Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 775 - Chương 775: Xuất Đầu Lộ Diện

Chương 775: Xuất đầu lộ diện

Quả thật hắn giành được toàn thắng trong thế giới Ấn Tỉnh, tình hình cũng được Điền Thường che giấu rất kỹ, không bị Điền An Bình biết được.

Nhưng sau khi Trọng Huyền Thắng tỉnh táo lại, hắn ta liền tìm được vết tích bố cục của Văn Liên Mục từ tin tức về bí cảnh Thất Tinh Lâu kia.

Nhất là sau khi Khương Vọng rời đi, Văn Liên Mục liền có ý đồ dẫn động Thụ Bảo thương hội thực hiện phản kích một đợt cực lớn trước khi sụp đổ, liên hợp để san bằng chuyện làm ăn của Trọng Huyền Thắng. Việc nắm bắt thời cơ chính xác như vậy nếu nói tin tức không do gã tung ra Trọng Huyền Thắng thật sự không tin.

May là Tô Xa đã sụp đổ từ sớm khiến kế hoạch của Văn Liên Mục bị cản trở.

Hơn nữa giữa bọn họ còn đấu một trận nên mới giúp Trọng Huyền Thắng không phải chịu đả kích gì nghiêm trọng.

Tuy nhiên từ trong chuyện này có thể thấy, Văn Liên Mục đã thông qua con đường nào đó biết thọ hạn của Khương Vọng bị thiếu.

Đợi Khương Vọng hoàn thành Nội Phủ thần thông xong Văn Liên Mục chắc chắn có thể biết hắn thu hoạch được gì trong bí cảnh Thất Tinh Lâu. Tin này mà để Điền An Bình biết....

Tên điên đó là kẻ Trọng Huyền Thắng không muốn trêu vào. Bởi vậy mấy ngày nay hắn ta đang bận che giấu chuyện này, chỉ còn thiếu một bước cuối cùng.

Khương Vọng liếc một cái, không đấu võ mồm với hắn ta nữa mà cùng bước ra khỏi phòng.

Cách Trọng Huyền Thắng chọn để "lau mông" rất đơn giản, nhưng cũng rất hiệu quả.

Đó chính là tìm một lý do thích hợp khác cho thọ hạn viên mãn của Khương Vọng.

Trọng Huyền Thắng làm việc vô cùng lưu loát, chẳng mấy chốc đã tổ chức một hoạt động đấu giá.

Việc đấu giá này thường được chia thành hai loại là "đấu giá công" và "đấu giá từ thiện", đấu giá công thường do quan phủ tổ chức để đấu giá tài sản của phạm nhân, bổ sung công quỹ. Còn đấu giá từ thiện là để quyên góp tiền bạc để cứu trợ thiên tai. Õ Tề quốc, hoạt động thương nghiệp rất hưng thịnh, nên hoạt động "đấu giá thương mại" cũng rất phổ biến.

"Đấu giá thương mại" được tổ chức đơn thuần chỉ để kiếm lời, khiến cho những người thủ cựu thuộc Nho gia và Pháp gia khinh thường. Nhưng chính vì "đấu giá thương mại" xuất hiện nên mới khiến cho loại hoạt động "đấu giá" này chân chính được lưu truyền.

Hướng về lợi tích, đây chính là tỉnh túy của thương đạo.

Thứ gọi là "Vị tam xướng, ứng ích giới" "Tam xướng vị cạnh, ích giới bất phạm? ()

(1 Người chủ trì cuộc đấu giá chưa hô đến lần thứ ba thì người tham gia đấu giá vẫn có thể tiếp tục nâng giá lên, khi người chủ trì hô xong ba lần giá thì người tham gia đã đưa ra giá đó sẽ sở hữu món hàng đó, những người khác không thể hô giá cho món đó nữa.

Đây chính là quy củ của đấu giá, cũng chính là nguồn gốc của cái tên "đấu giá" này.

Chỉ cần chưa được hô lên ba lần, thì vẫn có thể tiếp tục tham gia đấu giá, sau ba lần hô thì chính là đã hoàn thành giao dịch.

Lần đấu giá này do người của Bách Bảo Các tổ chức, tổng bộ ở Hải Quần đảo, nghe nói có rất nhiều phân các ở những nơi khác, chuyên bán các loại bảo vật, đồng thời cũng tổ chức đấu giá, cầm đỏ.

Ở Tề quốc, hoạt động đấu giá của Tứ Hải thương minh hay thậm chí là Tụ Bảo thương hội đều lớn hơn Bách Bảo Các nhiều. Nhưng nguyên nhân khiến Trọng Huyền Thắng chọn Bách Bảo Các là vì nó không thuộc về hai tổ chức kể trên. Mưu tính của hắn ta cũng càng không dễ bị phát hiện.

Động thái của Trọng Huyền Thắng lại càng đơn giản, chính là phái người làm giả thân phận, gửi bán "Bảo vật tăng thọ" ở buổi đấu giá của Bách Bảo Các, nó đương nhiên là giả, nhưng giả giả thật thật, ít nhất thì nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì rất khó nhận ra được.

Sau đó tự mình đến đấu giá mua được, tay trái chuyền sang tay phải, thông qua "Bảo vật tăng thọ" không tồn tại, hợp lý hóa thọ hạn viên mãn của Khương Vọng.

Chẳng qua lần này phải để cho Bách Bảo Các rút mất một khoản tiền lớn, chẳng qua để đổi lấy sự bình yên từ Điền An Bình thì vẫn rất đáng giá.

Hơn nữa Trọng Huyền Thắng vừa mới đoạt được một khoản lớn từ Bảo gia, cho nên cũng không quá quan tâm đến chuyện này.

Trong suốt quá trình, người mua là thật, người bán là thật, quá trình mua bán cũng là thật, chỉ có vật đem bán là giả mà thôi.

Có thể có một món Bảo vật tăng thọ tham gia đấu giá, Bách Bảo Các đương nhiên cầu còn không được. Chuyện này không những có thể nâng cao cấp bậc của buổi đấu giá mà bọn họ còn có thể thu được lợi ích lớn.

Khương Vọng và Trọng Huyền Thắng ngồi trong phòng bao, quan sát những sản phẩm được bán đấu giá lần này thông qua Thủy Nguyệt Kính cực lớn, đối với "khách hàng lớn" tài lực hùng hậu như bọn họ, Bách Bảo Các đã sắp xếp chuyên gia đợi ở ngoài cửa, tùy thời giúp bọn họ tham gia mua bán.

Thủy Nguyệt Kính là pháp khí dùng để quan sát sự vật ở xa, bởi vì liên quan đến đẳng cấp, nên rất dễ bị đạo pháp làm nhiễu, do đó không có tác dụng quá lớn trong chiến tranh. Nhưng trong sinh hoạt thì rất hay được sử dụng.

Bình thường có kích thước rất nhỏ gọn, loại pháp khí này, kích thước càng lớn thì lại càng khó ổn định, cho nên càng lớn lại càng quý giá.

Tác dụng của nó rất giống với Hồng Trang Kính, nhưng đẳng cấp lại chênh lệch như trời với đất, ít nhất thì lúc sử dụng Hồng Trang Kính chưa bao giờ bị nhiễu.

Người chủ trì buổi đấu giá lần này là mỹ nhân được mời đến từ Tam Phần Hương Khí lâu.

Tứ đại danh quán cũng sẽ không dễ để cho mỹ nhân của bọn họ "xuất đầu lộ diện, muốn để các nàng lộ diện thì phải ra một cái giá rất cao.

Tam Phần Hương Khí lâu thật ra cũng không muốn lắm, nhưng mà ở Tề quốc thanh thế của họ quả thật đã yếu hơn một bậc, đoán chừng là muốn thông qua hoạt động lẻ tẻ này để giới thiệu mỹ nhân của mình, có thể hơi hạ thấp giá trị một chút nhưng cũng chẳng còn cách nào khác.

Vì để tránh có người không tiếc tiền tài mà cạnh tranh với hắn ta, gia tăng tổn thất không đáng có nên Trọng Huyền Thắng chọn Bảo vật tăng thọ giả là loại thường thấy nhất trên thị trường, người có thể mua được Bảo vật tăng thọ trên căn bản cũng đã dùng qua rồi, cho nên không cần phải dùng giá cao để mua về cho bằng được.

Đó chính là "bỏ qua" việc Khương Vọng đã từng dùng Dương Niên Đan và Thọ quả mà chế tạo lại theo "nhu cầu" của Khương Vọng.

Bình Luận (0)
Comment