Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 740 - Chương 740: Vậy Thỉnh Cửu Hoàng Tử Nói Ra

Chương 740: Vậy thỉnh Cửu hoàng tử nói ra

Dù rằng, việc Khánh Hỏa Bộ dùng nửa ngày chạy đến được vị trí hai trăm ba mươi, lấy thành tích năm trăm hai mươi tiếp cận bộ phận đầu tiên.

Nhưng chung quy thì trước đó đã chênh lệch quá nhiều, nếu lấy tốc độ hiện tại thì Khánh Hỏa Bộ rất khó đuổi kịp đội dẫn đầu của hiện tại trước khi tiến vào điểm trung tâm.

Hơn nữa, một khi Lôi Chiêm Càn hoàn toàn thoát khỏi sự kiềm chế của Lý Phượng Nghiêu, vậy thắng bại cũng không còn khả năng kéo dài nữa.

Khương Vọng cố ý xem kỹ vị trí của Phương Sùng và Khương Vô Tà. Trong ấn tượng của hắn, người còn có thể nhúng tay vào cuộc chiến giữa Lý Phượng Nghiêu và Lôi Chiêm Càn, uy hiếp đến địa vị hạng nhất của Lôi Chiêm Càn cũng chỉ có hai người này.

Nhưng vị trí của Phương Sùng và Lý Phượng Nghiêu còn một khoảng cách tương đương, hiển nhiên khả năng giao lưu cực thấp.

Khương Vô Tà một thân một mình lại chạy nhanh như bão táp, phương hướng thì ở phía bên kia, lúc ấy hắn ta bị Lôi Chiêm Càn đánh đuổi, không thể không đi vòng. Hiện tại đuổi theo cực kỳ nhanh, nhưng xem lộ tuyến, không giống có khả năng tiếp xúc với Lý Phượng Nghiêu.

Nhìn từ thế cục mà khế ước Vương Quyền phản ánh, có vẻ đại thế của Lôi Chiêm Càn đã định.

Nhưng Khương Vọng vẫn luôn cho rằng, mọi chuyện không đơn giản như vậy. Những người đã tranh Tinh Vị ngay từ Thất Tinh Cốc, tới thế giới Phù Lục lại chịu nhận thua à?

Điều này thật sự không thực tế.

Cho dù Lôi Chiêm Càn mạnh đến đâu, cũng không đủ làm mọi người tâm phục khẩu phục.

Bất kể thế nào, Khương Vọng tin chắc mình còn có cơ hội.

Không đến thời khắc cuối cùng kết quả thì cả trận Ván Cờ Sinh Tử này còn chưa kết thúc.

Khương Vọng có thể tiếp nhận thất bại, nhưng quyết không cho phép mình từ bỏ.

Nói cách khác, nếu cơ hội thật sự xuất hiện, bọn họ phải tham dự vào thì mới có khả năng nắm bắt được nó.

Cho nên, trừ gia tốc lên đường, hắn còn có gì để suy nghĩ nữa kia chứ?

Hắn dồn hết toàn lực mà gia tốc!

Thời gian vào lúc hoàng hôn, cách đêm thứ ba Khánh Hỏa Bộ tiến vào Ván Cờ Sinh Tử còn một canh giờ.

Hình như có bông tuyết bay xuống, một mũi tên dài óng ánh lấp lãnh phá hư không lao vút đến, vì thế sương lạnh lan tràn.

Tận mười hai đội ky binh người đá đông cứng lại ngay đương trường, sau đó thì tan nát đầy đất.

""Bẩm tướng quân! Bên trái phía sau có người tới gần! Cầm trường thương đỏ tươi, hẳn là Cờ Chủ của Tật Hỏa Bộ!"

Một chiến sĩ lớn tiếng nhắc nhở.

"Bẩm tướng quân, bước nhảy thứ tư bên phải có phát hiện Cờ Chủ của Nguyên Thổ Bộ!"

Dù liên tục có cường giả tới gần, nhưng những chiến sĩ này không kinh hoảng náo loạn, họ nhanh chóng phân ra hai đội chiến sĩ, mỗi bên nghênh đón một phương. Đồng thời một Cở Sĩ và một Cờ Tướng còn đang nhanh chóng rà quét tầm nhìn quy tắc, cứ như hoàn toàn không quan tâm gì tới chuyện sắp phát sinh, cho thấy tố chất chiến đấu rất đáng khen.

Các chiến sĩ thủ hạ như gặp đại địch, Lý Phượng Nghiêu lại thu hồi Sương Cát Cung, lạnh nhạt mà nói: "Không cần ngăn cản"

Những chiến sĩ đó nhanh chóng giải trừ trận hình phòng ngự rồi tản ra, tập trung toàn bộ lực chú ý vào tầm nhìn quy tắc một lần nữa.

Mệnh lệnh của Lý Phượng Nghiêu áp đảo lên tất cả.

Giây lát sau, Khương Vô Tà cầm ngược Hồng Loan đã xuất hiện trước mắt mọi người.

Vừa thấy Lý Phượng Nghiêu, gương mặt thoáng hiện âm nhu lại rất tỉnh xảo kia của hắn ta lập tức lộ ra nụ cười xán lạn: "Lý gia tỷ tỷ, đã một thời gian rồi không gặp!"

Lý Phượng Nghiêu nhìn nhìn hắn ta, ánh mắt mang đầy ý xem kỹ: "Xem ra ngươi và Phương Sùng sớm đã có kế hoạch"

Tiếng nói của Phương Sùng cũng truyền đến ngay vào lúc này: "Lý cô nương luyện được binh sĩ tốt, có thể rèn luyện những thổ dân này đạt tới mức kỷ luật nghiêm minh!"

Ông ta chậm rãi đi tới từ vị trí bên phải, tỏ ý mình cũng không có địch ý, miệng thì tự giễu: "Trước đó Tứ Hải thương minh cũng góp nhặt một ít thuật binh trận, Phương mỗ tự nhận cũng coi như có chút tâm đắc, không ngờ biết thì dễ nhưng làm thì khó, căn bản chỉ là làm trò cười cho thiên hạ.

Ta còn tưởng rằng là do thổ dân thế giới này không thể sử dụng, nhưng sau khi thấy được quân dung như vậy, ta mới biết là do năng lực của Phương mỗ có hạn!"

Nói ra thì, sự huấn luyện của Lý Phượng Nghiêu đối với những chiến sĩ này thật sự có hiệu quả rất rõ. Phương Sùng há miệng ra là nói thổ dân, rất nhiều chiến sĩ rõ ràng đã bất mãn, nhưng trước khi Lý Phượng Nghiêu tỏ thái độ, không một ai lên tiếng.

Một đội quân cường đại chân chính, vĩnh viễn chỉ có một ý chí. Đội ngũ này tuy nhỏ, lại đã thể hiện được điểm này.

Phương Sùng trong tối ngoài sáng mà thổi phồng một lượt, vẫn chưa làm vẻ mặt của Lý Phượng Nghiêu dịu lại, nàng chỉ làm một động tác, bảo những chiến sĩ của Tịch Thủy Bộ đi về phía trước phía trước chiếm cứ đóng giữ "Sinh điểm; Sau đó nàng mới nói với Phương Sùng, Khương Vô Tà: "Nói kế hoạch của các ngươi xem"

Phương Sùng xuất thân từ thương nhân, từ trước đến nay luôn xử sự khéo léo, ông ta lập tức duỗi tay chỉ về hướng Khương Vô Tà: "Vậy thỉnh Cửu hoàng tử nói ra"

Ông ta biết Khương Vô Tà có ý với Lý Phượng Nghiêu, tất nhiên phải để hắn ta biểu hiện.

Loại tâm tư lấy lòng này cũng không làm người ta chán ghét.

Ít nhất bản nhân Khương Vô Tà rất hưởng thụ, hắn ta biết nụ cười của mình rất đẹp, cho nên cố ý cười cười: "Chúng ta cố ý đến đây vào thời điểm này, là vì để cho Lôi Chiêm Càn không ngờ tới được. Lý gia tỷ tỷ thanh khiết thông minh, chắc nhìn thấy chúng ta thì đã hiểu rồi"

Mỗi ngày Khế ước Vương Quyền có một lần cơ hội xem xét đối thủ cạnh tranh, rất nhiều đội ngũ đều sẽ sử dụng ngay vào sáng sớm. Nhưng nói ra thì, nếu có năng lực phân tích phán đoán vị trí của đối thủ thông qua sinh điểm vào ban đêm thì giữa trưa sử dụng cơ hội trên khế ước Vương Quyền để tra xét, mới có thể khiến cơ hội này đạt tới giá trị lớn nhất.

Mà sau giữa trưa, càng về sau thì giá trị xem xét đội ngũ khác càng thấp.

Đừng nói lúc này chỉ còn một canh giờ thì đã nghênh đón màn đêm, đại khái chỉ có đứa ngốc mới sử dụng cơ hội xem xét khế ước Vương Quyền vào thời điểm này.

Đương nhiên Lôi Chiêm Càn không có khả năng là tên ngốc.

Vậy cũng có nghĩa là, vào lúc này, Lôi Chiêm Càn không cách nào biết Khương Vô Tà và Phương Sùng xuất hiện ở nơi nào, không biết bọn họ và Lý Phượng Nghiêu đã gặp mặt.

Bình Luận (0)
Comment