"Rất anh tuấn" Khương Vọng nói.
"Trương tiên sinh ngươi cái gì cũng tốt, chính là..." Dường như y muốn cười, nhưng cuối cùng vì vết thương còn quá đau nên từ bỏ: "Quá thành thực"
Vũ Khứ Tật và Tô Kỳ vừa khôi phục lại hình dạng nữ tử cũng đi đến đến bên cạnh, nhưng đều không nói gì.
Với ánh mắt kia của Vũ Khứ Tật, đương nhiên họ hiểu rõ vết thương của Thanh Thất Thụ căn bản không có cách nào cứu chữa được.
Lúc này, Thanh Thất Thụ đang nằm trên mặt đất lại hỏi: "Theo lời tiên sinh đã nói, mỹ nhân thích anh hùng. Nếu lúc này ta mang lễ vật về cho Thanh Hoa, nhất định nàng sẽ rất thích nhỉ?"
"Ngươi vẫn chưa tin ta sao?" Khương Vọng cố gắng nói: "Dựa vào kinh nghiệm của ta, nàng đã thích ngươi đến phát cuồng rồi"
"A..." Ánh mắt của Thanh Thất Thụ đờ đẫn, dường như đang mơ về cảnh tượng đẹp đẽ kia.
"Vẫn là thôi đi..." Y nói: "Không cần đưa nữa. Không được khiến nàng nhớ ta, nó sẽ làm nàng buồn"
Khương Vọng im lặng nhìn y, không biết nói gì cho phải.
Thanh Thất Thụ lại nói: "Yến Kiêu đã không còn. Sau này nàng có thể tự mình đi tới tận cùng thế giới này để xem thử"
Vào buổi tối hôm đó, Khương Vọng đã hỏi y, có nghĩ đến việc đi đến tận cùng của Sâm Hải Nguyên Giới xem thử không.
Y nói, đây là một ý hay, muốn lừa Thanh Hoa cùng đi xem.
Hiện tại y đã hiểu, y không thể đi được.
Không thể làm tình nhân, cũng không nhìn được tận của của thế giới này.
"Trương tiên sinh?" Y hỏi.
Khương Vọng nhìn y.
Dường như y có chút ngượng ngùng, chậm rãi nói: "Ta có thể... Đánh ngươi một quyền chứ?"
Từ đầu tới cuối trong trận chiến này, y đều phải kiềm chế bản năng đánh trả.
Nắm đấm của y đã nắm rất chặt, nhưng lại không thể đánh đối thủ dù chỉ một chút.
Mà y còn là võ sĩ Thánh tộc, một võ sĩ Thánh tộc rất mạnh.
Mệt mỏi quá...
Thật khổ cực...
Thật tủi thân.
"Ngươi làm vậy là không tôn sư trọng đạo chút nào"
Khương Vọng nói: "Lần sau không được viện lý do này nữa"
Vậy là Thanh Thất Thụ giơ lên nắm đấm vẫn luôn luôn nắm chặt như vậy.
Nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đụng trên mặt hắn một chút.
Rồi buông xuống.
"Vẫn còn có thể bình phục được chứ?" Tô Kỳ đứng phía sau hỏi: "Không phải năng lực của hắn chỉ đang trì trệ thôi sao? Có lẽ, đợi một lúc..."
Khương Vọng không nói gì, chỉ lắc đầu.
Trong ba người từ Thất Tinh Cốc tiến vào vùng đất Thần Ấm, hắn là người quen biết với Thanh Thất Thụ sâu nhất.
Người đầu tiên hắn nhìn thấy khi tiến vào Sâm Hải Nguyên Giới chính là Thanh Thất Thụ.
Cái tên nhóc cẩu thả này vô cùng tự tin.
Khinh thường hết cái này đến cái kia.
Nhưng đồng thời y cũng rất đơn thuần. Khương Vọng nói gì y cũng tin, mở miệng ra là Trương tiên sinh, thậm chí còn tiếp thu toàn bộ những cách "tạo quan hệ" vô căn cứ của Khương Vọng, liều lĩnh đi thử nghiệm trước mặt Thanh Hoa mỗi ngày.
Chết trận là vinh dự của võ sĩ, Thanh Thất Thụ cũng đã trở thành anh hùng mà y muốn trở thành.
Nói là buôn cũng không đúng.
Khương Vọng chỉ cảm thấy tiếc nuối.
Chí ít thì hắn vẫn thực sự muốn nhìn thấy tên nhóc này "tạo được mối quan hệ"
Im lặng một hồi lâu.
Vũ Khứ Tật bỗng hỏi: "Yến Kiêu đã chết rồi, vì sao thông đạo ly giới vẫn chưa được mở ra?"
Khương Vọng nhanh chóng thu lại tâm tình, sau đó hắn đứng dậy, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Hắn nhận ra vấn đề hiện tại.
Bọn họ là "Long Thần sứ giả" ứng lời gọi mà đến, vậy thì đúng ra sau khi giết chết Yến Kiêu, vị Long Thần đó nên mở thông đạo ly giới cho bọn họ mới phải. Đương nhiên cũng không nên thiếu phần thưởng.
Nhưng lúc này Yến Kiêu đã bị diệt. Mà vị Long Thần kia lại không hề có động tĩnh gì.
Hắn chắc chắn rằng tất cả tổn hại đều là do mấy người "Giáng lâm giả" bọn họ gây ra, tuyệt đối sẽ không bao giờ kích động điều kiện phục sinh của Yến Kiêu. Có lẽ Yến Kiêu thực sự đã chết rồi —— Nếu như những chuyện mà vị Lão Tế Ti kia nói đều là sự thật.
Vậy thì, thông đạo ly giới đâu?
Hay là, bọn họ chưa thỏa mãn được thần chỉ của Long Thần. Nhưng không phải yêu cầu của Long Thần, là muốn bọn họ giết chết Yến Kiêu sao?
Hay là quá trình Thanh Hoa truyền đạt, Tế Ti giải mã đã bỏ sót gì đó?
Hay là... Cố ý?
"Rời khỏi đây trước đã" Khương Vọng nói.
Dù là như thế nào, cứ ở chỗ này mà ngẩn người ra thì cũng sẽ không có kết quả.
Có thể đi tìm nguyên nhân, hoặc quay về vùng đất Thần Ấm hỏi xem sao.
Hắn đi đến bên cạnh thi thể của Yến Kiêu, mắt nhìn hai người kia: "Ta cần mỏ của Yến Kiêu, các ngươi có ý kiến gì có thể nói"
Hắn đã từng hỏi đùa Thanh Thất Thụ, hỏi y rằng như nào thì y mới bị giết chết.
Khi đó, Thanh Thất Thụ đã nghẹn đến nỗi không nói nên lời.
Hiện giờ, Yến Kiêu đã cho hắn đáp án.
Mỏ của Yến Kiêu có để khống chế năng lực khôi phục mạnh mẽ của Thanh Thất Thụ.
Vũ Khứ Tật thẳng thắn nói: "Tô Kỳ chọn tiếp đi, việc giết Yến Kiêu này ta cũng không cống hiến được công lao to lớn gì cho các ngươi"
Trong lời nói của hắn ta đã định luôn thứ tự phân chia thi thể Yến Kiêu.
Còn Tô Kỳ thì nói: "Thực sự xin lỗi mọi người vì từ trước đến nay ta đã không nói sự thật, thực ra ta xuất thân từ Thâu Thiên Phủ, tên thật là Tô Khối Vân"
Có thể là vì đã bộ lộ thân phận, hoặc có thể là vì đã trải qua một trận chiến vừa rồi mà thêm tin tưởng. Nên nàng ta hoàn toàn không có ý kiến gì với việc phân chia, chỉ giới thiệu lại bản thân một lần nữa.
Khương Vọng nhìn qua nàng ta, có chút kinh ngạc. Thâu Thiên Phủ và Lương Thượng Lâu là hai môn phái không cùng cấp bậc với nhau. Cái sau vốn tầm thường, nhưng cái trước thậm chí còn có thể so sánh với Đông Vương Cốc.
Tô Khởi Vân giải thích: "Ta chỉ là mượn thân phận của Lương Thượng Lâu để tham gia bí cảnh Thất Tỉnh Lâu"
Đương nhiên môn phái cấp bậc này như Thâu Thiên Phủ không thể quy thuộc Tề Quốc, nhưng mà bí cảnh Thất Tinh lại chỉ mở ra cho người Tề Quốc.
"Không có gì" Khương Vọng dùng Trường Tương Tư dứt khoát cắt mỏ Yến Kiêu, nói: "Ngươi biết mà, ta cũng không phải là Trương Lâm Xuyên"
Vũ Khứ Tật ngẩn người. Hóa ra chỉ có ta là tên thật họ thật?
"Thực ra ta đã biết ngươi từ lâu rồi" Tô Khởi Vân nói, cúi xuống cắt cảnh phải của Yến Kiêu: "Ta lấy cánh là được rồi"
Đương nhiên Khương Vọng biết tin tức về hắn không phải điều gì bí mật với Tô Khởi Vân, Hắn thuận miệng hỏi: "Ta nổi tiếng vậy sao?"
"Tiểu Ngư..." Tô Khởi Vân dừng một chút rồi lại tiếp tục nói: "Tiểu Ngư và Bích Quỳnh là bạn thân, hồi trước Bích Quỳnh có nhắc đến ngươi trong thư"