"Không biết tên kia đã dùng cách gì mà có thể chỉ huy một con sói lớn màu xám tấn công bọn ta. Lúc ta đang đánh với sói xám lớn, thì hắn nhân cơ hội lao ra giết Lưu tiểu thư. Vì cứu Lưu tiểu thư mà ta bị sói lớn đánh bị thương, nhưng vẫn không.."
Đôi mắt Điền Hòa đỏ lên nói: "Người kia thấy ta đã không còn sức kháng cự vậy nên đã uy hiếp ta, sau khi phá trận xong hắn muốn ta dẫn mọi người đến một nơi, rồi hắn sẽ chỉ huy bầy sói giết mọi người. Ta giả vờ đồng ý, sau đó chờ lúc trận pháp vừa được phá vỡ thì liều mạng nhắc nhở mọi người."
"Ngươi trúng kế rồi" Điền Thường sầm mặt lại nói: "Người kia sớm biết ngươi sẽ không giúp hắn, chỉ là muốn dùng ngươi để thu hút sự chú ý của bọn ta, tạo ra cơ hội cho hắn đoạt bảo vật"
Thoáng chốc khuôn mặt Điền Hòa trở nên xám như tro tàn!
Biểu hiện vô cùng giống với một người trung thành tuyệt đối nhưng lại phát hiện mình bị trúng kết "Ta không tin!" Điền Dũng cả giận nói: "A Minh có thể cảm ứng chính xác trong phạm vi bao xa? Sau khi xác định phạm vi, ta sẽ cho nổ tung cái hồ này, đào hết mặt đất trong phạm vi lên!"
Dứt lời, gã dẫn đầu ngưng tụ đá rơi, điên cuồng nện xuống nước.
Cùng lúc đó, Mặc võ sĩ của gã cũng vung trường đao ra, chỉ thấy từng đạo ánh đao xuyên qua trong nước.
Hành động này của Điền Dũng chỉ là để hả giận, trông vừa bất lực lại buồn cười.
Điền Thường chỉ sầm mặt lại không nói gì, lúc này gã đang nghĩ xem nên làm thế nào để đối mặt với cái người trong Phụ Bật Lâu kia, bởi vì lần lấy bảo vật này của bọn họ đã thất bại rồi. Nghĩ xem mình nên chủ động gánh chịu mấy phần trách nhiệm, không gánh là không thể, nhưng đẩy bao nhiêu trách nhiệm đi, đẩy như thế nào lại là một vấn đề lớn.
Một tay A Minh chống đất để khống chế sức mạnh, đánh ra vết nứt thành một vòng tròn đến tận xa xa. Hắn ta đang dùng vết nứt này để khoanh vùng phạm vi mình có cảm ứng được.
Ổ trong đội ngũ nảy, Điền Dũng thực chất đứng vị trí số hai, lúc này Điền Thường lại không tỏ thái độ gì, tuy những người khác cảm thấy việc này không có ý nghĩa, nhưng vẫn cùng công kích hồ nước, lật cát lật đất với gã.
Nhưng vào lúc này, bỗng một thanh kiếm uốn cong với khí thế như rồng mà đến.
Từ sơ hở giữa đống đạo thuật ngổn ngang lộn xộn kia, chỉ thấy Khương Vọng tung kiếm mà đến, nhuyễn kiếm uốn éo như rắn độc, cắt đứt yết hầu của ba người ngay tại chỗ. Đồng thời đụng vào một người khác ở phía sau, hắn dùng tay trái nắm cổ người kia rồi xoay một cái, đầu lìa khỏi thân.
Đơn giản, dứt khoát, trực tiếp.
Thoáng chốc đã giết được bốn người!
Khương Vọng không nói một lời, tử khí được kiếm phóng ra bay nhanh ở bên ngoài.
Tử Khí Đông Lai Kiếm Điển, từ khi nhìn thấy kiếm thuật của hoàng thất Đại Tề, hắn vẫn chưa dùng lần nào, lúc này dùng nó đúng là thích hợp để che dấu thân phận.
"Tên trộm kia!"
Thực ra Điền Dũng không hề nghĩ rằng người này vẫn chưa trốn xa, hơn nữa còn trốn ngay dưới mí mắt bọn họ.
Càng không nghĩ tới hắn vừa xuất hiện là giết người.
Nhưng nếu đã để lộ hành tung thì làm sao bọn họ có thể để hắn trốn mất?
"Giết hắn!"
Hai cánh của Mặc võ sĩ rung lên, lập tức đuổi theo Khương Vọng.
Khôi lỗi Mặc võ sĩ này vốn nổi tiếng bởi tốc độ, nhất là thứ Điền Dũng có lại là loại hai cánh, khi có đủ đạo nguyên thạch sẽ có tốc độ kinh người.
Để che giấu thân phận, Khương Vọng không thể dùng chiêu số mạnh nhất cũng là độc môn là ba kiếm Thiên Địa Nhân và Nhân Đạo Kiếm, Diễm Lưu Tỉnh cũng cần giữ lại.
Bởi vậy, chỉ chạy không đến ba hơi, hắn đã bị Mặc võ sĩ đuổi kịp.
Một đao chặt nghiêng phần gáy!
Kengl Xà Tín Kiếm phản đòn sau lưng, ngăn lại một đao kia.
Khương Vọng nghiêng người chuyển qua, một cước trúng ngực đạp bay Mặc võ sĩ.
Nhưng nhờ có nó cản lại mà Điển Thường, Điền Dũng đã đuổi kịp hắn.
"Lập tức đưa bảo vật ra, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết!" Điền Thường quát.
Gã chỉ lo trong tình huống nguy cấp Khương Vọng sẽ chọn cá chết lưới rách mà hủy đi bảo vật.
Không thể không nói, đám người Điền thị được huấn luyện nghiêm chỉnh, phản ứng cực nhanh, chỉ trong giây lát đã chiếm được phương vị thượng phong.
Khương Vọng chẳng buồn để ý, chỉ đạp bay Mặc võ sĩ về sau, mượn lực nhảy lùi lại.
Bộp bộp.
Hắn nhảy vào bên trong một màn mưa!
Mưa của Điền Thường!
Nhưng Điền Thường chỉ xòe tay phải ra, một quả cầu nước to bằng đầu người lơ lửng trên bàn tay gã, ẩn ẩn sóng nước dập dờn.
Trong biển cát, nguyên tố hệ Thủy rất ít.
Mà màn mưa đang bao phủ Khương Vọng đây rộng chừng mười trượng.
Điền Thường chỉ dùng đạo nguyên bàng bạc của mình chuyển hóa thúc đẩy nguyên tố hệ Thủy sinh trưởng.
Hạt mưa dày đặc, giọt nào giọt nấy đều nặng nề, giọt nào giọt nấy đều như núi đá sụp đổ.
Lúc trước, trong Thái Hư Huyễn Cảnh, Trọng Huyền Thắng dùng Trọng thuật gia trì đạo thuật hệ Thủy, lừa gạt Khương Vọng là mình dùng đạo thuật Trọng Thủy.
Mà đạo thuật Điền Thường đang thi triển đây mới thực sự là Trọng Thủy.
Nếu không có Trọng Thủy tỉnh chất hiếm thấy trên đời bồi dưỡng, sẽ không thể tu thành đạo thuật Trọng Thủy.
Mưa rơi như liên châu.
Nước mưa nên lên mặt Kiếm Viên thành một vòng trắng bệch.
Nhất Kiếm Thành Viên là kiếm thuật mới tu hành được ở Sâm hải Nguyên Giới, Khương Vọng không sợ bị người ta nhìn ra manh mối.
Đạo thuật Trọng Thủy này thực sự rất mạnh, nhưng vẫn kém thiếu niên hoa bào hắn gặp trong Thái Hư Huyễn Cảnh kia. Huống chỉ, đây là biển cát, mặc kệ ngươi dùng đạo thuật hệ Thủy kiểu gì đi nữa thì tiền vốn cũng không đủ.
Người của Điền thị đến tham dự Ẩn Tỉnh thế giới đều là tinh nhuệ, chỉ trong chớp mắt trì hoãn này đã đủ cho bọn họ rồi.
Họ nhanh chóng tản ra quanh màn mưa, giữ lực chờ đợi, hoàn toàn bao vây Khương Vọng không một khe hỡ.
Trong màn mưa, tấn công không phân địch ta, nên những người khác không ai tùy tiện tiến vào.
Nhưng một bóng người đen nhánh đã xông vào trong màn nưa, chém một đao vào kiếm viên!
Mặc võ sĩ của Điền Dũng!
Ÿ vào thân thể khôi lỗi có khả năng phòng ngự kinh người, nó xông vào màn mưa giao chiến cùng Khương Vọng.
Kengl Mặc võ sĩ bị bắn ra, nhưng vẫn không hề e ngại, không biết mỏi mệt, không chút do dự, tiếp tục chém.
Khương Vọng không thể không rút lui, mở kiếm viên ra, run tay một cái, một cái lưỡi rắn bắn ra đâm trúng vào khớp nối của Mặc võ sĩ.
Dù không thể vận dụng kiếm thức độc môn, Mặc võ sĩ chỉ có thể tuân theo bộ chiêu cố định mà tấn công cũng không phải đối thủ của hắn. Nhưng lúc này thân trong màn mưa nặng, Mặc võ sĩ có thể mặc kệ màn mưa nặng hạt san sát, nhưng hắn không thể.
Cho nên, khi hắn vận kiếm chẳng khác nào múa trong xiểng xích.