Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 791 - Chương 791: Chỉ Là Một Tên Đằng Long Cảnh?

Chương 791: Chỉ là một tên Đằng Long Cảnh?

Thân thể của Trọng Huyền Thắng hiện ra, hắn ta vẫn đứng trong phòng của "Mộng Hoa", chẳng qua xuất hiện ở một góc khác.

Đạo Mạch Đằng Long anh dũng vươn cao, tòa Nội Phủ đầu tiên đã gần trong gang tấc.

Hắn còn chưa đủ viên mãn.

Hắn chưa đủ viên mãn, nhưng hắn muốn gõ ra Nội Phủ.

Không màng đến chuyện con đường cuộc đời này sẽ trở nên gian nan, hắn phải tháo hạt giống thần thông xuống.

Với thân phận như hắn, một khi con đường trở nên gian nan, đại đạo khó tròn, về sau sẽ không còn hi vọng giành được vị trí gia chủ Trọng Huyền gia nữa! Vị trí gia chủ Trọng Huyền gia không có khả năng giao cho một tu sĩ Nội Phủ Cảnh, cho dù là Nội Phủ Thần Thông.

Hắn hiểu rất rõ, nếu mở ra Nội Phủ này thì bản thân sẽ mất đi cái gì.

Cho dù hôm nay giết chết Vương Di Ngô, hắn cũng sẽ mất đi tất cả.

Nhưng hắn vẫn khăng khăng làm như vậy.

Bởi vì tất cả của hắn đã mất đi vào lúc nãy!

Nhưng mà ngay vào lúc này, một nắm tay đã chiếm hết tầm nhìn.

Trước người Vương Di Ngô có một sợi dây mảnh như tơ tằm, có vô số màu sắc đang không ngừng biến ảo trên sợi dây đó.

Bảo vật Tơ Nhân Qủa.

Mà hắn ta duỗi tay ra, kéo đứt sợi dây cũng là kéo đứt nhân quả!

Vì thế một quyền của hắn ta đấm thẳng về hướng Trọng Huyền Thắng.

Bọn họ vốn dĩ còn cách xa nhau, hắn ta vốn không kịp ngăn cản Trọng Huyền Thắng tháo xuống thần thông.

Nhưng Tơ Nhân Qủa bị kéo đứt, quy luật đã biến mất trong thời gian ngắn ngủi.

Một quyền này của hắn ta đánh trúng Trọng Huyền Thắng trước, quá trình hắn ta đánh trúng thì có thể "Đền bù" sau.

"Phốc!"

Trọng Huyền Thắng phun ra một ngụm máu tươi, Đạo Mạch Đằng Long đang nâng lên cao kia bỗng ngã vào sương mù mông muội, nên thật mạnh xuống Thiên Địa Cô Đảo.

Vương Di Ngô liên tục vận dụng hai món bảo vật, cắt ngang sự nhảy vọt của Trọng Huyền Thắng!

"Không ngờ bảo y này dừng ở trên tay ngươi"

Ánh mắt của Vương Di Ngô vô cùng tàn khốc.

Một quyền vừa rồi của hắn ta vốn muốn trực tiếp đánh nát Thông Thiên Cung của Trọng Huyền Thắng, nhưng lại bị Thất Huyền Bảo Y trên người Trọng Huyền Thắng cản trở, không thể lập tức đoạt mệnh.

Hắn ta chỉ trực tiếp đưa một tay bóp chặt cổ của Trọng Huyền Thắng, giam cầm đạo nguyên, lại nâng một quyền đánh thẳng vào cái đầu to béo đáng giận này!

Mọi chuyện đều kết thúc.

Chờ Trọng Huyền Tuân xuất quan, mọi thứ trên đời đã được chuẩn bị tốt cho y, sẽ không còn ai có thể tranh giành với y nữa.

Nhưng mà...

Ngũ Khí trong cơ thể bỗng nhiên hỗn loạn!

Vương Di Ngô lập tức trấn áp Ngũ Khí, lại có một luồng sát khí bức người lao vút tới như sấm sét trong tiếng kiếm rít.

"Ngươi cút ngay cho ta!"

Đương nhiên Vương Di Ngô không muốn "Cút ngay".

Nhưng hắn ta không thể không thừa nhận, kiếm này quá sắc bén, quá kiên quyết. Nếu hắn ta không nhường bước thì nhất định sẽ bị thương nặng.

Dù sao Trọng Huyền Thắng cũng chạy không thoát.

Đưa ra quyết định trong chớp nhoáng, Vương Di Ngô lập tức buông Trọng Huyền Thắng ra, nhảy về phía sau.

Đương nhiên hắn ta chưa quên "Tiễn" một chút trong lúc buông tay.

Đòn này cũng không đủ trí mạng, nhưng đã làm Ngũ Phủ Hải của Trọng Huyền Thắng chấn động, làm đạo nguyên của hắn ta hỗn loạn, làm hắn ta mất đi khả năng chiến đấu trong thời gian ngắn, hơn nữa Vương Di Ngô ấn cả cái đầu đáng giận của hắn ta vào gạch đá!

Người có thể xuất hiện ở đây vào giờ này khắc này, đồng thời dùng một kiếm ép cho Vương Di Ngô lùi bước, tất nhiên chỉ có thể là Khương Vọng.

Hắn tay cầm Trường Tương Tư, đáp xuống bên người Trọng Huyền Thắng, thuận tay kéo người này lên.

"Huynh thế nào rồi?" Hắn hỏi.

Trọng Huyền Thắng rút đầu ra từ gạch đá vỡ vụn, hắn ta thất hồn lạc phách, trí tuệ của hắn ta, mưu tính của hắn ta... Như đã hoàn toàn biến mất.

"Thập Tứ!"

Hắn bỗng kêu lên.

Nhìn thấy Khương Vọng đủ khiến hắn ta tin tưởng, toàn bộ cảm xúc của Trọng Huyền Thắng như được kéo về, bi thương luôn dồn nén bỗng phóng thích tuôn trào.

"Thập Tứ đã chết!"

Hắn tru lên: "Hắn giết Thập Tứt"

Đây là lần đầu tiên Khương Vọng nhìn thấy hắn mất khống chế đến vậy!

Trọng Huyền Thắng như vậy làm hắn cũng không nén được khổ sở trong lòng.

"Vương Di Ngô phải không?"

Năm ngón tay của hắn lần lượt mở ra, sau đó từng ngón siết lại vào chuôi kiếm, nắm thật chặt.

Khương Vọng nói: "Ta sẽ thử giết hắn, ta bảo đảm"

Khương Vọng đến cửa Đông Nhai tìm kiếm Trọng Huyền Thắng, sự im lặng của "Mộng Hoa" làm hắn cảm thấy kỳ quái.

Trọng Huyền Thắng cố ý tới "Phô trương" thì càng làm âm 1 càng tốt, sao lại an tĩnh như thế được?

Nhưng mãi đến khi vào cửa, hắn cũng không nghĩ đến Trọng Huyền Thắng có thể xảy ra bất trắc gì. Bởi vì điều này gần như hoàn toàn không có khả năng!

Trọng Huyền Thắng là con dòng chính của danh môn Trọng Huyền gia đỉnh cấp ở Tề Quốc.

Mà nơi này chính là Lâm Tri!

Thậm chí hắn còn cho rằng Trọng Huyền Thắng đã rời đi, nhưng nghĩ dù sao đã tới rồi thì chỉ bằng vào xem "Mộng Hoa" đại danh đỉnh đỉnh, thuận tiện chọn vài bộ xiêm y xinh đẹp cho Khương An An. Tuy rằng tạm thời không gặp mặt được, nhưng có thể chuẩn bị quà trước... Hoặc có thể nói là đủ loại quà, hắn đã mua sẵn không ít.

Nhưng vừa bước vào sân "Mộng Hoa? hắn đã phát hiện hoàn cảnh nơi đây có điều quái dị, mà Trọng Huyền Thắng nguy trong sớm tối.

Căn bản không cần tự hỏi gì, hắn trực tiếp lấy Ngũ Khí Phược Hồ quấy nhiễu, ngay sau đó là toàn lực bùng nổ đâm tới một thức Lão Tướng Trì Mộ, bức lui Vương Di Ngô.

Khương Vọng không phải là một người hứa hẹn tủy tiện.

Nhưng chuyện mà hắn đã hứa thì chắc chắn sẽ nỗ lực thực hiện.

Hắn nói sẽ thử giết Vương Di Ngô.

Vậy tuyệt đối không chỉ là "Thử một lần" mà là phải dùng hết toàn lực, đặt cược tất cải "Ngươi? Giết ta?"

Vương Di Ngô lui đến một đầu khác trong nhà rồi nhíu mày: "Chỉ là một tên Đằng Long Cảnh?"

Không phải hắn ta cố ý làm ra vẻ, mà thật sự hoài nghi mình đang nghe lầm.

Hắn ta chưa từng nghĩ tới, có tu sĩ Đằng Long Cảnh nào có thể trở thành đối thủ của hắn ta.

Hắn ta là vô địch cùng cảnh, không chỉ trong một vùng đất, trong một quốc gia, thậm chí không giới hạn trong hiện tại, mà là vô địch từ xưa đến nay, trong tất cả các thiên tài.

Hắn ta là đệ nhất Thông Thiên Cảnh từ xưa đến nay.

Tương lai của hắn ta được mọi người mong đợi.

Hắn ta cũng tin tưởng bản thân chắc chắn là thiên hạ đệ nhất Đằng Long.

Hắn ta có tự tin như vậy, mà tự tin căn cứ vào thực lực tuyệt đối.

Bình Luận (0)
Comment