Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 820 - Chương 820: Chuyện Nhân Gian

Chương 820: Chuyện nhân gian

Khi Lưu Dao nhớ tới câu nói này, nàng ta thở dài một hơi, tìm ra lý do cho chính mình.

Thế là nàng ta thay đổi phương hướng đi ra ngoài, đi đến trước mặt người thanh niên yên tĩnh nhìn ra xa kia.

"Chào huynh" Lưu Dao lên tiếng Người thanh niên kia thu tầm mắt lại, nhìn nàng ta, không nói lời nào, chỉ có ánh mắt bảy tỏ ý hỏi thăm.

Lưu Dao làm học viên chính thức của Quận Đạo viện, nhìn quen a dua nịnh hót. Thoạt đầu, nàng ta lo lắng thanh niên này cũng không có gì khác biệt những người tục tằng kia, uốn mình theo người đối với người của Quận Đạo viện như nàng ta. Nhưng bây giờ thái độ của thanh niên này quá lạnh nhạt, nàng ta lại không nhịn được sinh ra chút mất mát.

Trải nghiệm lo được lo mất như vậy, nàng ta chưa từng có.

"Này.."

Lưu Dao há to miệng, muốn hỏi gì đó, nhưng dừng lại trong chốc lát. Lời nói đến miệng, lại quên muốn hỏi điều gì.

Nàng ta mới ý thức tới, nàng ta không phải thật sự có câu hỏi gì. Nàng ta chỉ muốn tìm đề tài.

"Có chuyện gì?" Người thanh niên chủ động hỏi.

Giống như ấn quyết hoàn thành thủ thế cuối cùng, đạo thuật tự nhiên đổ xuống.

Mạch suy nghĩ của Lưu Dao rõ ràng từng chút một.

Nàng ta nói: "Huynh đứng nhìn ở đây mỗi ngày không có ý nghĩa gì. Không có đồng tình, không có ưu ái. Quận Đạo viện sẽ không chấp nhận đệ tử bởi vì bất cứ nguyên nhân nào khác ngoài thực lực"

"Ta là người từng trải" Nàng ta khuyên nhủ: "Thất bại chốc lát không là gì cả, hàng năm Quận Đạo viện đều có danh ngạch, huynh nên nắm chặt thời gian, tu luyện cho tốt, tiến một tấc, có nắm chắc của tiến một tấc"

Nàng ta chẩn chờ một chút, vẫn nói lời ra khỏi miệng: "Ta là đệ tử năm hai của Quận Viện. Nếu như huynh có vấn đề gì về mặt tu hành, có thể tới hỏi ta"

Ý đồ trong câu nói nảy quá rõ ràng, suýt khiến mặt nàng ta đỏ tới mang tai.

Nàng ta mạnh mẽ dùng đạo nguyên khống chế, mới khiến cho trái tìm đập mãnh liệt bình tĩnh trở lại.

Người thanh niên lẳng lặng nghe nàng ta nói xong, sau đó trả lời: "Không bì)

SaO:

Giọng nói của y ôn hòa, có một loại lạnh nhạt và ôn nhu chậm rãi.

"Ta chỉ xem thôi" Y nói.

Y không có bởi vì nàng ta mạo muội mà có bất mãn gì, cũng không bởi vì ý tốt của nàng ta mà lộ ra thân thiết.

Trước đó thế nào, thì hiện tại thế ấy.

Như thể y sẽ không thay đổi vì bất cứ ai, bất cứ chuyện gì.

"À" Lưu Dao sửng sốt một chút: "Ừm, tốt"

Nhưng rốt cuộc là cái gì tốt, nàng ta cũng không biết.

Dường như người thanh niên dự định tiếp tục nhìn ra xa, nhưng nàng ta còn đứng ở nơi này. Cho nên y dừng một chút, lại nhìn nàng ta một lần.

Ánh mắt kia phỏng chừng là —— ngươi còn có việc sao?

Lưu Dao như bừng tỉnh từ trong mơ, lập tức phản ứng kịp.

"A, ta, ta đi trước đây"

"Tạm biệt" Người thanh niên khẽ gật đầu rất lễ phép.

Lưu Dao vội vàng đi vào trong đạo viện, nhưng đi hai bước, nàng ta lại cắn răng, quay đầu: "Đúng rồi, ta còn không biết, huynh tên là gì?"

Để tỏ lòng thành ý, nàng tự giới thiệu trước: "Ta tên Lưu Dao. Dao trong Mộc Đào Quỳnh Dao"

Lúc đó ánh mắt của thanh niên kia đã hướng về phía xa một lần nữa.

Dưới ảnh tà dương, nhìn từ góc độ này khiến y có một loại khí chất xa cách khó mà hình dung cụ thể được.

Vào thời khắc này, Lưu Dao hoảng hốt cảm thấy, y không liên quan gì với toàn bộ thế giới.

Một người như vậy, hẳn là sẽ không quá để ý được mất ở Quận Đạo viện mới đúng. Cho nên, rốt cuộc y đang nhìn cái gì?

Thời gian như rất chậm, ý nghĩa trong lòng Lưu Dao liên tiếp không ngừng, nhanh chóng sinh ra rồi biến mất. Có mấy lần trong chớp mắt này, nàng ta cho rằng mình sẽ không có được đáp án.

Nhưng cuối cùng cũng chống cự được sự trầm mặc tưởng chừng dài đăng đẳng trong sự ngắn ngủi khác thường kia.

Nàng ta chờ được đến khi người thanh niên kia trả lời.

"Niệm Tường" Y nói.

Bối Quận là quê hương của Yến Phủ.

Lần này, Khương Vọng đến là vì chuyện tiêu diệt Địa Ngục Vô Môn.

Vì để lấy công chuộc tội, vì để tiêu diệt Địa Ngục Vô Môn triệt để mà Trịnh Thế đã thành lập một đội ngũ truy bắt khá hoành tráng.

Thanh bài bổ đầu tỉnh thông tra án mà một lần phái ra là mười bốn vị, hơn nữa cấp thấp nhất cũng đã ngũ phẩm!

Trong đó có mười vị bổ đầu ngũ phẩm Nội Phủ Cảnh, còn bốn vị bổ đầu khác là tứ phẩm Ngoại Lâu Cảnh.

Trịnh Thế còn tự mình đứng ra mời một vị cường giả Bắc Nha đã ở ẩn, từng là Nhất Đại Bổ Thần, đạt tới Thần Lâm Cảnh - Nhạc Lãnh.

Gần như là bỏ hết vốn liếng của Bắc Nha ra rồi.

Một Thần Lâm, bốn Ngoại Lâu, mười Nội Phủ, cộng cả Khương Vọng được thêm vào tạm thời là mười sáu vị cường giả, đội hình này mà bảo không cường đại là nói ngoa rồi.

Sở dĩ bọn họ đến Bối Quận là vì đội truy bắt đã điều tra manh mối đến nơi này.

Dù sự có mặt Khương Vọng chỉ là viết thêm cái tên lên danh sách, nhưng dù sao cũng phải đi ứng phó một chốc, quệt quệt vài cái rồi lấy lý do điều tra manh mối mà một mình rời đi.

Đúng vậy, tuy rằng bọn sát thủ Địa Ngục Vô Môn đã ám sát Triệu Tuyên thành công và thoát khỏi Lâm Tri, thế nhưng cũng không thể trực tiếp rời khỏi Tề quốc.

Sau khi đến Bối Quận và nhìn thấy mấy thanh bài bổ đầu tụ tập dưới một mái nhà thì Khương Vọng cũng mới biết được chuyện này.

Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến việc Địa Ngục Vô Môn ám sát Triệu Tuyên thành công, bởi vì thực lực cũng bởi vì có sự chuẩn bị, nhưng hơn cả là yếu tố may mắn.

Mà Tề quốc lại là một cường quốc đương thời, một khi kịp phản ứng thì không thể dùng hai chữ "khủng bố" để hình dung được.

Tuy rằng Chính Sự Đường không kịp phong tỏa thành Lâm Tri, nhưng cũng đã mạnh mẽ đóng cửa biên giới!

Khắp các biên thành đều được điều chỉnh mức cảnh giác lên cấp bậc cao nhất, những người rời khỏi Tề quốc đều được tra xét liên tục. Đảm bảo rằng không một ai có thể rời khỏi trong âm thầm.

Mà các cửa thành ở biên giới đều bị Hộ quốc đại trận kiểm soát, người vật đều không được phép qua lại.

Có cường giả tuyệt thế ngồi khống chế Hộ quốc đại trận, một khi chỗ nào xuất hiện hiện tượng vượt biên là tới trong nháy mắt luôn.

Có thể nói, trái ngược với bên Bắc Nha thành lập đội ngũ truy quét, thì vị cường giả ngồi khống chế Hộ quốc đại trận này mới thực sự là thanh đao trí mạng treo trên đỉnh đầu Địa Ngục Vô Môn.

Địa Ngục Vô Môn giống như một con cá bị để ý, mặc dù gian xảo cứng đầu, mặc dù thoát khỏi được Lâm Tri những vẫn phải chịu cảnh ở trong hồ nước là Tề quốc này.

Điều mà đội truy bắt muốn làm chính trải rộng lưới trong thời gian biên giới đóng cửa, sau đó bắt lấy Địa Ngục Vô Sát rồi tiêu diệt!

Bình Luận (0)
Comment