Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 697 - Chương 697: Bão Cát

Chương 697: Bão cát

Đạo thuật như vậy sử dụng khá hữu hạn, nhưng vào lúc nảy lại cực kỳ thích hợp. Rất có thể là được tạo ra để chuyên dùng cho hoàn cảnh như thế này.

Khương Vọng không có bản lĩnh tạo nên đạo thuận dành riêng cho hoàn cảnh, chỉ có thể tăng mạnh Đằng Xà Triền Bích lần nữa, nỗ lực kéo sâu xuống bên dưới, đồng thời giục sinh thêm mấy đóa Thực Chỉ Hoa.

Đằng Xà Triển Bích mọc rễ cây cắm xuống mặt đất, Thực Chỉ Hoa có thể cắn nuốt thêm cát đá trong lúc chống chọi, nhằm giảm bớt áp lực.

Kế hoạch rất tốt, nhưng...

Bão cát nối liền trời đất thổi quét đến, vị trí cái hố của Khương Vọng lập tức bị biến thành sườn núi cao, trong chớp mắt tiếp theo, toàn bộ Đằng Xà Triển Bích đã bị cuốn lên trời cao!

Thực Chi Hoa vừa há miệng một cái thì đã trực tiếp bị chen nổ.

Mà Đằng Xà Triển Bích trên trời cao còn chưa kiên trì được một giây thì đã trực tiếp tan vỡ.

Khương Vọng bị cuốn vào giữa bão cát!

Phản ứng của hắn cũng khá nhanh, nhưng chung quy thì chuẩn bị không được đầy đủ.

Đằng Xà Triển Bích cũng không cách nào ứng phó với thế cục này.

Trong nháy mắt Đằng Xà Triển Bích tan vỡ, tay trái của Khương Vọng đã bắn ra Diễm Hoa, làm nổ tung những tảng bá bay gần sát đó.

Tay phải hắn không ngừng huy kiếm, hoặc trảm hoặc chém, gian nan duy trì cân bằng trong gió lốc.

Bão cát giống như một cái cối xay khổng lồ cấp tốc chuyển động, lúc này một khi mất trọng tâm thì sẽ bị cắt thành thịt nát chỉ trong nháy mắt.

Nếu là Tô Khởi Vân, có lẽ có thể bật nhảy trong trung tâm bão cát này, nhưng tất nhiên là thân pháp của hắn không đủ.

Cát và đá bay vô tận cũng mang theo lượng sát thương đáng kể trong gió lốc, dù không phải cố tình nhằm vào, nhưng gần như không chỗ nào là không có.

Cũng may mà Diễm Hoa là đạo thuật thuấn phát khắc ấn trong Thông Thiên Cung, kiếm thuật lại ăn sâu vào bản năng thân thể nên lúc này hắn mới có thể miễn cưỡng duy trì.

Nhưng cứ tiếp tục như vậy thì không được!

Có quỷ mới biết bão cát này có thể liên tục bao lâu, hơn nữa độ chấn động cũng càng lúc càng lớn.

Trong cát bay đá chạy che trời, Khương Vọng nhanh chóng hạ quyết tâm.

Hắn không màng đến việc tiêu hao Đạo Nguyên, không ngừng lấy Diễm Hoa mở đường, kiếm thuật thì làm phòng tuyến thứ hai, cắt đứt nguy hiểm mà Diễm Hoa không thể ngăn lại vào bất cứ lúc nào.

Hãn đi thẳng về hướng trung tâm bão cát!

Bão cát khổng lồ này giống như một cái vòi rồng, kết nối cả trời đất lại, nó không ngừng xoay tròn, nhưng mà hễ là gió lốc thì nhất định sẽ có một một mắt gió.

Đạo thuật mà Vương Trường Tường ở Đạo viện thành Phong Lâm am hiểu nhất chính là Xuy Tức Long Quyển, Khương Vọng đương nhiên cũng có hiểu biết về thứ này.

Trong bão cát khổng lồ, lần đầu tiên Khương Vọng nhìn thấy được sinh linh nguyên sinh trong biển cát - Chúng đang bị thổi quét trong gió lốc cùng với những cát đá này.

Một con kên kên có vuốt sắc như lưỡi câu đang bị cát bay đánh thành cái sàng không xa ngay trước mặt Khương Vọng. Thi thể nó lại không rơi xuống, mà bị cuồng phong thổi quét trở thành một thành viên trong đống cát đá kia.

Con kên kên bất lực trong bão cát này vừa nhìn là biết vô cùng hung hãn.

Khương Vọng còn thấy một con rết chân vàng, một con cóc màu vàng nâu khổng lồ... Còn có một con bò cạp đuôi trắng.

Con bò cạp kia đang điên cuồng trong gió, dưới tình huống rối ren này mà nó còn không quên giơ cái đuôi ngược lên mà đâm thẳng vào hắn.

Đúng là cực kỳ hung hãn.

Nhưng Khương Vọng cũng không quan tâm đến nó, cuồng phong thổi tạc đến, cái đuôi này không biết sẽ đâm lệch đến đâu.

Sinh linh có thể sống sót trong trung tâm bão cát nhất định không yếu.

Khương Vọng cũng không có tâm tư gây chuyện, chỉ cần không chắn đường của hắn thì hai bên không liên quan. "Chen" vào mắt gió không phải một việc đơn giản, bởi vì càng đi vào trong thì gió lốc sẽ càng cuồng bạo.

Nhưng Khương Vọng không có lựa chọn nào khác.

Càng cuồng bạo tức là càng đến gần.

Giống một con cá bơi ngược dòng, ra sức nhảy ở cuối đường sông, Khương Vọng đâm vào "Mắt gió"

Trong trung tâm của gió lốc, mọi thứ lại như rất yên tĩnh.

Trong ngoài cứ như hai thế giới khác nhau.

Sau đó hắn nhìn thấy giữa bão cát đáng sợ như thế, có một con quái vật nhìn giống như sâu lông, nhưng toàn thân là một màu vàng đất, nó to như một con mãng xà khổng lồ, đang lượn lờ như cá bơi trong nước.

Hơn nữa nó đang cúi đầu nhìn thẳng vào hắn.

Bão cát che trời lấp đất lao lướt qua.

Trong "Thạch Mộ" được tạo thành từ đạo thuật.

Có một người hỏi: "Vừa mới có phải trong bão cát có động tĩnh gì hay không?"

Điền Thường nói: "Có lẽ là dã thú gì đó trong biển cát này? Thứ gì cũng sẽ bị cuốn lên trời cao"

Con sâu khổng lồ này có đôi mắt màu nâu, nó phồng lên thật cao, thân hình còn có từng đốt từng đốt, có vẻ cực kỳ mập mạp.

Một người một trùng chỉ nhìn nhau một giây thì con sâu khổng lồ này đã đột nhiên mở ra cái mồm to như bồn máu.

Khương Vọng có thể nhìn rõ được trong cái miệng máu đó có đan xen hàm răng chỉ chít. Nếu ném một khối đá to vào, cũng sẽ bị cắn thành mảnh vụn.

Ổ vị trí đại khái là cổ họng của con sâu khổng lồ, có một đoàn gió xoáy đang điên cuồng gia tốc.

Mà sức hút cực kỳ đáng sợ đã cố định cứng thân thể của Khương Vọng lại.

Khương Vọng dùng hết toàn lực, Đạo Nguyên đang điên cuồng tuôn ra.

Ngay cả Thiên Địa Cô Đảo cũng di chuyển lên một phần năm, vậy mà vẫn không thể cưỡng lại được, bị kéo gần sát đến cái miệng máu đang há to kia.

Ngón tay hắn nhanh chóng chuyển động, Diễm Tước rậm rạp xuất hiện trước người, chúng nhanh chóng bị nuốt hết vào cái miệng khổng lồ.

Hắn đang ở trung tâm gió lốc, căn bản khó có thể nghe thấy "Âm" của Bát âm Diễm Tước, nhưng số lượng Diễm Tước không đếm được lại vào bụng con côn trùng kia trước rồi liên tục nổ mạnh.

Khương Vọng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng may con sâu khổng lồ này không có trí tuệ gì.

Có trí tuệ hay không, sẽ hoàn toàn cách biệt một trời.

Chỉ cần có được trí tuệ, dù là sinh linh nhỏ yếu đến mấy cũng đáng để kính sợ.

Nếu nó có thể thao túng bão cát mà còn có được trí tuệ, Khương Vọng phải suy xét bước tiếp theo nên chạy trốn như thế nào.

Hắn thao túng Diễm Tước liên tục nổ tung trong cơ thể con sâu khổng lồ, nó lại không lập tức chết ngay tại chỗ như Khương Vọng đã nghĩ.

Trừ thân hình khổng lồ kia đang lung lay trên không trung thì nó không phun ra cả búng máu, thậm chí còn có ý đồ hút Khương Vọng vào rồi nuốt tươi.

Khó trách cái gì cũng dám nuốt, chắc chắn nó có một dạ dày cực kỳ cứng cỏi.

Nhưng chung quy vẫn bị ảnh hưởng, lực hút đã không bằng lúc nãy.

Bình Luận (0)
Comment