Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 691

Chương 691:

 

“Ồ? Thật ư?!” chương Bảo Thần thở dài một hơi, cảm giác như được sống lại, anh ta lau nhẹ mồ hôi trêи trán, nói một mạch: “Tôi ở phòng 1043 tòa C Chung cư Bảo Long Uyển quận Tri Xuân khu Tứ Hoàn. Cô có thể bảo anh ta tới ngay được không?”

 

Người ở đầu dây bên kia cười khẽ, “Tôi sẽ lập tức gọi điện thoại cho anh ấy.”

 

“Cho hỏi cô tên là gì ạ?”

 

“Tôi họ Ôn, tên là Thủ Ức.”

 

Ôn Thủ Ức đặt điện thoại xuống, khẽ cười thành tiếng.

 

Cô ta không đón Tết ở đây nên ngày mùng Một, mùng Hai Tết không có ý nghĩa gì với cô ta cả.

 

Một mình cô ta đến văn phòng vốn là để chuẩn bị tài liệu, tiện thể soạn bài, không ngờ lại nhận được một phi vụ làm ăn cỡ này.

 

Cô ta gửi thông tin thanh toán sang cho chương Bảo Thần, yêu cầu anh ta đặt cọc trước mười vạn tệ, phí luật sư sẽ trừ dần vào số tiền đặt cọc.

 

Chương Bảo Thần chuyển mười vạn tệ sang rất nhanh.

 

Ôn Thủ Ức thấy tiền đã vào tài khoản, liền gọi điện thoại cho Kim Đại Trạng, nói: “Luật sư Kim à, có người đang tìm người đại diện pháp luật, gấp lắm, anh có rảnh không?”

 

Vì thua vụ kiện của Bạch Cẩn Nghi mà Kim Đại Trạng bị Văn phòng Luật sư JD đuổi việc.

 

Sợ đắc tội với nhà họ Bạch nên những văn phòng luật sư khác ở Đế đô cũng không dám nhận anh ta, chỉ có Văn phòng Luật sư tư nhân Quân Lâm này cho anh ta cơ hội. Anh ta đang cố gắng hết sức để lấy lại vinh quang, danh dự của một luật sư hàng đầu.

 

Nhận được điện thoại của Ôn Thủ Ức, mặc dù anh ta đang ăn cơm trưa cùng người thân bạn bè nhưng vẫn nghe máy rất nhanh, “Không vấn đề gì, ở chỗ nào thế? Tôi sẽ đi ngay.”

 

Ôn Thủ Ức khẽ gật đầu hài lòng: “Tôi đã gửi thông tin cụ thể qua email của anh, anh sẽ thấy ngay bây giờ đấy. Người đó tên là chương Bảo Thần, địa chỉ là phòng 1043 tòa C chung cư Bảo Long Uyển quận Tri Xuân khu Tứ Hoàn, số điện thoại là 136XXXXXXXXXX.”

 

“Ok, tôi nhận được rồi.”

 

Kim Đại Trạng mở điện thoại ra, thấy trong hộp thư công việc có một email do Ôn Thủ Ức gửi tới. Vừa mở email xem, anh ta lập tức bị kϊƈɦ động.

 

Bản ghi chép này của Ôn Thủ Ức được làm rất tốt, không chỉ có đầu đuôi sự việc, còn có giới thiệu về lý lịch của đối tượng nữa.

 

Ví dụ như bản thân chương Bảo Thần chỉ là Giám đốc của một Công ty tài chính, nhưng mẹ anh ta chương Phong lại là Y tá trưởng của Hoắc Học Nông, người đứng vị trí thứ hai trong Ủy ban tối cao Bộ Quốc phòng.

 

Mặc dù bây giờ Hoắc Học Nông đã về hưu, nhưng ông ta vẫn mang hàm tướng. Con trai của ông ta Hoắc Quan Thần là Chủ nhiệm chính trị của Bộ Quốc phòng, cháu trai chính là Thiếu tướng Hoắc Thiệu Hằng nổi tiếng lẫy lừng.

 

Kim Đại Trạng đã thuộc lòng như cháo chảy những cái tên liên tục xuất hiện này.

 

Người kiện Bạch Cẩn Nghi chính là người nhà họ Hoắc.

 

Bạch Cẩn Nghi bị tố cáo giết hại La Hân Tuyết, chính là vợ của đại tá Hoắc Quan Nguyên, người con trai cả đã mất của nhà họ Hoắc. Hoắc Thiệu Hằng thì anh ta đã từng gặp trêи Tòa án.

 

Nhớ tới Hoắc Thiệu Hằng, anh ta không khỏi nhớ tới Cố Niệm Chi, người đã đảo ngược tình thế khiến anh ta thua một cách triệt để.

 

“Luật sư Kim này, chương Phong là Y tá trưởng của Hoắc Học Nông, vậy quan hệ của họ có thân thiết không?”

 

Ôn Thủ Ức vừa mới tới Đế quốc Hoa Hạ, không hiểu rõ lắm về những mối quan hệ này.

 

Kim Đại Trạng đeo tai nghe Bluetooth lên, vừa lấy Ipad ra để đánh dấu những điểm quan trọng, vừa đi ra ngoài, nói với Ôn Thủ Ức ở đầu dây bên kia: “Luật sư Ôn, quyền hạn của Y tá của Thủ trưởng vô cùng lớn. Ở một số thời điểm, thậm chí họ có thể thao túng lịch trình hàng ngày của Thủ trưởng, quyết định ông ta gặp hay không gặp ai, có lẽ đôi khi đến cả vợ của Thủ trưởng cũng không sánh bằng quan hệ giữa bọn họ với Thủ trưởng.”

 

“Ồ? Thật vậy sao?” Nghe vậy, Ôn Thủ Ức cảm thấy vô cùng hứng thú, “Vậy người như thế nào có thể có tư cách làm y tá?”

 

“Nếu là trong Quân đội, ít nhất phải là Tư lệnh hoặc là sĩ quan cấp Tướng trở lên, giống tiêu chuẩn của thư ký riêng.” Kim Đại Trạng lịch sự nói, “Tình hình cụ thể thì tôi còn phải tra cứu tài liệu đã. Nếu Luật sư Ôn có hứng thú, khi nào tìm hiểu xong tôi sẽ gửi cho.”

 

“À, không cần đâu, tôi chỉ nói thế thôi.” Ôn Thủ Ức bật máy tính lên, tự mình tra cứu trêи mạng, “Anh mau đi đi, anh ta đang đợi sốt ruột lắm đấy!”

 

Kim Đại Trạng bỏ điện thoại xuống, lên xe của mình, đi nhanh đến quận Tri Xuân ở khu Tứ Hoàn.

Bình Luận (0)
Comment