Dãy núi Kỳ Xương chắn ngang hai nước Trang, Ung chính là một tấm bình phong cực lớn do thiên nhiên tạo thành.
Năm đó, sở dĩ Trang Thừa Càn có thể chia đất tự cường, không chỉ nhờ thiên thời là Ung quốc nội loạn, mà còn phải nhờ đến địa lợi là dãy núi Kỳ Xương.
Trong dãy núi Kỳ Xương, có cả dã thú lẫn yêu thú, đối với những tu sĩ siêu phàm nhưng mới lịch luyện lần đầu thì đây cũng là một nơi đầy rẫy nguy hiểm. Đương nhiên, bây giờ Khương Vọng đã biết, ở trong thế giới siêu phàm, yêu thú cơ hồ có thể được xem là một loại tài nguyên.
Từ đó xem ra, cuộc tranh đoạt nhiều năm giữa Trang quốc và Ung quốc cũng chưa hẳn là không phải vì tranh đoạt tài nguyên.
Lại nói tiếp, lần đầu tiên Khương Vọng đến dãy núi Kỳ Xương, chẳng qua chỉ đứng nhìn từ xa ở trấn Đường Xá mà thôi. Còn Đường Đôn thật thà chất phác kia, cuối cùng cũng chẳng thể nhìn thấy nữa.
Bay trên vùng trời dãy núi Kỳ Xương, Diệp Thanh Vũ cố ý quan sát biểu cảm của Khương Vọng, dù sao thì lãnh thổ Trang quốc đã xuất hiện trong tầm mắt, nàng sợ lòng Khương Vọng bị rối loạn.
Nhưng biểu cảm của Khương Vọng không hề thay đổi.
"Mấy ngày trước huynh và vị bằng hữu kia của huynh đã đến đây rồi sao?" Diệp Thanh Vũ hỏi.
Khương Vọng chỉ nói: "Đừng nói với An An. Ta nói với con bé là ta đến nơi khác có việc"
Diệp Thanh Vũ gật đầu. Chuyện liên quan đến thành Phong Lâm, quả thật không phải là một đề tài dễ chịu. Đối với Khương Vọng hay là Khương An An thì cũng đều như vậy.
Tham dự trận chiến ở Trì Vân Sơn, tổng cộng có bốn thế lực.
Lăng Tiêu Các, Thanh Vân Đình, Linh Không Điện, Vân Du Ông.
Lúc Khương Vọng và Diệp Thanh Vũ đến nơi, đã có người chờ ở đó.
Đó là hai nhóm người rõ rệt, mỗi bên hai người, phân ra hai bên nam bắc.
Từ quần áo của bọn họ chắc là người của Thanh Vân Đình và Linh Không Điện, bởi vì cách ăn mặc phân rất rõ phong cách Ủng và Thành.
Người Ung quốc trang phục vô cùng bảo thủ và tuân theo truyền thống, thưởng lấy hai màu xanh, xám làm chủ đạo. Còn người Thành quốc lại chịu ảnh hưởng của phong cách Nam vực, trang phục tương đối diễm lệ.
Đám người này nhìn qua kẻ này còn ngạo mạn hơn kẻ khác, ai ai cũng mắt đặt trên đỉnh đầu.
Không ai nói chuyện, Khương Vọng và Diệp Thanh Vũ lại càng sẽ không đến bắt chuyện. Thật ra đây là một loại tỉnh táo, đối với đối thủ cạnh tranh cũng chẳng có điều gì để nói.
Lúc này bọn họ đang ở sâu trong dãy núi Kỳ Xương, thỉnh thoảng còn có thể thấy yêu thú đi ngang qua, nhưng yêu thú khác với hung thú mất hết lý trí, phần lớn đều có chút linh tính, đều tránh né những người tu hành nhìn qua có về khó chọc này.
Bốn bên đã có ba bên đến, chỉ còn Vân Du Ông.
Đối với Vân Du Ông bí ẩn, Khương Vọng có thể hiểu được. Theo hắn, trong số các thế lực tham gia Trì Vân Sơn, chỉ có Vân Du Ông đời đời đơn truyền, không có thế lực, rất dễ gặp chuyện bởi các nhân tố bên ngoài. Vậy nên dù có cẩn thận thế nào cũng không đủ...
Bản thân "bí ẩn" đã là một loại phòng hộ.
"Thật ra lúc đầu Linh Không Điện không kém" Diệp Thanh Vũ truyền âm giải thích với Khương Vọng, nhìn về phía Trang quốc một chút: "Vốn dĩ cũng chiếm cứ nơi này, địa vị không khác Lăng Tiêu Các ở Vân quốc là mấy. Nhưng mà bị đại tướng quân Ủng quốc lúc đó là Trang Thừa Càn đánh cho tàn phế, bất đắc dĩ phải chạy trốn đến Thành quốc. Sau đó Trang Thừa Càn liền trực tiếp chiếm lĩnh nơi đây, thành lập Trang quốc."
Khương Vọng không ngờ giữa Linh Không Điện và Trang quốc lại còn có mối quan hệ như vậy, thậm chí còn liên quan đến chuyện thành lập Trang quốc.
Không nhịn được thở dài nói: "Thái tổ Trang triều quả thật là một nhân vật hùng tài vĩ lược."
Là một người sinh ra ở Trang quốc, hắn sẽ không phủ nhận sự vĩ đại của thái tổ Trang quốc Trang Thừa Càn, dù sao thì đó là một nhân vật trong truyền thuyết mà hắn đã được nghe qua từ nhỏ đến lớn. Nhưng chuyện đó cũng sẽ không ảnh hưởng đến sự thù hận của hắn đối với Trang đế hiện tại là Trang Cao Tiện.
"Đúng vậy" Diệp Thanh Vũ cũng nói: "Đáng tiếc..."
Nhưng đáng tiếc điều gì thì nàng lại không nói tiếp.
Cho dù lập trường của nàng hoàn toàn đứng về phía Khương Vọng, cũng không thể nào nói Trang Cao Tiện là hạng đế vương vô năng, ngu ngốc.
Hơn nữa bây giờ Trang Cao Tiện trong thực tế đang phục hưng Trang quốc.
Điều nàng cảm thấy đáng tiếc chính là Trang quốc bỏ rơi Khương Vọng, khiến Khương Vọng phải cực khổ như thế. Đáng tiếc chính là Khương An An còn nhỏ như vậy đã phải lưu lạc xa xứ.
"Không có gì phải tiếc" Khương Vọng lại rất bình tĩnh, nhìn quanh một chút rồi hỏi: "Phải chờ Vân Du Ông đến khi nào?"
Diệp Thanh Vũ thoáng nhìn sắc trời nói: "Vân Du Ông phải đến chậm nhất là trước lúc mặt trời lặn, bởi vì sau khi mặt trời lặn, liền không thể vào Trì Vân Sơn được nữa. Không còn cách nào khác, bốn bên chưa đến đủ thì không thể mở được Trì Vân Sơn."
"Nếu như Vân Du Ông bị giết rồi thì sao?" Khương Vọng đột nhiên nghĩ: "Hoặc là năm xưa Linh Không Điện bị Trang Thừa Càn giết sạch rồi thì sao?"
"Không biết." Diệp Thanh Vũ lắc đầu: "Những năm gần đây, chưa bao giờ xảy ra tình huống mà huynh nói. Nếu thật sự đã xảy ra thì có lẽ bí mật của Trì Vân Sơn sẽ vĩnh viễn mất đi"
"Trì Vân Sơn đã có lâu chưa?" Khương Vọng hỏi.
"Hình như là đã có từ trước khi Lăng Tiêu Các được thành lập."
Diệp Thanh Vũ đáp.
Điều kiện đi vào khó khăn như vậy mà truyền thừa còn có thể kéo dài đến hiện tại, thật là may mắn. Khương Vọng nghĩ.
Từ xưa đến nay, trong dòng lịch sử đã có biết bao truyền thừa cường đại bị biến mất. Cũng giống như tuyệt đỉnh kiếm thuật của thời đại phi kiếm, nếu như bây giờ Hướng Tiền xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì Duy Ngã Kiếm Đạo cũng chỉ có thể tuyên cáo thất truyền mà thôi.
Trì Vân Sơn có thể bảo lưu đến hiện tại, không thể không nói là quá may mắn.
Có lẽ không chỉ may mắn. Có thể có cơ chế gì đang đảm bảo việc truyền thừa được kéo dài không?
Khương Vọng hỏi trong Thông Thiên Cung: "Khương Yểm, ngươi có biết Trì Vân Sơn không?"
Khương Yểm đáp: "Loại chuyện này được bọn họ giữ kín, tất nhiên cực kỳ cẩn mật, làm sao mà ta biết được? Trong bọn họ lại không có ai thờ phụng Bạch Cốt Đạo"
Khương Yểm trả lời chẳng thể bắt bẻ nổi.
Nhưng không hiểu vì sao, Khương Vọng lại cảm thấy hơi hơi kỳ quái. Câu sau của Khương Yểm nói có hơi thừa. Hắn vốn không hề nghĩ đến mặt này, nhưng lúc này lại hơi hơi liên tưởng.
Chẳng lẽ Trì Vân Sơn có liên quan đến Bạch Cốt Đạo sao?