Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 983 - Chương 983: Biến Mất

Chương 983: Biến mất

Một gã binh sĩ tự sát xông trận, vào lúc ấy không hề nhấc lên gợn sóng gì, về sau lại đột nhiên dẫn nổ ý kiến và thái độ của công chúng.

Trần Thạch Khai tự sát xông vào trận địa, vậy mà còn lưu lại di thư, đi thư lưu lại thế mà còn không có ngay lập tức bị tịch thu, ngược lại nhanh như vậy đã truyền ra khắp quân đội.

Từ di thư của binh sĩ quân đội biên phòng đến tướng lĩnh quân đội biên phòng rơi huyết lệ dâng thư, ý kiến và thái độ của công chúng rõ ràng đã từ từ nổi lên.

Đỗ Như Hối rất giỏi điều khiển lòng dân, phải nói là lòng dân như nước, chỉ có Hà Bá tự xưng là ông ta mới có thể trị vì. Việc này không thể nghi ngờ chính là bút tích của Đỗ Như Hối.

Trang Cao Tiện lấy nhỏ dò lớn, mưu đồ Ung quốc, Đỗ Như Hối thì vì hắn ta mà thống nhất lòng quân lòng dân, khiến cho ba quân đều có thể sử dụng được. Thật đúng là vua có tài trí mưu lược kiệt xuất, tướng có năng lực, quân thần tiếp ứng lẫn nhau.

Khương Vọng cũng không nói ra những suy đoán ở trong lòng với Diệp Thanh Vũ. Õ phần lớn thời điểm, hắn đều có thói quen tự mình gánh vác.

Diệp Thanh Vũ nhìn bàn tay cứ liên tục vuốt ve chung trà theo bản năng của Khương Vọng, nhẹ giọng nói:

"Đi ra ngoài dạo chơi đi, bây giờ một năm đã qua rồi, lồng đèn phượng hoàng rất đẹp đó."

Bây giờ... đã qua một năm rồi sao?

Đúng vậy, hôm nay đã là ngày ba mươi Tết.

Vào buổi tối ngày này năm ngoái, hắn và Khương An An vẫn còn ở chung nơi núi hoang. Lúc đó trời đất tuy lớn cũng chỉ có hai huynh muội bọn họ sống nương tựa lẫn nhau, ngày đó hắn còn vì An An mà thả pháo hoa cả đêm.

Còn bây giờ, hắn và An An đều có bạn bè mới của riêng mình, bọn họ đều ở trong Lăng Tiêu Bí Địa mở tiệc yên ổn thái bình, không cần phải bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ bị bắt kịp. Ố trong bầu không khí vui vẻ tốt lành này nghênh đón năm mới...

Đêm nay đêm nào (2), năm nay năm nào?

Khương Vọng buông chung trà ra, khóe miệng cong lên: "Hay!"

Lồng đèn phượng hoàng là sản phẩm đặc biệt của Vân quốc, cấu tạo phức tạp, thể tích khá lớn, cánh hoa như lông chim phượng hoàng, lúc đốt lửa lên có bóng dáng phượng hoàng bay ở vách đèn, cho nên mới được đặt cho cái tên này.

Vào giao thừa hằng năm, hội hoa đăng của Vân thành đều thu hút rất nhiều người tới đây xem, không chỉ có người địa phương của Vân quốc mà thậm chí còn có người của những quốc gia khác.

Hội hoa đăng không chỉ có cảnh đẹp mà còn có giao dịch báu vật quý hiếm. Mặc dù quy mô giao dịch kém Vân Hà Thương Tập nhưng cũng có rất nhiều thứ gì đó ngày thường không thể thấy được. Cho dù là người tu hành hay là người bình thường đều có thói quen mua sắm một ít đồ vật yêu thích của bản thân vào ngày này, dùng để nghênh đón năm mới.

Lúc Vân Hà Thương Tập bắt đầu tiến hành vào ngày mười sáu tháng chạp, bọn họ vẫn còn đang ở trong Trì Vân Sơn, Diệp Thanh Vũ còn nói không thể lại bỏ lỡ hội hoa đăng.

Tiểu Vương sư tỷ với gương mặt tròn là cao thủ đan lồng đèn phượng hoàng, trong cả cái Lăng Tiêu Bí Địa này, lồng đèn phượng hoàng do nàng làm là đẹp nhất. Hôm nay Khương An An vẫn luôn quấn quýt lượn vòng xung quanh nàng.

Trên Vân Đài chính giữa Lăng Tiêu Bí Địa đã bày ra mấy chục cái lồng đèn phượng hoàng đã hoàn tất, chỉ còn chờ châm lửa lên trên là có thể bay lên trời cao.

Mười ngón tay của Tiểu Vương sư tỷ xuyên qua bay múa ở trước một cái bán thành phẩm, điều khiển sợi tơ nửa trong suốt, động tác linh hoạt. Khương An An dời một cái ghế gỗ nhỏ ngồi ở bên cạnh, mắt to mở ra vụt sáng nhấp nháy, nhìn đến say mê.

"Tiểu Vương sư tỷ, hoa văn phượng hoàng của tỷ dệt rất đẹp nha." Khương An An hâm mộ nói.

Tiểu Vương sư tỷ cười đắc ý: "Đó là lẽ đương nhiên, từ nhỏ sư tỷ đã thích lồng đèn phượng hoàng rồi."

Nàng vừa nói vừa rút tay ra ngoài, nhẹ nhàng véo gương mặt nhỏ nhắn của Khương An An một chút.

Ánh mắt vừa thoáng đời đi lập tức đón nhận cặp mắt trong suốt kia của Khương Vọng, trong lòng đột nhiên khựng lại.

"Khương đại ca đang nhìn ta, Khương đại ca đang nhìn ta kìa!"

Trong lòng nàng âm thành hô tô.

"Ánh mắt của huynh ấy còn rất chăm chú nữa..."

"Huynh ấy đang cười với ta!"

Trong lòng nàng sóng lớn cuồn cuộn, trên mặt lại hết sức thận trọng, chỉ hơi nhúc nhích cái cằm tròn một chút, bày ra ba phần dịu dàng thờ ơ rồi lại quay đầu đi, cưỡng ép trấn định để dệt hoa văn phượng hoàng. Có điều bên tai trong nháy mắt đã hoàn toàn đô ng.

Lúc đó ở bên dưới Vân Đài đồ sộ, chúng đệ tử của Lăng Tiêu Các đang lui tới, vì chuẩn bị cho hội hoa đăng vào ban đêm. Khương Vọng đang đứng ở bên trong đám người, lẳng lặng nhìn về phía bên này.

Khương Vọng đón lấy tầm mắt của Tiểu Vương sư tỷ, hết sức lễ phép cười cười, coi như chào hỏi.

Hắn đương nhiên là đang nhìn An An rồi.

Tiểu An An nhìn hoa văn phượng hoàng một hồi lại nghiêng đầu tìm kiếm ca ca, nhìn thấy Khương Vọng lập tức mỉm cười ngọt ngào rồi lại kiên định quay trở lại xem lồng đèn phượng hoàng.

Cô bé rất tò mò, ánh đèn của lồng đèn phượng hoàng này vì sao lại có thể hóa ra phượng hoàng. Tiểu Vương sư tỷ nói tối nay nàng muốn thả chín trăm chín mươi chín cái lồng đèn phượng hoàng, bay ở trên bầu trời đêm, còn xinh đẹp rực rỡ hơn cả những vì sao nữa.

Cô bé rất thích ngắm sao, cũng không biết cảnh vật còn đẹp hơn cả sao là gì, cho nên cô bé rất chờ mong.

Dù sao trẻ con luôn mê muội những thứ mà nó thích, cô bé nhìn cực kỳ chăm chú, còn chưa có phát hiện ra bóng dáng ca ca đã biến mất ở trong đám người...

Chú thích:

(1Tướng quốc: chức quan có địa vị và quyền thế cao hơn thừa tướng. Thừa tướng là người có trách nhiệm phò tá thiên tử, là trợ thủ của vua; còn đối tượng mà tướng quốc giúp là đất nước.

(2) Tiểu đả tiểu nháo: đánh chơi, đùa giỡn không nghiêm túc.

(3) "Người cầm quân không thể vì giận mà khởi binh, cũng không thể vì giận mà công chiến"

"Phù hợp lợi ích thì hành động, không phù hợp lợi ích thì dừng V11 lại.

Trích: Binh Pháp Tôn Tử (4) Câu thơ trong bài thơ "Kim tịch hành - Tự Tê, Triệu tây quy chí Hàm Dương tác" của Đỗ Phủ:

"Kim tịch hà tịch tuế vân tồ Canh trường chúc minh bất khả cô..."

Dịch thơ:

"Đêm nay đêm nào, năm sắp hết Canh dài đuốc tỏ, há ngôi rồi..."

Bình Luận (0)
Comment