồi mới quyết định làm sao đối phó.

Đóa Thôn Độc Hoa cực kỳ xinh đẹp dường như hóa đen hoàn toàn ngay khi vừa tiếp xúc với xác rắn nhánh cây khô, sau đó chỉ chốc lát cánh hoa đã tàn úa, cành hoa khô héo.

Không những có độc, mà lại còn là kịch độc!

Đạo thuật của Thôn Độc Hoa là nuốt độc mà sống, thế mà chẳng thể cầm cự nổi một hơi.

Tuyệt đối không thể để bất cứ một con rắn nhánh cây khô nào cắn phải.

Cũng không thể quá phô trương, bởi vì... không biết được trong rừng cây này còn ẩn chứa nguy hiểm gì nữa không. Mấy loại đạo thuật quang ảnh lừng lẫy như Bát âm Diễm Tước rất có thể sẽ gây sự chú ý, thu hút chủ nhân của tiếng gầm kỳ quái trước đó.

Trong lòng Khương Vọng ngộ ra được một điều như vậy.

Mà phút tiếp theo, những con rắn nhánh cây khô đó đã bò đến vị trí thích hợp để tấn công.

Thế là, lũ rắn chỉ chít đếm không xuể ấy trong nháy mắt phóng như tên bắn!

Chúng từ khắp phía trên dưới trái phải phía trước phía sau, lao đến tấn công.

Keng ~ Nghe như tiếng kim loại va chạm.

Đám rắn nhánh cây khô, đụng phải một vòng tròn... bạc óng ánh!

Kiếm của Khương Vọng dựng nên một vòng tròn.

Nhờ trận chiến diễn ra trong Thái Cực Huyễn Cảnh, trong dòng nước cuồn cuộn tràn vào từ mọi phía, Khương Vọng đã hoàn thành kiếm pháp Nhất Kiếm Thành Viên.

Khi đó ở hắn sống sót ở trong nước nhờ dựng lên một khoảng chân không, mà ngay lúc đàn rắn nhánh cây khô lao đến như rừng tên này hắn cũng đã mở ra nhất kiếm chỉ địa, dựng nên một không gian an toàn.

Trường kiếm đi tới, trong vòng ba thước.

Gió không vào được, Mưa không vào được.

Rắn không vào được, kẻ địch không vào được!

Keng keng keng keng keng... !

Tiếng va chạm giữa đàn rắn nhánh cây khô và kiếm viên điên cuồng vang lên.

Chẳng chịt chỉ chít như vô số những giọt mưa rơi trên lá chuối.

Nhất Kiếm Thành Viên lúc này.

Chật vật hơn rất nhiều so với lần ở Thái Hư Huyễn Cảnh. Nước tuy rằng tràn vào từ mọi phía, nhưng áp lực của nước là cố định. Lúc kiếm viên dựng lên có chiều hướng ổn định.

Mà dưới sự tập kích của đàn rắn nhánh cây khô này, lực tác động của mỗi một con rắn là không giống nhau, tùy theo góc độ tấn công và khoảng cách lại càng có thêm vô số biến hóa. Điều này khiến cho áp lực mà chúng nó tác động lên thân kiếm khi mạnh khi yếu không ổn định.

Trước sau gì, dù sớm dù muộn hơn một phút thì kiếm của Khương Vọng cũng sẽ bị di dịch, vòng kiếm cũng sẽ không thể duy trì được nữa.

Mặt khác, muốn ổn định vòng kiếm thì phải phản ứng ngay tại lúc Trường Tương Tư chịu lực, tiến hành điều hòa một cách tỉ mỉ. Có thể gọi đây là tần suất phản ứng đáng gờm!

Khương Vọng hoàn toàn dựa vào bản năng của tứ chỉ để hoàn thành, dựa vào bản năng hợp cùng một thể với Trường Tương Tư trong quá trình luyện kiếm nhiều năm.

Đây đúng thật một đợt khiêu chiến công kích đến cực hạn, nhưng đồng thời Khương Vọng cũng đã chuẩn bị ổn thỏa độn thuật của Diễm Lưu Tỉnh.

Một khi vòng kiếm không chống đỡ được nữa sẽ ngay lập tức sử dụng Diễm Lưu Tỉnh để thoát khỏi trận chiến.

Về phần Diễm Lưu Tỉnh có thể đột phá vòng vây thành công được hay không, Khương Vọng cũng không nắm chắc.

Bởi vì đám rắn nhánh cây khô này thật sự quá nhiều quá dày đặc.

Hầu như không chừa một khoảng trống nào để Diễm Lưu Tỉnh xuyên qua.

Lõ như trong lúc phi độn không may đụng phải... thì thảm rồi.

"Rừng động đừng nghe chuyển lá cành, ngâm nga chậm bước chẳng đi nhanh"

Dĩ nhiên là một loại thảnh thơi đạm bạc, khiến người ta hướng về.

Thế nhưng ở đây, tiếng rừng động mạnh, tiếng lá hối hả. Mai phục tứ phía, sát ý đằng đằng!

Ai mà thong thả ung dung cho được?

Xung quanh Khương Vọng càng ngày càng nhiều rắn nhánh cây khô, vòng kiếm của hắn lại càng lúc càng nhỏ đi.

Trước mặt ba thước, rồi hai thước rưỡi...

Đến lúc Trường Tương Tư không bảo hộ được một thước trước mặt, cũng chính là lúc Khương Vọng thi triển Diễm Lưu Tính.

Lúc này hắn không thể không thừa nhận, hắn đã ứng phó sai lầm. Đối mặt với nguy hiểm khó lường lại chọn lựa một cách qua quýt như vậy.

Đáng lẽ phải nên nắm bắt thời cơ dùng Bát âm Diếm Tước dọn sạch hiện trường, dựa vào đạo thuật uy năng mạnh nhất ở giai đoạn này "quét sạch"

đám rắn nhánh cây khô. Còn chuyện có dẫn đến những nguy hiểm khác hay không thì...

Thời khắc sinh tử, ai quan tâm đến những nguy hiểm ở phía sau chứ?

Nhưng bây giờ hắn lựa chọn dùng kiếm phòng ngự, trên thực tế là rõ ràng đã xem thường sự tấn công của đám rắn nhánh cây khô này, lúc vòng kiếm không chống đỡ được nữa, chỉ có thể nhở vào độn thuật Diễm Lưu Tỉnh.

Khiến cho cục diện rơi vào bước đường phải lấy sinh mạng đặt lên bàn cược. Đây là sai lâm mà Khương Vọng khó có thể chấp nhận được.

Khương An An vẫn đang ở Vân Quốc đợi hắn, sao hắn có thể phạm phải sai lầm này được chứ?

Hàng trăm, hàng nghìn, hàng chục nghìn con...

Đếm chẳng hết rốt cuộc là có bao nhiêu con rắn nhánh cây khô.

Thế nhưng suốt dọc đường đi hắn lại chẳng hề phát hiện!

Khả năng ẩn nấp của đám rắn nhánh cây khô này quá tốt, còn Khương Vọng hắn lại thật không đủ nhạy bén. Ít nhất phải cần một đạo thuật dạng trinh sát để dò đường.

Những sai lầm này, sau này khi phục bàn đều cần phải đền bù thêm.

Nếu như vẫn còn có "sau này"

Trước kia Khương Vọng vẫn cảm thấy rừng cây này quá yên ắng, bây giờ lại cảm thấy sinh vật dày đặc đến ghê tởm.

Tấn công dồn dập, không có một giây ngơi nghỉ.

Lộp bộp, lộp bộp.

Âm thanh xác rắn rơi trên nền đất lộp bộp vang lên.

Keng keng keng, keng keng keng.

Âm thanh đám rắn nhánh cây khô như thủy triều va đập vào vòng kiếm vang lên tựa như tiếng khua chiêng.

Bình Luận (0)
Comment