Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 650 - Chương 650: Thần Linh Ngồi Xuống (2)

Chương 650: Thần linh ngồi xuống (2)

Cả thể xác lẫn tỉnh thần đều cung kính.

Cho dù là Thanh Hoa thánh thiện hay là Bát Chi bộp chộp kiêm cả chậm chạp, Thất Thụ hoạt bát hoặc là người vốn trầm tĩnh như Cửu Diệp.

Mỗi người của "Thánh tộc" ở chỗ này đều quay mặt về phía tế đàn cây, ba quỳ chín lạy, thành tâm cất tiếng cầu khẩn, cất giọng cùng hợp xướng trong lễ tế tự.

Trong bầu không khí linh thiêng ở chỗ này, có một chùm sáng từ hoa văn gỗ trên tế đàn cây hiện ra chiếu xuống, ánh sáng xuyên thấu kéo dài tạo thành tia sáng.

Tia sáng đang lan rộng ra ở không trung nhưng không có điểm cuối, dài ngắn không đồng đều.

Ánh sáng kết thành một mạch hoa văn kỳ lạ, chiếu về phía bầu trời.

Mãi cho đến lúc này Khương Vọng mới nhìn sang, sau khi hoa văn gỗ trên tế đàn được chiếu rọi bắt đầu phóng lớn lên, vậy mà mơ hồ tạo thành hình dạng một cái ngai vàng!

Ngai vàng đứng ở trong hư không, treo lơ lửng ở trên không trung tế đàn cây, ánh sáng rực rỡ lưu chuyển.

Sau khi nó xuất hiện, ánh sáng trên tế đàn mới thu liễm lại.

Mà cùng lúc đó, ngôi sao ở chân trời kia, ngôi sao đại biểu cho Ngọc Hành Tỉnh, chậm chạp nhưng chân thực... di động!

Điều khiến cho Khương Vọng ngạc nhiên chính là Ngọc Hành Tỉnh đang di chuyển vậy mà ở không trung của Vùng đất Thần Ấm này, ánh sáng và bóng tối lại không hề thay đổi chút nào.

Trước đó hắn còn nghĩ là do Ngọc Hành Tỉnh soi sáng cái thế giới này, nhưng từ lần dịch chuyển này xem ra Ngọc Hành Tỉnh thật sự là ngôi sao duy nhất trên bầu trời của cái thế giới này. Chẳng qua ánh sáng và bóng tối của cái thế giới này lại không vì Ngọc Hành Tinh mà thay đổi!

Hình như Ngọc Hành Tinh ở Vùng đất Thần Ấm và Ngọc Hành Tinh xuất hiện ở bên ngoài Sâm Hải Nguyên Giới không giống nhau thì phải?

Nhưng sau khi Khương Vọng tiến vào Vùng đất Thần Ấm rõ ràng đã từng cẩn thận quan sát qua, vị trí của Ngọc Hành Tỉnh ở chỗ này và bên ngoài Sâm Hải Nguyên Giới giống nhau như đúc.

Đến cùng điều này đại biểu cho cái gì?

Khương Vọng lờ mờ cảm giác được hắn đã đụng vào một cái bí mật khó lường nào đó.

Thế nhưng sự khác thường của Ngọc Hành Tỉnh lại không bị ảnh hưởng bởi ý chí của hắn.

Sắc trời không đổi nhưng Ngọc Hành lại dịch chuyển vị trí.

Cái điểm sáng nhỏ xíu kia từ từ di chuyển trên bầu trời, thoạt nhìn hết sức chậm chạp.

Chỉ là ở khoảng cách xa như thế lại có thể nhìn thấy quỹ tích chuyển động của nó cũng đủ để nói rõ rằng tốc độ thực tế của nó chắc chắn cực kỳ kinh khủng!

Cùng lúc đó, ngai vàng ở trên không trung tế đàn cây cũng bắt đầu bay lên, biến lớn.

"Ngai vàng" được cấu tạo từ ánh sáng của tế đàn cây càng lúc càng trổ nên lớn hơn, nhưng bởi vì nguyên nhân càng ngày càng lên cao, ở nơi mà tầm mắt nhìn thấy được ngược lại có vẻ như đang nhỏ dần.

Bởi vì tốc độ lên cao nhanh hơn tốc độ biến lớn cho nên mới tạo thành cảm nhận thị giác mâu thuẫn như thế.

Cuối cùng, trong tiếng cầu khẩn trang nghiêm thần thánh, ở tận cùng của thị lực Khương Vọng vẫn còn có thể loáng thoáng nhìn thấy được.

Ö bầu trời rất xa, ngôi Ngọc Hành Tỉnh Tỉnh kia giống như rơi vào trên cái ngai vàng biến lớn, như là... thần linh ngồi xuống!

Một màn vừa thần thánh vừa hoa lệ này đã làm cho ba kẻ tu hành xâm nhập vào bí cảnh Thất Tỉnh Lâu rung động.

"Đó... đó là cái gì vậy?" Vũ Khứ Tật thất thanh.

Mà bà lão chủ trì tế tự trên tế đàn trước đó lại đang đỏ mắt rơi lệ, kích động hô lên: "Long Thần ứng tọa (1) ! Ngàn năm sau lại nhìn thấy Thần Long ứng tọa! Thần quyến sẽ không biến mất, Vùng đất Thần Ấm đời đời bền vững kéo dài!"

(1) Long Thần ứng tọa: Long Thần ngồi vào ngai vàng.

Biểu hiện của Thanh Hoa, Thất Thụ, Bát Chi, Cửu Diệp không hề giống nhau, nhưng tất cả đều kích động khó đè nén.

Mà trong lòng Khương Vọng lại đang dấy lên sóng to gió lớn.

Rõ ràng là Ngọc Hành Tinh dịch chuyển vị trí xuất hiện cùng một lúc với ngai vàng do ánh sáng của tế đàn hợp lại sinh ra.

Vì sao lại nói là Long Thần ứng tọa?

Long Thần và Ngọc Hành rốt cuộc có quan hệ ra sao?

Là Long Thần chiếm cứ Ngọc Hành rồi trở thành tỉnh thần hay là Ngọc Hành xuất hiện biến hóa cho nên Long Thần giáng sinh?

Hắn lại càng thêm tò mò, Long Thần của Vùng đất Thần Ấm này ruốc cuộc có lai lịch gì?

Liệu có phải là tổ tiên Long tộc chân chính hay không?

Vẫn còn có một vị Long tộc của thời đại Trung Cổ chưa biến mất sao?

Rồng thật sự đã từng tồn tại ư? Những ghi chép kia có phải là thật hay không?

Nếu như quả thật từng tôn tại, vậy vì sao rồng lại biến mất?

Bí ẩn nào đã bị chôn vùi trong thời đại Trung Cổ?

Có bao nhiêu bí ẩn vĩnh viễn đắm chìm trong dòng sông lịch sử?

Trong lòng Khương Vọng sục sôi tuôn ra rất nhiều thắc mắc. Hắn cũng muốn hỏi Khương Yểm, nhưng sau khi tiến vào Vùng đất Thần Ấm, Khương Yểm đã không còn trả lời lại nữa.

Theo suy đoán của Khương Vọng, đại khái là Vùng đất Thần Ấm và vị "Thần Long" huyền bí kia có liên quan với nhau. Mà Khương Yểm có liên quan đến Bạch Cốt Tôn Thân cho nên gã ở Vùng đất Thần Ấm cần phải giấu vào chỗ sâu bên trong Minh Chúc. Hoặc là bản thân Vùng đất Thần Ấm có thể lập tức nhìn rõ được sự "khác thường" bên trong thân thể, buộc Khương Yểm phải im lặng...

Nhưng cho dù là loại tình huống nào, sự im lặng của Khương Yểm cũng không phải chuyện xấu.

Thật ra đợi đến khi Khương Vọng ra khỏi Vùng đất Thần Ấm, hắn cũng sẽ không đưa những thắc mắc ở hiện tại này cho Khương Yểm giải đáp.

Bởi vì đây là "lịch duyệt" duy nhất chỉ thuộc về riêng bản thân mà hắn thu được, là phương diện mà Khương Yểm không có hiểu biết đầy đủ bằng hắn.

Dưới tình huống có lỗ hổng kiến thức, hắn cũng không nguyện ý chia sẻ loại "lịch duyệt" này. Bởi vì loại này chỉ có thể kinh lịch, là một trong những tích lũy mà hắn dùng để lấp đầy "lỗ hổng"

Có thể đoán ra được là hắn và Khương Yểm còn phải tiến hành giằng co lâu dài. Trước khi Khương Yểm đoạt được thân thể của Bạch Cốt đạo tử rồi chủ động rời đi hay là bị Khương Vọng "đuổi đi" trước. Ai cũng không dám nới lỏng, cho dù là hắn hay là Khương Yểm.

Sau khi Long Thần ứng tọa, khí thế toàn thân lão Tế Ti bắt đầu dâng cao.

Mặc dù dáng vẻ già nua nhưng nụ cười của bà ta lại hết sức sáng sủa: "Mời ba vị lên trên tế đàn"

"Để làm gì? Bộ muốn dùng chúng ta tế trời à?" Vũ Khứ Tật trực tiếp hỏi thẳng.

Nụ cười trên mặt bà lão có chút gượng gạo: "Chỉ để nghiệm chứng xem các vị có phải là do Long Thần chiêu mộ mà đến, có phải là sứ giả Long Thần hay không thôi"

Bình Luận (0)
Comment