Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 897 - Chương 897: Dụ Địch

Chương 897: Dụ địch

Sắc trời tối sầm xuống.

Khương Vọng tìm một núi đá để nghỉ chân.

Vị trí này không phải tùy tiện tìm đến, phía Đông của nó đều bị núi đá và cây cối che lấp, không dễ bị lập tức nhìn thấy. Mà hắn thông qua Hồng Trang Kính quan sát hoàn cảnh, lại không cần suy xét vấn đề tầm nhìn bị hạn chế.

Đã sắp ra khỏi Đông Đà Phong mà bóng dáng Hải Tông Minh vẫn chưa xuất hiện.

Nếu vẫn luôn qua Tây Đà Phong, rời đi chỗ mai phục của Hướng Tiền thì Khương Vọng sẽ từ bỏ lần thử nghiệm này, quyết đoán hạ vốn gốc để thỉnh Địa Ngục Vô Môn ra tay. Dân cư Trung vực đông đúc, nơi nơi đều là thế lực, lại tiến lên tiếp sẽ rất khó tìm được hoàn cảnh trống trải rộng lớn như núi Đà Phong, mai phục dễ xảy ra biến cố.

Mỗi đêm lên đường đều là thời gian cố định để Khương Vọng tu hành. Nhưng đã tiến vào phạm vi núi Đà Phong, đương nhiên Khương Vọng không dám liều mạng như vậy, hắn không tiếp tục tu luyện nữa, mà là ngồi ở nơi đó, tiện tay bày ra một đoàn Đằng Xà Triền Bích, bao lấy Hồng Trang Kính, bản thân thì tiến vào thế giới trong gương, quan sát hoàn cảnh.

Đây là chuyện tương đối buồn tẻ, có lẽ trong cả đêm nay, trong phạm vi năm mươi dặm sẽ không có bất cứ thay đổi gì. Mà ngặt nỗi là mỗi một chút gió thổi cỏ lay, đều cần hắn cẩn thận quan sát, bằng không rất có khả năng sẽ bỏ lỡ tình hình.

Một khi bị Hải Tông Minh đánh cho trở tay không kịp, tất cả bố trí của hắn sẽ mất đi hiệu lực.

Khương Vọng kiên định lên, chú ý tình hình trong phạm vi chiếu rọi cực hạn của Hồng Trang Kính, hết sức chăm chú, không phân tâm một giây nào. Hắn sẽ không cho phép mình sơ suất lơ là.

Đại khái là vào canh bốn, trong phạm vi chiếu rọi của Hồng Trang Kính có một bóng dáng chợt lóe rồi biến mất.

Hải Tông Minh tới!

Khương Vọng lập tức nhảy ra khỏi Hồng Trang Kính, không chần chờ chút nào cả.

Phanh phanh phanh bang bang, tiếng nổ tung vang lên, hắn lập tức hóa thân thành Diễm Lưu Tinh rồi bay về hướng Tây.

Lúc đó, trăng sáng treo cao, sao băng lửa cắt ngang qua bầu trời.

Đúng là thời cơ tốt để giết người!

Sau khi Hải Tông Minh dọ thám biết Khương Vọng rời đi lãnh thổ Tề Quốc, lão lập tức ý thức được đây là cơ hội tốt ngàn năm một thuở. Một thiên tài không ở Tề Quốc, không được Tề Quốc che chở, cũng chỉ là thiên tài mà thôi.

Nhân vật thiên tài đến mức nào cũng cần thời gian để trưởng thành.

Mà nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, khả năng lão đoạt lại Hồng Trang Kính sẽ càng ngày càng nhỏ.

Cho nên lão quyết đoán mà tuyên bố bế quan, trên thực tế lại lặng lẽ rời khỏi đảo Huyền Nguyệt.

Đương nhiên lão cũng không biết, chân trước mình vừa rời khỏi đảo Huyền Nguyệt thì sau lưng tin tức này đã bị "Tiết lộ" ra ngoài.

Hiện thế rộng lớn như thế, không mấy ai biết được Khương Vọng đi nơi nào, nhưng chuyện này cũng không phải vấn đề đối với Hải Tông Minh.

Lão dựa vào một bí bảo để truy tung Khương Vọng, đó là la bàn Chỉ Khí.

"Khí" này không phải không khí, mà là Tinh Khí Thần. Là khí mà mỗi người đều không thể thiếu, cũng không thể lảng tránh.

Chỉ cần lặng lẽ thu gom một chút "Khí" của Khương Vọng ở nơi hắn từng sinh hoạt thì có thể dễ dàng truy tung được hắn.

Có lẽ Lâm Tri phiền phức một chút, mà trấn Thanh Dương thì gần như không bố trí phòng vệ đối với Hải Tông Minh.

Dựa vào la bàn Chỉ Khí đuổi theo một mạch, tốc độ của Khương Vọng rất bình thường, ngày đi đêm nghỉ, hình như hoàn toàn không hay biết chuyện lão đã đến - Cũng đương nhiên thôi, nếu không phải vì manh mối trên quyển sách cổ kia, bản thân lão cũng không cho rằng mình sẽ tìm kiếm hung thủ giết chết Hồ Thiếu Mạnh.

Hành động mà trước đó lão cũng không nghĩ đến, lại có ai nghĩ ra được kia chứ?

Trên đường đuổi theo, lão ngày đêm không nghỉ, rốt cuộc cũng tiếp cận mục tiêu. La bàn Chỉ Khí biểu hiện Khương Vọng đang ở trong núi Đà Phong.

Đương nhiên lão biết Khương Vọng là Nội Phủ Thần Thông, thậm chí biết thần thông của Khương Vọng là Tam Muội Chân Hỏa.

Nhưng điều này cũng không làm ảnh hưởng đến sự tự tin của lão.

Ai cũng nói Nội Phủ Thần Thông có thể đánh một trận với Ngoại Lâu bình thường, nhưng chung quy vẫn có chênh lệch tồn tại.

Hơn nữa Khương Vọng chỉ mới mở ra một Phủ, lão lại lập được bốn Lâu!

Hải Tông Minh này chinh chiến cả đời trên biển, cũng không phải loại tu sĩ luôn sống trong nhung lụa, tu vi chỉ là vô bổ. Có lý do gì mà không bắt được Khương Vọng kia chứ?

Lúc phát hiện Khương Vọng biến thành Diễm Lưu Tinh, lão không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.

Cho dù không biết Khương Vọng phát hiện chính mình tới gần bằng cách nào, nhưng điều này cũng phù hợp với đặc thù của thiên kiêu, không phải sao?

Mà Khương Vọng chạy trốn quyết đoán như thế, chứng minh hắn cũng không có tự tin ứng phó với cường giả Ngoại Lâu.

Tâm niệm của Hải Tông Minh xoay nhanh, thân hình lại không chậm.

Trên bầu trời đêm, Đông Nam Tây Bắc mỗi hướng đều có một quang điểm sáng bừng lên, tỉnh quang cuồn cuộn buông xuống.

Lão đã trực tiếp câu thông với bốn Thánh Lâu!

Diều hâu vồ thỏ, cũng dùng toàn lực. Tuy Hải Tông Minh rất tự tin mình có thể dễ dàng giết chết Khương Vọng, nhưng vẫn sẽ không lơ là cho đối thủ cơ hội.

Đối với một tu sĩ Ngoại Lâu đỉnh phong mà nói, năm mươi đặm là khái niệm gì?

Lúc Khương Vọng phát hiện Hải Tông Minh, lão còn ở ngoài phạm vi năm mươi dặm, khi hắn hóa thân Diễm Lưu Tinh, bay về hướng Tây Đà Phong thì bóng dáng cao lớn của Hải Tông Minh đã xuất hiện trong tầm nhìn!

Chỉ giây lát đã đến!

Tinh quang của bốn Thánh Lâu thêm vào thân này, hơn nữa lão còn lập tức run tay tung ra pháp khí.

Không trung loáng thoáng vang lên một tiếng rồng ngâm, hư ảnh một thần long chợt lóe qua rồi biến mất, đã lập tức đuổi theo Hỏa Diễm Lưu Tỉnh đang lao nhanh kia.

Pháp khí uy năng mạnh nhất của Hải Tông Minh, Tù Long Tác!

Xúc Chi Tức Phược, thần quỷ cũng khó thoát!

Ngay vào lúc Tù Long Tác sắp bắt giữ được mục tiêu, Khương Vọng nhảy ra khỏi trạng thái Diễm Lưu Tỉnh.

Trong hư không, bỗng nhiên chui ra một sợi xiểng xích đen nhánh, đang va chạm đối đầu với Tù Long Tác.

Nhanh nhẹo khéo léo, khẩn cấp vội vàng.

Tù Thân Tỏa Liên!

Một trong mười loại xiêng xích nổi tiếng nhất của Pháp gia, nếu tu đến đại thành thì tất nhiên không yếu hơn Tù Long Tác.

Nhưng Khương Vọng chỉ là học sơ chợt luyện, cho nên Tù Thân Tỏa Liên chuyên trói người lại lập tức bị trói buộc.

Nhưng Tù Long Tác cũng vì thế mà để vụt mất Khương Vọng.

Đây vốn chính là kế hoạch Khương Vọng sắp xếp trước để ứng phó.

Cùng lúc đó, thân hình hắn cứ như không trọng lực, trực tiếp "Ngã" xuống trời cao.

Thân thể Khương Vọng rơi xuống, mà tiếng kiếm rít vang lên.

Nơi này đã là Tây Đà Phong.

Diễm Lưu Tinh là thứ có tốc độ nhanh nhất hiện tại của hắn, đồng thời cũng là nhắc nhở dành cho Hướng Tiền!

Bình Luận (0)
Comment