Đấu Miễn làm việc vô cùng dứt khoát, vừa đến trú địa tông môn Linh Không Điện ở Thành Quốc, hắn liền lập tức triệu tập thân tín, bán lấy tiền mặt và chuyển giao tài sản có liên quan tới mình.
Mà toàn bộ quá trình đều ra hiệu thi lệnh trước mặt Khương Vọng, rất biết cách phòng ngừa những nghi ngờ vô căn cứ.
Thực ra Khương Vọng cũng chẳng hề để ý hắn có mưu tính hay không, vì căn bản mục đích không phải vì Linh Không Điện.
Đương nhiên, công việc ngoài mặt vẫn phải làm đến nơi đến chốn. Nếu không thì một khi khiến cho Đấu Miễn có ý nghĩ mới với Vân Đỉnh Tiên Cung, thì sẽ khó tránh khỏi phiền phức.
Cấu trúc cao tầng của Linh Không Điện gồm một vị điện chủ, hai vị hộ pháp và năm vị trưởng lão.
Trong đó hai người hộ pháp đều là thân tín Đấu Miễn mang từ Sở Quốc tới, giúp hắn quản lý Linh Không Điện, cũng sẽ đi cùng hắn. Điện chủ thì chính là bản thân Đấu Miễn.
Nhưng còn năm vị trưởng lão kia đều là nguyên lão ban đầu của Linh Không Điện. Chung Cầm chính là một trong năm trưởng lão, đã chết ở Trì Vân Sơn.
Còn về điện chủ và hộ pháp trước kia của Đấu Miễn... Đương nhiên là sẽ sớm được sắp xếp.
Trong đại điện, những người có tiếng nói trong Linh Không Điện đều đã tề tựu đông đủ, hai hộ pháp và tứ trưởng lão đều ở đây, còn có các đường chủ đà chủ và tu sĩ phụ trách các công chuyện cụ thể khác nhau.
Khương Vọng tự nhiên ngồi trên bảo tọa của điện chủ, quan sát những thế lực hắn muốn thu nhận.
Đấu Miễn ngồi ở một bên, lên tiếng giới thiệu: "Vị đại nhân độc cô vô địch này, sau này chính là điện chủ của Linh Không Điện.
Vị trí quan trọng từ trước đến nay luôn có người có đức tại vị, ta nên thoái vị nhường người hiền."
Trong điện lập tức náo động, bắt đầu thì thầm.
Mấy người Linh Không Điện này đang bàn tán gì, lo lắng gì, Khương Vọng đại khái đều có thể tưởng tượng được, nhưng hắn không hề quan tâm.
Vì từ trước đến nay hắn chưa bao giờ có ý nghĩa dừng lại ở chỗ này, cố gắng cai quản.
Hắn muốn tiếp nhận nơi này chỉ vì hắn muốn xem xem nó giúp được gì cho việc hồi phục của Vân Đỉnh Tiên Cung.
Đấu Miễn rất tuân thủ giao ước, nhíu mày nói: "Sau này các ngươi đối đãi với độc cô điện chủ, phải giống như đối đãi với ta.
Đã nghe thấy chưa?"
Hai vị hộ pháp đều là thân tín của Đấu Miễn, đương nhiên họ không có dị nghị.
Mấy người trưởng lão thì lại ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, nhất thời đều không nói gì, có lẽ vẫn đang do dự. Vì sự việc xảy ra đột ngột, nên đây cũng là chuyện hợp lý.
Đúng lúc này, Khương Vọng thốt lên: "Không phải là giống như đối đãi với Đấu Miễn, sau này bổn tọa là điện chủ duy nhất, Đấu Miễn là bằng hữu của chúng ta. Nhưng xét cho cùng, Linh Không Điện chỉ có thể có một ý của bổn tọa."
Hắn nhìn xuống mọi người từ bảo tọa của điện chủ: "Ai có ý kiến khác?"
Lúc này, một nam tử mặt dài có đôi mắt tam giác, diện mạo không được đẹp lắm chen ra hàng đầu, mặt mũi oai phong lẫm liệt, như một nghĩa sĩ sắp bị xử tử, như một dũng sĩ dũng cảm khiêu chiến với bóng đêm.
Khi quyền lực được giao nhận, phần lớn đều phải đổ máu.
Tay Khương Vọng đã đặt lên kiếm, sẵn sàng lập uy.
Nam tử có đôi mắt tam giác này bước bước lớn tới, đột nhiên quỳ gối, động tác dứt khoát khiến người khác kinh ngạc cảm thán.
Cả người quỳ rạp trên mặt đất, ngũ thể đập xuống: "Thuộc hạ Gia Cát Tuấn! Bái kiến độc cô điện chủ! Nguyện vì điện chủ rơi đầu, đổ máu, không ngại hy sinh, quyết tiến không lùi!"
Cả điện không một tiếng động.
Không có ai là kẻ ngốc cả, ngay cả Đấu Miễn cũng đang lót đường cho vị độc cô vô địch này, vậy thì tất nhiên thực lực và thế lực của độc cô vô địch sẽ không yếu hơn Đấu Miễn.
Sự do dự của những người khác chỉ là đang suy nghĩ về tương lai sau khi nhậm chức của tân điện chủ. Dù sao thì việc đổi thủ lĩnh nhiều lần với một thế lực mà nói sẽ thường là chuyện khiến người khác bất an, có thể nói là tiền đồ trong tương lai đều mơ đồ.
Không có người nào sẽ ngu xuẩn đến mức đi gây hấn với tân điện chủ vào lúc này, nhưng cũng không có mấy người có thể đổi thái độ nhanh như vậy, dù sao thì điện chủ tiền nhiệm Đấu Miễn đại nhân xuất thân danh môn vẫn còn đang ngồi bên cạnh! Ngoài miệng thì hắn ủng hộ, nhưng ai biết trong lòng nghĩ như thế nào?
Nếu quy phục quá nhanh, rất có khả năng sẽ đắc tội với Đấu Miễn.
Vào lúc hầu hết mọi người còn đang cân nhắc lợi và hại, thì Gia Cát Tuấn này lại vô cùng nổi bật.
Khương Vọng dời tay khỏi đuôi kiếm một cách rất tự nhiên, Mặt nở nụ cười: "Mau đứng dậy đi!"
Gia Cát Tuấn cung kính vái ba lạy rồi mới đứng dậy, đến lúc đối diện với Khương Vọng vẫn khom lưng, có thể nói là vô cùng nịnh nọt.
Khương Vọng tỏ ra hết sức thân cận: "Ta thấy ngươi tuấn tú lịch sự, ăn nói lưu loát, không biết là đang giữ chức gì nhỉ?"
Gia Cát Tuấn chắp tay trả lời: "Thuộc hạ bất tài, hiện đang là đường chủ Thanh Phong đường thuộc Linh Không Điện"
Hắn ta biết tân điện chủ có lẽ vẫn chưa biết Thanh Phong đường làm công việc gì nên đã vô cùng thân thiết chủ động giải thích:
"Thanh Phong đường chủ có trách nhiệm giữ gìn uy nghiêm thể diện của Linh Không Điện, chuyên nghênh đón và tiễn đưa, chặn những người có ý đồ quấy rối ở bên ngoài, chọn ra những bằng hữu lương thiện thực sự thành tâm và thiện chí, bảo vệ và giúp đỡ cho sự phát triển của Linh Không Điện."
Khương Vọng ngẫm nghĩ một chút, phát hiện chức vị mà Gia Cát Tuấn nói này hình như là "Người gác cổng", chính là làm nhiệm vụ trông cửa.
Linh Không Điện cũng thật là thú vị, còn tập hợp cả những người gác cổng trông coi sản nghiệp lại thành một đường khẩu... Chẳng trách hắn lại thấy đường khẩu dưới trướng Linh Không Điện có hơn ba mươi ba cái.
Nói là lịch sử truyền thừa lại cũng được, hay nói là không cách nào quên được vinh quang ngày trước cũng được, với Khương Vọng mà nói thì đây chỉ là việc quan chức thừa thãi điển hình.
Chẳng trách trong những người ở Linh Không Điện, Gia Cát Tuấn này cũng chỉ đứng ở hàng sau, địa vị rõ ràng là không cao. Quản lý tất cả người gác cổng, năng lực này, đại khái cũng khó mà có được.
Nhưng những chuyện này cũng không quan trọng mấy, hiện giờ Khương Vọng chỉ nhìn thái độ.
"Rất tốt" Khương Vọng nhẹ nhàng nói: "Gia Cát Tuấn, bây giờ ngươi sẽ là trưởng lão của Linh Không Điện"
Hắn quay đầu hỏi Đấu Miễn: "Ta nhớ Linh Không Điện có năm vị trí trưởng lão, hiện đúng lúc đang trống một chỗ, đúng không?"
Đấu Miễn gật đầu.