Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 111 - Chương 111. Mệnh Trung Ma Tinh Của Lâm Lang Nguyệt!

Chương 111. Mệnh trung ma tinh của Lâm Lang Nguyệt! Chương 111. Mệnh trung ma tinh của Lâm Lang Nguyệt!

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lý Nhiên đến lúc đó sẽ vỗ mông trở về môn phái của hắn, bỏ lại một đống lộn xộn này ai sẽ là người xử lý đây?

Đám thiếu niên chính đạo này không dám đối phó với U La điện nên nhất định sẽ trút giận lên người hắn ta và Phó Thành Chủ a!

Hạng Trạch chăm chú suy nghĩ một lúc, sau đó nói với Phó Thành Chủ:

- Ta ngày mai chuẩn bị về nhà, muốn về thăm mụ mụ, xem bà ấy thế nào rồi. Sự vụ trong thành ngươi thay ta xử lý đi!

Phó Thành Chủ thận trọng nói:

- Thành chủ, ngài không phải cô nhi sao, ở đâu ra mụ mụ vậy?

- Thật ra,

Hạng Trạch vỗ vỗ bờ vai của hắn ta, tán thưởng nói:

- Tiểu tử ngươi theo ta thời gian dài như vậy, năng lực của ngươi ta vô cùng công nhận, cho nên ta quyết định sẽ cho ngươi thăng chức tăng lương!

Hạng Trạch cầm lấy tay hắn ta.

- Chúc mừng ngươi, về sau ngươi chính là Thanh Châu thành chủ rồi!

Phó Thành Chủ hoài nghi nhìn Hạng Trạch.

- Ngài xác định là phong cho ta chức thành chủ, mà không phải là bắt ta làm vật hi sinh đấy chứ?

- Khụ khụ, tuổi trẻ thì phải biết nắm chặt cơ hội!

- Ta đây có mạng cũng cần phải nắm chặt a!

Hạng Trạch thấy lừa gạt Phó Thành Chủ không thành, bất đắc dĩ thở dài.

Thực ra Lý Nhiên đã nương tay.

Hiện trường tuy là vô cùng thảm nhưng cũng không có người nào vì đó mà bỏ mạng.

Những người này tội không đáng chết, Lý Nhiên cũng không phải Sát Nhân Cuồng Giết, chỉ là muốn giáo huấn cho bọn họ một bài học, thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ của hắn mà thôi.

- Cái kia … Tiểu Hạng a.

Lý Nhiên lúc này lên tiếng nói.

- Vâng, ta đây ạ!

Hạng Trạch nhanh nhảu đi tới trước mặt hắn, xoa tay nói:

- Thánh Tử đại nhân có gì phân phó ạ?

Lý Nhiên nói:

- Ngươi thực hiện thống kê lại tổn thất của nơi này, bao nhiêu tiền đều tính cho ta.

Việc nào ra việc đó.

Nếu như người kinh doanh tửu lâu này là phàm nhân, sau trận đánh vừa rồi, tửu lâu bị hắn đánh phá như thế, thì khả năng là một đại gia đình sẽ phải đứng đầu đường xó chợ.

Hạng Trạch lắc đầu nói.

- Ngài nói gì vậy chứ, tửu lâu này vừa rách lại vừa nát, ta đã sớm muốn sửa sang lại, bây giờ còn phải cảm tạ Thánh Tử đại nhân đã xuất thủ tương trợ a!

Tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng Hạng Trạch là đang chảy máu.

Thính Nguyệt Hiên là tửu lâu lớn nhất Thanh Châu thành, cũng là nguồn thu nhập chủ yếu của hắn ta, tháng trước vừa mới sửa sang lại vậy mà ngày hôm nay đã bị hủy đi.

Nhưng hắn nào dám theo Lý Nhiên đòi bồi thường a?

Lý Nhiên nhíu mày nói:

- Ra đây là sản nghiệp của ngươi vậy ta đây sẽ không quan tâm nữa.

- Ngài khách khí quá rồi.

Hạng Trạch gãi gãi đầu.

- Tiểu nhân xin nhiều chuyện hỏi một câu, ngài đến Thanh Châu thành là để tham gia đại hội trừ ma sao?

- Dĩ nhiên là không phải, ngươi nghĩ ta rảnh rỗi thì sẽ đau trứng sao?

Lý Nhiên nói:

- Ta chính là ngự kiếm mệt mỏi, vừa đúng lúc đi ngang qua nơi này nên muốn tới đây để nghỉ ngơi một chút mà thôi.

- Sau đó thì sao nữa ạ?

- Sau đó thì gặp một đám đần độn đang mở hội nghị, ta liền tiện tay dạy dỗ bọn hắn một trận.

- …

Hạng Trạch khóc không ra nước mắt.

Điều này cũng thật quá con mẹ nó tình cờ phải không?

Lúc này Lý Nhiên hỏi.

- Ở trong Thanh Châu thành này còn có tửu lầu nào khác không?

Hắn muốn đi tắm rửa nghỉ ngơi một chút, dù sao đánh người cũng là một việc tốn sức a!

Hạng Trạch nhiệt tình nói:

- Còn đi đến tửu lâu làm chi a, cung nghênh ngài đến nhà ta, muốn ở bao lâu đều được!

- Vậy sao?

Lý Nhiên hiếu kỳ nói:

- Ngươi dường như không sợ ta a?

Hắn thân là ma đạo Thánh Tử, biết bao nhiêu người đến tên của hắn cũng không dám gọi ra, Thành Chủ này tuy là cẩn thận chặt chẽ nhưng không có biểu hiện sợ hãi hắn.

Hạng Trạch cười cười nói:

- Bởi vì ta biết ngài không phải kẻ lạm sát người vô tội, nếu không ... Những thiếu niên chính đạo này sẽ không chỉ là thụ thương đơn giản như vậy.

Kỳ thực Hạng Trạch còn có suy nghĩ khác.

Nếu không ai địch lại Lý Nhiên vậy thì hắn ta sẽ cùng Lý Nhiên biểu hiện như là hai người có quan hệ rất, như vậy cũng có thể khiến cho các tông phái chính đạo sợ ném chuột vỡ đồ.

- Được thôi.

Lý Nhiên cũng không cự tuyệt nữa mà đi theo Hạng Trạch, hai người đi về hướng Thành Chủ Phủ.

Mà tại khu phế tích hoang tàn, giờ chỉ còn lại một mình La Dũng đứng ngây ngốc tại chỗ.

Hắn ta là người duy nhất ở đây mà không bị đánh.

Một bên khác.

Lâm Lang Nguyệt hóa thành thần quang, trên không trung nhanh chóng rời khỏi khu phế tích, trong nháy mắt bay ra xa mấy trăm dặm!

Vừa rồi đối mặt với công kích mãnh liệt của Lý Nhiên, nàng ta chỉ có thể miễn cưỡng phòng thủ, không dám buông lỏng cảnh giác chút nào.

Bằng không thật có thể sẽ chết dưới một quyền mạnh mẽ kia!

Cho đến khi một chưởng của Hạng Trạch làm dời đi sự chú ý của Lý Nhiên, lúc này nàng ta mới có cơ hội tẩu thoát.

Lâm Lang Nguyệt có vẻ như không do dự chút nào mà trực tiếp lựa chọn dùng Thiêu Huyết!

Cái giá phải trả cho việc Thiêu Huyết là tổn hại tu vi, trong nháy mắt nàng ta đã tẩu thoát xa khu phế tích mấy trăm dặm, bỏ chạy thục mạng không dám quay đầu!

Bình Luận (0)
Comment