Thanh Bát Chỉ hung dữ trừng mắt liếc sang đây, nếu như không phải vừa mới thấy được Long Thần ứng tọa, đám người sùng đạo bọn họ còn bị vây trong cảm động, chỉ sợ lúc này gã đã lại lôi Vũ Khứ Tật ra đánh cho một trận rồi.
Người đã ở Vùng đất Thần Ấm, bọn họ cũng đã đi tới tế đàn cây, chính mắt nhìn thấy cảnh tượng đặc sắc Long Thần ứng tọa, còn có thể lựa chọn được gì nữa đây?
Khương Vọng dậm chân một cái, là người đầu tiên đứng trên tế đàn.
Tô Kỳ theo sát phía sau, mặc dù y một thân tướng mạo thanh tú, giọng nói thô trầm nhưng tính tình ngược lại rất quyết đoán.
Vũ Khứ Tật hơi do dự, cuối cùng vẫn ở trong ánh mắt hung dữ của Thanh Bát Chỉ cúi thấp đầu, sau khi hắn ta bước lên tế đàn hơi có chút ỉu xìu.
Ba người xuất hiện đứng ở vị trí chữ "Phẩm"
Bà lão Tế Ti lại một lần nữa bắt đầu lẩm bẩm.
Trong sự im lặng, hơi bất an lẫn hơi mong đợi, cái gọi là "nghiệm chứng" sứ giả của Long Thần bắt đầu.
Thời gian trôi qua...
Thời gian cố định không thay đổi trôi qua.
Kỳ quan đẹp đẽ lóa mắt trong tưởng tượng vẫn chưa xuất hiện, hết thảy đều cực kỳ yên lặng.
Hoa văn gỗ của tế đàn không hề thay đổi, sáu cái cây chống đỡ tế đàn cũng không có gì thay đổi.
Chỉ có "Long Thần ứng tọa" ở vòm trời rất xa đột nhiên biến mất.
"Cái gì vậy, làm cho long trọng như vậy, cuối cùng chúng ta cũng không phải là Long Thần sứ giả à?" Vũ Khứ Tật oán giận nói.
Khương Vọng không hiểu sao cũng có chút tiếc nuối. Chẳng lẽ thu hoạch của Sâm Hải Nguyên Giới không có ở chỗ này?
Lúc này, lão Tế Ti đã bước tới trước mặt Thanh Hoa đang nhắm mắt, run run kề sát lỗ tai vào, giống như đang nghe Thanh Hoa nói gì đó.
Trong lòng Khương Vọng khẽ động.
Thanh Chỉ thánh nữ có thể câu thông được với Long Thần ư?
Mà Tô Kỳ thì lại cất giọng thô trầm hỏi về chuyện này: "Có phải thánh nữ đang truyền đạt lại thần chỉ () của Long Thần cho Tế Ti hay không?"
() Thần chỉ: ý chỉ của thần.
"Nàng ta đang nói chuyện đấy à? Vậy mà ta cứ tưởng nàng ta là một người câm điếc, chỉ biết ú ớ thôi chứ" Vũ Khứ Tật lên tiếng.
Cảm giác mát lạnh bất ngờ nổi lên thổi vòng quanh người hắn ta.
Thất Thụ, Bát Chỉ, Cửu Diệp ở trên tế đàn, tất cả đều ném ánh mắt muốn giết người sang đây.
Khương Vọng cực kỳ tò mò, vị cao đồ của Kim Châm Môn này, sao lại có thể bình an vô sự tới hiện tại được.
Tên này có chỉ vào mũi đám võ sĩ Thánh tộc đó mắng cũng không có chuyện gì, nhưng hắn ta lại dám làm trò ở trước mặt bọn họ nói Thanh Chỉ thánh nữ là kẻ câm điếc... chắc chắn không thể tránh khỏi bị đánh cho một trận.
"Thánh nữ chỉ có thể lờ mờ bắt được mảnh vụn thần chỉ, cần phải có lão thân đến phân tích" Tế Ti nói.
Người nhận được ý chỉ với người phân tích thần chỉ khác nhau, không thể nghi ngờ chính là biện pháp đề phòng tiếp cận thần quyền có thiếu sót.
Nhưng với việc Thanh Hoa nghe lời lão Tế Ti này răm rắp mà phán đoán thì, việc chế ước này có cũng như không...
Khương Vọng yên lặng suy nghĩ, hắn mới từ vòng xoáy Lâm Tri rời đi không lâu, suy xét vấn đề khó tránh khỏi không thể tách rời quyền mưu.
Lúc này Tế Ti quay đầu lại nhìn hắn nói: "Nghiệm chứng đã xong, ngài chính là Long Thần sứ giả"
Thanh Hoa đang nhắm mắt lại tiến đến bên tai bà ta, môi hé ra.
Tế Ti lại nhìn về phía Tô Kỳ nói: "Ngài cũng là Long Thần sứ giả"
Thanh Hoa lại nói tiếp một câu.
Tế Ti nói: "Mọi người đều là Long Thần sứ giả"
Trước đó, Vũ Khứ Tật đã cảm nhận được sát khí của đám người Thất Thụ, Bát Chi nên tuy bây giờ trong lòng hắn ta cũng hơi run sợ nhưng vẫn lẩm bẩm phàn nàn: "Cái gì chứ, sao đến lượt ta lại có thể qua loa lấy lệ như vậy được"
Khương Vọng đang nghĩ, xem ra những ai bị ánh sao Thất Tỉnh Lâu tiếp dẫn vào thế giới này đều được xem là "Long Thần sứ giả"
Chỉ không biết "Long Thần" mà Thánh tộc tính ngưỡng và Thất Tinh Lâu rốt cuộc là dạng quan hệ gì?
Là Long Thần này mượn ánh sao tiếp dẫn của bí cảnh Thất Tinh Lâu hay là bí cảnh Thất Tinh Lâu mượn lực lượng của Long Thần này nhỉ? Hay đây là một kiểu hợp tác?
Bên trong Sâm Hải Nguyên Giới rốt cuộc còn che giấu bao nhiêu bí mật?
"Ngoài việc này ra, Long Thần còn nhắn nhủ gì nữa không?"
Khương Vọng hỏi thẳng vào vấn đề chính.
Trước đó lão Tế Ti đã từng nói qua, một khi xác nhận xong thân phận Long Thần sứ giả, bọn họ sẽ nhận được chỉ dẫn.
Bà lão Tế Ti tập trung tư tưởng nghe một hồi rồi nói: "Chỉ cần giải quyết được hoàn cảnh khó khăn của Vùng đất Thần Ấm là các người có thể hoàn toàn rời khỏi nơi này, tiếp tục đi du lịch, hoặc là... về nhà"
Tiếp tục đi du lịch hoặc là về nhà!
Không thể nghi ngờ, cho dù tôn Long Thần có thật hay không, thần chỉ do thần truyền xuống không thể nghi ngờ chính là đang âm thầm bày ra con đường rời khỏi Sâm Hải Nguyên Giới cho những tu kẻ tu hành từ bên ngoài đến như bọn họ.
Cũng tức là thông báo cho bọn họ biết con đường hoàn thành việc thăm dò bí cảnh Thất Tinh Lâu.
"Cho nên..." Khương Vọng nhảy xuống tế đàn hỏi: "Hoàn cảnh khó khăn của Vùng đất Thần Ấm này là gì?"
Tô Kỳ và Vũ Khứ Tật cũng liên tiếp đáp xuống, chờ Tế Ti trả lời.
"Chuyện này, phải kể đến thật lâu trước kia" Bà lão nói: "Lúc ấy, chúng ta..."
Trong lúc Tế Ti còn đang giảng giải dài dòng, Khương Vọng đột nhiên nghe thấy tiếng động.
Một tiếng kêu âm lãnh bén nhọn, sợ hãi.
Tiếng kêu này... lạ lẫm mà quen thuộc.
Sau khi Khương Vọng tiến vào Sâm Hải Nguyên Giới, đây là lần thứ ba hắn nghe được tiếng kêu này.
Là thanh âm thứ ba hắn nghe được ngoài tiếng bước chân đạp lên cành khô, gió thổi lá lay...
Nhưng cũng là tiếng động duy nhất thuộc về sinh vật sống!
Khương Vọng vốn cho rằng nó chỉ là một trong những nguy hiểm còn chưa biết được ở Vùng đất Thân Ấm.
Nhưng bây giờ, âm thanh này lại truyền tới Vùng đất Thần Ấm.
Mà ở tất cả những võ sĩ Thánh tộc ở chỗ này, đều thay đổi sắc mặt, cực kỳ khẩn trương!
Nhất là Thanh Hoa thánh nữ, cả khuôn mặt xinh đẹp một mảnh trắng bệt, giống như cho dù ở trước tế đàn cây này, cho dù vừa mới chứng kiến thần tích Thần Long ứng tọa thì vẫn không thể mang đến cho nàng một chút cảm giác an toàn nào!