Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 996 - Chương 996: Thiên Hạ Của Người Nào

Chương 996: Thiên hạ của người nào

Đỗ Như Hối và Trang Cao Tiện quan sát cục diện rất rõ ràng.

Cho dù trong quốc thổ của Trang Quốc đã xảy ra cái gì, cho dù xuất hiện tình huống tệ nhất là Mạch Quốc, Thành Quốc liên thủ để công chiếm thành Tân An, đánh bất ngờ phá hủy hậu phương của đại quân Trang Quốc, không cho thành Tân An truyền ra tin tức.

Nhưng chỉ cần đánh hạ Tỏa Long Quan, bọn họ còn có không gian chiến lược.

Ba mươi vạn đại quân tụ lại bên nhau, chiếm cứ phủ Thiên Mệnh, lập quốc ngay tại chỗ cũng không phải không được.

Đánh hạ Tỏa Long Quan vẫn luôn là mục tiêu chiến lược kiên định của bọn họ. Tới thời điểm hiện tại, nó đã trở thành lựa chọn duy nhất!

Lựa chọn mang tính sống còn!

Ánh mắt Trang Cao Tiện xet qua chiến trường, xẹt qua Đỗ Như Hối, Hoàng Phủ Đoan Minh, Đoạn Ly, Hạ Bạt Đao.

Giờ phút này, ở chiến trường này, trong ba mươi vạn đại quân Trang Quốc, chỉ có bọn họ biết tin thành Tân An xảy ra chuyện, vẻ mặt của người nào cũng thật trầm trọng, nhưng không ai co rúm.

Đây là văn võ đại thần của hắn ta, là thanh kiếm trong tay, là thanh đao giết địch.

Chuôi thiết thước tên là Đổng A này đã bị bẻ gãy, nhưng những người còn lại vẫn sẽ kiên định mà lao tới tương lai, lao tới một thời đại hào quang vạn trượng đang từ từ dâng lên.

"Đến đây đi. Chúng ta hãy quên đi tất cả chuẩn bị, tất cả đường. 1 lui.

"Chúng ta hãy từ bỏ tất cả ảo tưởng, tất cả hy vọng"

"Không quan tâm thuỷ quân thắng bại như thế nào, không quân tâm Kinh Quốc có thể đánh võ Tĩnh An hay không"

"Chúng ta chỉ có chúng ta."

"Trang Quốc chỉ có chúng ta"

"Trước Tỏa Long Quan, chỉ có Trang Ung!"

"Đây là thù hận mấy trăm năm của Trang Quốc và Ung Quốc, đây là cuộc chiến tranh sinh tử giữa Trang Quốc và Ung Quốc."

"Trang Quốc và Ung Quốc, nhất định phải có một quốc gia tiêu vong trong cuộc chiến này. Mà ta tin tưởng, Trang Quốc tuyệt đối sẽ không diệt vong!"

Trang Cao Tiện đã thay đổi đi khí chất ôn thôn phú quý nhàn nhã kia, cả người dâng lên khí phách bừa bãi, trương dương mãnh liệt.

"Đỗ Như Hối nghe lệnh!"

Đỗ Như Hối quy gối ở phía trước, giờ phút này không có sư sinh, chỉ có quân thần: "Thần có mặt!"

"Lệnh cho ngươi qua lại ở biên giới Ung Quốc, phá hư những nơi then chốt, làm tê liệt Ung địa. Nếu bị ngăn chặn, ta lệnh cho ngươi dùng hết khả năng kiềm chế Ung hầu Thần Lâm!"

"Thuộc hạ nghe lệnh!" Đỗ Như Hối đứng dậy, đầy người túc sát, vừa bước ra một bước thì đã rời đi.

"Hoàng Phủ Đoan Minh nghe lệnh!"

"Thần có mặt!"

"Lệnh cho ngươi thống lĩnh đại quân, khởi xướng cường công, đem đến cho Ung Quân đủ áp lực. Phá quan ngay vào đêm nay, nếu có Ung hầu Thần Lâm xuất quan nghênh chiến, ngươi cần trầm giết!"

Hoàng Phủ Đoan Minh nắm chặt quan đao, lớn tiếng đáp lại:

"Mạt tướng tuân mệnh!"

Ông ta lập tức quét một cái qua quan đao, bàn tay trào ra máu tươi, thể ngay nơi đó: "Cuộc chiến này hoặc là gãy đao trước quan, hoặc là lập đao ở thành lâu!"

"Đoạn Ly, Hạ Bạt Đao nghe lệnh!"

Đoạn Ly, Hạ Bạt Đao đồng thời quỳ gối: "Thần có mặt!

"Lệnh cho hai ngươi điều động Cửu Giang Huyền Giáp, Bạch Vũ Quân, tận khả năng ngăn chặn Ung hầu, phải bất chấp tử thương, dọn sạch chướng ngại giữa ta và Hàn Ân!"

Hai người không chút do dự mà cùng thét vang: "Mạt tướng tuân mệnh! Nguyện phấn đấu đến chết vì bệ hạ!"

Lúc này Trang Cao Tiện mới mở ống tay áo ra, xoay người trực diện với Tỏa Long Quan cao ngất, cứ như đang đối diện với quân vương cầm quyền mấy trăm năm của Ung Quốc kia.

"Không phải Hàn Ân vẫn luôn muốn tìm cơ hội giết ta sao?"

"Ta cho hắn cơ hội!"

"Để chúng ta nhìn xem"

"Mảnh đất này hôm nay là thiên hạ của người nào!"

Mưa rào rơi xuống tầm tã.

Tiếng mưa dồn dập rơi đánh khiến cho màn đêm hôm nay càng thêm lạnh nhạt.

Lấy yếu đánh mạnh cần phải phấn đấu hết sức mình, Trang Quốc không có tư cách giữ lại thực lực.

Cho nên hiện tại toàn bộ thành Tân An suy yếu ở mức độ xưa nay chưa từng có, cả binh lực duy trì trị an cơ bản cũng không đủ.

Trận chiến đấu xảy ra trên đường phố thủ đô Trang Quốc diễn ra kéo dài đến thời gian một khắc mà vẫn không có ai tới.

Mưa to không ngừng va xuống con đường dài, sự lên án trầm trọng này giằng co thật lâu thì mới có người nơm nớp lo sợ dầm mưa đi ra từ nhà cửa hai bên đường phố để quan sát tình huống.

Tất nhiên cũng chỉ có thể nhìn thấy một khối thi thể bị tách rời thành sáu bộ phận.

Đó là thi thể của phó tướng Trang Quốc, Đổng A.

Lúc Khương Vọng động thủ, hắn chỉ muốn triệt để giết chết Đổng A, nhưng trên thực tế, hắn lại tạo thành tử trạng tàn nhẫn đến như thế.

Sĩ tốt nhận được báo án nên tới phong tỏa hiện trường, sau khi nhận ra thân phận người chết thì suýt đã ngất đi.

Những quan viên trước đó bị Đổng A xua tan đi nghỉ ngơi, đều lục tục tụ tập đến Hoa Các, nhưng thật lâu sau vẫn không thương lượng ra một phương lược nào cả.

Thẳng đến Chúc Duy Ngã thân quấn lửa đỏ, phá vỡ màn mưa bay tới từ thành Dẫn Qua ở biên cảnh.

Có lẽ Chúc Duy Ngã chưa bao giờ coi Lâm Chính Nhân là đối thủ, từ sau lần hắn ta ngồi thuyền xuống thẳng thành Vọng Giang, mà Lâm Chính Nhân lại bế quan không chiến, cái tên này đã bị hắn ta ném ra khỏi đầu.

Sau đó hắn ta lại cho Khương Vọng mượn thương, còn truyền lời cho Lâm Chính Nhân - Nếu dám ở vào tu vi mà khinh người, về sau thấy một lần đánh một lần, có thể nói là khinh thường tới cực điểm. Mà Lâm Chính Nhân cũng chỉ có thể nén giận nhẫn nhịn, không dám chính diện tranh chấp.

Nhưng ở trong lòng Lâm Chính Nhân, đối thủ mà y thật sự để ý chỉ có một mình Chúc Duy Ngã. Đương nhiên, chỉ sợ hiện tại còn có thêm nam nhân đeo mặt nạ sơn quỷ ban đêm xông vào tộc địa Lâm thị.

Lần này Trang Quốc khuynh quốc mà chiến, gần như điều động tất cả sức mạnh có thể chiến đấu, những cao tầng lại để lại một mình Chúc Duy Ngã trong quốc nội.

Phần chờ mong không cần nói ra cũng biết này làm Lâm Chính Nhân cảm nhận được sự gấp gáp khổng lồ, y hiểu trong lòng của cao tầng Trang Quốc thì cân nặng của Chúc Duy Ngã đã vượt qua tất cả thiên tài tuổi trẻ, nghiễm nhiên đã được coi thành trung tâm trong tương lai.

Nhưng gấp gáp chỉ là gấp gáp, Lâm Chính Nhân này chưa bao giờ bỏ cuộc cả.

Lần đại chiến Trang Ung này chính là một cơ hội tốt, đương nhiên Chúc Duy Ngã được gửi gắm chờ mong, thậm chí ở một mức độ nào đó, hắn ta đã được cao tầng Trang Quốc xem là "Đường lui" là "Hạt giống tương lai" Nhưng điều này cũng đã quyết định hắn ta không có được thành tựu nào trên chiến trường Trang Ung.

Bình Luận (0)
Comment