Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 727

Chương 727:

 

Không lâu sau, sau khi xét nghiệm DNA của chương Bảo Thần, Toà án Quân sự triệu tập Hoắc Học Nông ra tòa.

 

Đồng thời Hội đồng Quốc phòng tối cao đã căn cứ vào pháp luật liên quan, tước quân hàm Thượng tướng của Hoắc Học Nông, cưỡng chế ông xuất ngũ.

 

Ông cụ Hoắc nhìn giấy triệu tập của Tòa án và cả bộ quân phục chỉnh tề vừa cởi trêи người xuống, thở dài một hơi.

 

Hoắc Thiệu Hằng và Hoắc Quan Thần đều đứng ở cổng nhìn ông ấy.

 

Hoắc Quan Thần lo lắng hỏi: “Bố à, bố muốn ra tòa thật sao?”

 

Ông cụ Hoắc nói với giọng căm hận: “Toà án đã triệu tập, bố có thể không đi sao? Danh dự cả đời này đã mất sạch rồi!”

 

Thế nhưng việc này trách ai được đây?

 

Hoắc Thiệu Hằng chắp tay sau lưng, không đồng tình lắm nói: “Có thể để luật sư bào chữa cho ông ra tòa. Cháu đề xuất nên cử luật sư đi.”

 

Ông cụ Hoắc hừ một tiếng, “Chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài được, cháu thấy người biết chuyện vẫn chưa đủ nhiều sao?”

 

Vì vụ án này có dính dáng đến ông cụ Hoắc nên Toà án Quân sự nể mặt Hoắc Quan Thần và Hoắc Thiệu Hằng, không công khai việc ngầm điều tra đằng sau, chỉ có đương sự và luật sư có mặt tại tòa.

 

Ông cụ Hoắc không muốn tìm người khác để bào chữa cho mình.

 

“Để con đi cùng bố.”

 

Hoắc Quan Thần chủ động xin đi cùng.

 

Hoắc Thiệu Hằng khẽ lắc đầu, “Hay là để cháu đi cho. Tiện thể xem thử nơi đó có phải đang giữ bí mật không.”

 

Cuối cùng, ông cụ Hoắc cũng đồng ý để Hoắc Thiệu Hằng ra tòa cùng ông.

 

Cố Niệm Chi cũng muốn đi, nhưng lần này Hoắc Thiệu Hằng không gọi cô, chỉ đi một mình cùng ông cụ Hoắc ra tòa làm chứng.

 

Lên tòa, ông cụ Hoắc không phủ nhận quan hệ với chương Phong, cũng đã nói về sự cố ngoài ý muốn năm đó. Thậm chí, ông ấy còn không biết chuyện sau này chương Phong lén lút sinh ra đứa con trai.

 

Trước đó, Hoắc Thiệu Hằng đã làm công tác chuẩn bị cực kì cẩn thận, bây giờ đưa ra từng chứng cứ một, xác nhận ông cụ Hoắc cũng không có ý giấu giếm Bộ Quốc phòng về việc đứa con.

 

Hơn nữa, ông cụ Hoắc đã bị tước quân hàm Thượng tướng, cưỡng chế xuất ngũ rồi, theo lý thuyết, Tòa án Quân sự đã không còn ảnh hưởng gì đối với ông ấy nữa.

 

Về việc chương Phong nói những tài sản kia là do ông cụ Hoắc cho bà ta thì đã bị ông cụ Hoắc cương quyết phủ nhận.

 

Hoắc Thiệu Hằng thoải mái nộp lên Tòa án nội dung chi tiết sổ thu chi tài khoản ngân hàng của chương Phong, bao gồm chứng từ nhận tiền từ tài khoản của Công ty trách nhiệm hữu hạn Đạt Thành Thực Nghiệp vào tài khoản của bà ta. Việc này đã chứng minh được nguồn gốc tài sản của bà ta một cách hoàn hảo, đó chính là những phi vụ kinh doanh quân nhu với số tiền khổng lồ kia.

 

Cái gọi là “Phí bịt miệng” mà ông cụ Hoắc cho bà ta hoàn toàn là thông tin bà ta tự bịa đặt ra, giả dối không có thật.

 

Nhiều chứng cứ bày ra trước mặt như vậy, miệng lưỡi của chương Phong có dẻo hơn nữa cũng không có tác dụng gì.

 

Toà án Quân sự nhanh chóng đưa ra phán quyết, chương Phong lấy thân phận quân nhân để tham gia đấu thầu kinh doanh quân nhu, bắt tay với doanh nghiệp cung ứng cung cấp hàng giả, trung gian kiếm lời bỏ túi riêng, thu được khoản lợi nhuận phạm pháp kếch xù, còn có ý đồ rửa tiền, hơn nữa thái độ còn vô cùng xấu xa, không có lòng hối cải.

 

Vì số tiền cực kì lớn nên Tòa án không chỉ tịch thu tất cả tài sản của chương Phong, mà còn xử bà ta ngồi tù chung thân, không được nộp tiền bảo lãnh.

 

Nghe xong phán quyết, ông cụ Hoắc đứng lên với vẻ mặt u ám, không thèm quay đầu lại rời khỏi Tòa án, để lại một mình chương Phong tan nát cõi lòng khóc đến mức ngã ra giữa tòa.

 

Về đến nhà, ông cụ Hoắc rầu rĩ tự nhốt mình ở trong phòng không ra.

 

Dù sao nhà này vẫn còn Hoắc Quan Thần ở, chưa đến nỗi ông ấy phải dọn ra ngoài, có điều ông không còn muốn gặp lại những người bạn cũ kia nữa.

 

Hai ngày nay, Hoắc Gia Lan quan tâm chăm sóc ông cụ Hoắc nhiều hơn, luôn ở bên cạnh ông, dù không nói lời nào mà chỉ ngồi bên cạnh ông đọc sách và nghịch điện thoại cũng là tốt rồi.

 

Dù sao ông cụ Hoắc cũng đã lớn tuổi, sợ nhất là ở một mình nên rất cảm kϊƈɦ tâm ý của cô ta.

 

Không biết Hoắc Gia Lan vô tình hay cố ý khuyên ông cụ Hoắc: “Ông nội ơi, hôm nay ông có muốn đi thăm bà nội không ạ?”

Bình Luận (0)
Comment