Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 858 - Chương 858: Đây Là "Kịch Bản" Của Hắn

Chương 858: Đây là "Kịch bản" của hắn

Doãn Quan tóc dài mắt xanh, lần lượt tới gần, quyền đánh, chân đá, đầu đâm, rồi lại lần lượt bị Nhạc Lãnh hất bay.

Thương thế trên người y càng ngày càng nặng, những ngọn lửa xanh đó càng ngày càng ảm đạm.

Bờ môi của y không ngừng mấp máy, nhưng tiếng nói đã bị xua tan, nguyền rủa không thể lọt vào tai.

Khuôn mặt y điên cuồng vặn vẹo biến ảo, diễn biến thành các loại cảm xúc tiêu cực.

Mà ở gần vị trí bọn họ giao chiến.

Mấy sợi xiểng xích còn nửa phần kết nối với hư không đang vặn vẹo không thôi, hình như có sức mạnh nào đó đang đối kháng với loại "Ý thức tự hủy" này.

Trong phạm vi lớn hơn là mấy trụ gang đen như nối liền với trời đất kia, chúng như cái lồng giam bao vây lấy trận chiến này, lạnh nhạt cầm tù sinh tử.

Ổ nơi xa hơn, điểm đen nhỏ bé nhưng vẫn có thể nhìn thấy kia chính là quan trạm canh gác Dương địa được xây dựng thêm hướng về Dung quốc.

Lướt qua quan trạm canh gác này là rời khỏi Tề Quốc.

Đối với đám sát thủ của Địa Ngục Vô Môn thì đó chính là nơi mang đến cơ hội sống sót.

Nó đã gần trong tầm nhìn, nhưng có vẻ Doãn Quan vĩnh viễn không thể tới được.

Bên này đánh đến trời đất u ám, biên trạm canh gác ở nơi xa đương nhiên đã có phát hiện.

Nhưng lại không phân ra một người nào đến đây.

Bọn họ có chức trách của chính mình, chức trách đó chỉ ở biên cảnh, tùy tiện rời khỏi vị trí tức là tội.

Mà chuyện trong lãnh thổ Tề Quốc, tất nhiên có chuyên gia giải quyết.

Chỉ từ điểm này, có thể nhìn ra quân kỷ nghiêm minh của Tề Quốc.

Sĩ tốt canh gác biên trạm không tùy tiện rời khỏi, ngay cả cơ hội thay mận đổi đào, né qua nghiệm chứng thân phận cũng không có.

Biên quân bình thường còn có nguyên tắc như vậy, không thể không nhắc đến công lao của quân thần Khương Mộng Hùng.

Nên có thể nhìn nhận được đôi phần sự hùng mạnh của quân tiên phong Tề Quốc.

Nếu muốn chạy ra khỏi Tề Quốc trong trạng thái giới nghiêm, thật sự là khó như lên trời.

Bộ đầu Thanh Bài chính là nhân vật giải quyết sự kiện liên quan đến cường giả siêu phàm trong lãnh thổ Tề Quốc.

Nhạc Lãnh làm nhất đại Bộ Thần, tuy rằng thoái ẩn đã lâu, nhưng cũng có đủ tư cách phụ trách trận chiến này.

Quan trọng nhất là, ba trấn phủ sứ Dương địa đều không có năng lực nhúng tay vào cuộc chiến này.

Mắt thấy Doãn Quan trạng thái nhập tà bị đánh vô cùng thê thảm, đang bước từng bước một đi về hướng tử vong.

Tuy trên mặt Khương Vọng nhìn không ra cảm xúc gì, nhưng trong lòng lại có chút lo âu.

Có lẽ Doãn Quan chết ở chỗ này mới là lựa chọn tốt nhất đối với hắn.

Như vậy thì chuyện hắn từng giúp Doãn Quan sẽ vĩnh viễn không bị lộ ra. Mà hắn có thể êm xuôi trôi chảy thăng lên vị trí Thanh Bài tứ phẩm, với thực lực Nội Phủ Cảnh mà lại nắm giữ quyền lực chỉ một bộ phận cường giả Ngoại Lâu Cảnh mới có. Tựa như Lâm Hữu Tà Đằng Long Cảnh mà giữ chức Thanh Bài ngũ phẩm vậy.

Đồng thời còn có được một bộ bí thuật quốc khố phù hợp cấp bậc Nội Phủ Cảnh.

Có thể nói là trăm lợi mà không một chỗ hại.

Nhưng mà rất nhiều lúc, lựa chọn của Khương Vọng cũng không phải đặt lợi ích lên vị trí hàng đầu.

Doãn Quan từng cứu mạng của hắn, tuy rằng cả Doãn Quan cũng cho là đã thanh toán xong.

Nhưng Khương Vọng lại rất lý trí. Hoặc có thể nói, tình cảm giữa hắn và Doãn Quan còn chưa sâu sắc đến mức có thể khiến hắn mất đi lý trí.

Ngoài ra sau khi quan sát cuộc chiến này, hắn càng nhận ra hai người đang chiến đấu trước mắt mạnh đến mức nào. Hắn không có năng lực nhúng tay vào cuộc chiến giữa Nhạc Lãnh và Doãn Quan!

"Khương Yểm, ngươi có biện pháp nào cứu Doãn Quan không?"

Vẻ mặt của Khương Vọng không thay đổi, lại thầm hỏi trong Thông Thiên Cung.

Hiển nhiên Khương Yểm cũng đang chú ý trận chiến này, gần như lập tức có câu trả lời: "Vậy phải xem ngươi có thật sự muốn cứu hắn hay không"

"Ngươi có chuyện gì thì nói thắng"

"Ngươi còn không thể hoàn toàn phát huy tiềm lực của mình.

Tạm thời giao thân thể cho ta, ta tới giúp Doãn Quan chạy ra khỏi kiếp nạn này. Lúc sau lại trả..."

Tiếng nói của gã đột nhiên im bặt.

Khương Vọng lười cãi vã với gã, trực tiếp dùng Thần Hồn Hoa Hải bao phủ Minh Chúc lại.

Hắn đứng nhìn cuộc chiến đấu giữa Doãn Quan và Nhạc Lãnh đã được lợi không ít, nếu suy nghĩ của Khương Yểm "Trống trải" như vậy thì không cần xem nữa thì tốt hơn.

Xem ra là không có cách nào - Hắn thầm nghĩ.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn Doãn Quan bị đánh chết trước mặt hắn.

Thậm chí hắn không thể không xem, bởi vì một Thanh Bài của Tề Quốc, bất kể thế nào cũng không nên có lòng thương hại đối với thủ lĩnh của Địa Ngục Vô Môn mới đúng.

Chẳng những hắn phải "Thưởng thức" mà sau khi Nhạc Lãnh giết chết Doãn Quan, hắn còn phải lập tức lên tiếng hoan hô.

Đây là "Kịch bản" của hắn, cũng là lằn ranh mà hắn không thể vượt qua trong buổi diễn này.

Doãn Quan trong trạng thái nhập tà căn bản không cảm nhận được thống khổ, cũng không biết tuyệt vọng là cái gì.

Tâm tình của bất cứ ai cũng không liên quan đến y.

Y đã không phải là y, mà là sự tập trung của tất cả nguyền rủa, là vật dẫn của ác niệm.

Có lẽ chỉ có điên cuồng công kích Nhạc Lãnh, mới xem như điểm duy nhất có thể chứng minh thân phận ban đầu của thân thể này.

Mỗi lần Doãn Quan nhập tà tấn công thì luôn dùng hết toàn lực, từ đầu đến cuối vẫn luôn hung hãn, tàn bạo.

Nhưng y cũng không thể tránh khỏi càng ngày càng yếu.

Cho dù dùng hết sức lực như thế nào, sức mạnh có thể dùng đến cũng càng ngày càng ít. Cho dù hung bạo không biết sợ như thế nào, cũng chỉ có thể bước từng bước một đi đến tử vong.

Sát Uy Bổng ngưng tụ uy nghiêm Pháp gia, đánh đến Doãn Quan đầy mình thương tích. Ngay cả xương cốt cũng không biết đã gãy bao nhiêu khúc. Chỉ là y bị sức mạnh hỗn loạn mà điên cuồng này điều khiển nên mới còn có thể liên tục duy trì tư thế chiến đấu.

Mà ngọn lửa xanh bao phủ quanh người cũng dần dần tàn lụi.

Một ngọn rồi lại một ngọn tiêu tán, hóa thành những điểm lục quang mà rơi xuống.

Mà thế công của Nhạc Lãnh lại càng ngày càng sắc bén, càng ngày càng thả lỏng, càng ngày càng không cố ky cái gì. Bởi vì thứ có thể làm ông ta kiêng kị luôn chỉ có ngọn lửa xanh kia mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment