Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 898 - Chương 898: Kiếm Phá Tứ Tượng

Chương 898: Kiếm Phá Tứ Tượng

Việc Tù Long Tác bị tránh thoát khiến trong lòng Hải Tông Minh mơ hồ có chút bất an.

Khương Vọng không nên biết hiệu quả của Tù Long Tác mới đúng, là sớm có chuẩn bị, hay là tài năng chiến đấu thật sự quá lợi hại nên làm ra lựa chọn tối ưu theo bản năng?

Nhưng loại cường giả đã đạt tới tu vi như lão thì một chút cảm xúc cũng không làm dao động được ý chí.

Ngay từ đầu lão đã dốc toàn lực ứng phó, dùng tứ đại Thánh Lâu gia trì.

Tù Long Tác đánh hụt, lão lập tức dẫn động sức mạnh sao trời khổng lồ, trực tiếp ấn một chưởng xuống. Không màng việc Khương Vọng có chuẩn bị gì, mà trực tiếp dùng lực phá xảo, lấy thế cưỡng chết Sức mạnh sao trời mà cường giả Ngoại Lâu Cảnh vận dụng, vừa tương đồng cũng vừa khác với Tinh Lực mà Khương Vọng từng thêm vào kiếm thuật. Điểm tương đồng ở chỗ là đều có thể xem như sức mạnh sao trời, điểm khác nhau ở chỗ, cái Khương Vọng vận dụng trong Cờ Sinh Tử là Tinh Lực thuần túy, là Tinh Lực Ngọc Hành tích trữ ở Tinh Nguyệt Nguyên. Mà cường giả Ngoại Lâu Cảnh là vận dụng sức mạnh Thánh Lâu sừng sững trên tinh không xa xôi.

Cái sau càng bản ngã, càng linh hoạt, đương nhiên cũng càng cường đại!

Một chưởng này ấn xuống, một bàn tay tỉnh quang khổng lồ ầm ầm chụp xuống, trực tiếp khóa chặt tất cả phương vị mà Khương Vọng trốn tránh.

Nhưng không thể nói được rõ là tay lão ấn xuống trước, hay là tiếng kiếm rít kia vang lên trước.

Có lẽ vốn là đồng thời phát sinh, vốn nên đánh vào một chỗ.

Hoặc là kiếm kia quá nhanh, hoặc là... Kiếm này duy ngã, vạn sự không ngờ!

Có một kiếm đến từ phương Đông.

Trảm phá bầu trời đêm, cắt qua sao trời, chém đứt Thánh Lâu Thanh Long, trảm thẳng vào gáy của Hải Tông Minh.

Cái này gọi là Xuân trảm Thanh Long, Có một kiếm đến từ phương Tây.

Sát khí lạnh thấu xương, đánh nát ánh sáng Thánh Lâu Bạch Hổ, chính diện đâm thẳng vào ngực Hải Tông Minh.

Cái này gọi là Kim sát Bạch Hổ.

Có một kiếm đến từ phương Nam.

Kiêu ngạo nóng bỏng, đánh vỡ đầu chiếu của Thánh Lâu Chu Tước, ý muốn chém lìa Hải Tông Minh từ bên trái, một kiếm chia hai.

Cái này gọi là hỏa đồ Chu Tước.

Có một kiếm đến từ phương Bắc.

Uy nghiêm dày nặng, trực tiếp trấn áp Thánh Lâu Huyền Vũ, trọng kiếm rơi thẳng xuống từ phía bên phải, muốn nghiền lão thành thịt nát.

Cái này gọi là băng diệt Huyền Vũ!

Kiếm thuật từng đứng sừng sững ở vị trí cao nhất của thời đại phi kiếm, rốt cuộc là mạnh đến mức nào?

Lúc trước ở bên ngoài trấn Thanh Dương, Hướng Tiền cũng không biết đối thủ là ai nên chỉ bày ra kiếm trận nhằm vào nguy hiểm có khả năng xuất hiện ở thành vực Gia Thành - Kiếm ngăn Nội Phủ.

Mà lần này, y biết được rất rõ đối thủ là một Ngoại Lâu đỉnh phong.

Y cũng có đủ thời gian để chuẩn bị, có thể bày ra sát chiêu mạnh nhất mà cảnh giới của mình có thể vận dụng.

Xuân trảm Thanh Long, Kim sát Bạch Hổ, Hỏa đồ Chu Tước, Băng diệt Huyền Vũ, đây là bốn sát kiếm chém chết Ngoại Lâu của Duy Ngã Kiếm Đạo, được xưng là Kiếm Phá Tứ Tượng.

Do vấn đề tu vi, Hướng Tiền căn bản không thể vận dụng.

Chỉ mượn dùng kiếm trận và sức mạnh bản thân phi kiếm, tạm thời diễn hóa ra mà thôi.

Nhưng tiếng kiếm rít vừa vang lên, Hải Tông Minh đã biến sắc!

Sát lực bùng nổ trong nháy mắt cũng đủ làm lão kinh ngạc cảm thán, đặc biệt là sự cường tạm thời ngăn cách liên hệ giữa lão và tứ thánh Tỉnh Lâu.

Lão sớm biết kiếm thuật của Khương Vọng siêu quần, nhưng không biết hắn còn có kiếm trận như vậy, mơ hồ như là bí thuật cổ phi kiếm. Tuy rằng cũng không thể đánh bại lão, nhưng đã mạnh đến đáng sợ.

Không hổ là thiên chi kiêu tử được ca tụng trong thời gian này.

Hải Tông Minh cảm thán trong lòng. Lúc lão còn trẻ cũng không làm được như vậy. Nhưng cũng có như thế, bấy nhiêu đây còn không đủ để xóa tan tích lũy nhiều năm của lão.

Thiên phú rất quan trọng, nhưng chăm chỉ và thời gian cũng không thể thiếu được!

Hải Tông Minh lơ lửng trên không trung, cả người căng chặt, giống như một cái "Cần câu" dựng thẳng trong thiên địa.

^v. » Cái cần này không có "Dây", mà không gian thời gian đều là "Dây"

của nó, cần này không có móc câu, mà vạn sự vạn vật đều sẽ bị nó câu lấy.

Đó chính là công pháp đệ nhất của quần đảo gần biển, bí truyền của Điếu Hải Lâu, Điếu Long Công!

Tuy rằng lấy tu vi của Hải Tông Minh cũng chưa thể tu xong công này, còn lâu mới có khí thế thả câu Chân Long.

Nhưng công này vừa ra, bốn phi kiếm sắc bén đánh úp đến kia liền lập tức mất cân bằng, đang bay nửa đường thì bỗng xoay chuyển, mũi kiếm nhếch lên hướng về phía trước.

Tình cảnh này giống như bốn con cá bị câu lên, không thể làm gì được, chỉ biết giãy giụa trong vô lực.

Hải Tông Minh vừa nhấc tay lên! Giống như câu cá lên trên bở!

Bốn phi kiếm bắn vút lên trời cao, mới bay ra không xa thì đã tan đi. Chúng vốn chỉ là bóng kiếm tụ lại, bị đánh tan thì thật sự tan rã.

Hải Tông Minh cũng không quan tâm đến chúng, liên hệ với Tứ Thánh Lâu đã được khôi phục. Lão chiếm hết ưu thế, nhưng vẫn tương đối cẩn thận mà để sức mạnh sao trời quấn lên nhằm hộ thân, sau đó tiếp tục đánh xuống phía dưới.

Nhưng mà!

Trong tầm nhìn không có bóng người nào cả!

Nơi nào còn có dáng hình Khương Vọng đâu?

Lão thầm vận rất nhiều bí pháp, vẫn không tìm được tung tích, cứ như Khương Vọng đã hoàn toàn rời đi, hoặc là chưa bao giờ xuất hiện!

Lúc này Khương Vọng đã ẩn thân vào Hồng Trang Kính, mà Hồng Trang Kính được giấu trong ngực của Hướng Tiền, bản thân Hướng Tiền thì luôn mặc nặc y.

Nặc y là tiên y không có vết chỉ khâu, lại có Doãn Quan tự tay gia trì, Thần Lâm Cảnh cũng nhìn không ra thì Hải Tông Minh đương nhiên càng không thể.

Trên thực tế nặc y này vốn cũng là một trong những đường lui của Khương Vọng. Nếu khổ chiến không địch lại, hắn tính trực tiếp mượn dùng nặc y bỏ chạy.

"Khương Vọng! Chúng ta nói chuyện được chứ?"

Hải Tông Minh bỗng lớn giọng hô to.

Thân thể lão có sức mạnh sao trời Tứ Thánh Lâu khổng lồ quấn quanh, lão phòng hộ vững chắc, đồng thời lấy la bàn Chỉ Khí ra, xác định Khương Vọng còn đang ở gần đây.

"Loại trạng thái này của ngươi có thể liên tục bao lâu? Ngươi biết la bàn Chỉ Khí không?"

Lão qugơ quơ bảo vật trong tay: "Cho dù ta không tìm thấy ngươi, cũng có thể luôn đi theo ngươi. Ngươi trốn không thoát đâu."

"Ta không muốn giết ngươi, thật sự. Ta chỉ muốn lấy lại thứ thuộc về ta"

Bình Luận (0)
Comment