Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đạo pháp thông thần, thân thể mạnh mẽ, sẽ có loại quái vật như thế này sao? Ta … Căn bản không phải là đối thủ của hắn.
Vào lúc này, Lâm Lang Nguyệt đạo tâm kiên cố lại lần đầu tiên run rẩy.
Phanh!
Lý Nhiên đạp một quyền vào khe hở bên trên.
Giống như vỏ trứng bị gõ vỡ, quang tráo bị bao phủ bởi vô số vết nứt.
Sau đó,
Cát
Một tiếng vang nhỏ xuất hiện, vòng bảo vệ biến thành một đốm sáng rồi tan biến.
Phong Linh Ngọc vốn có thể ngăn cản một kích của tu vi Nguyên Anh, bây giờ lại bị Lý Nhiên phá hủy.
Lâm Lang Nguyệt hoàn toàn bị lộ ra ngoài.
Nàng ta sắc mặt tái nhợt, ánh mắt sợ hãi, nằm trên mặt đất giống như bông hoa bách hợp mảnh mai.
Lý Nhiên nở một nụ cười dữ tợn.
- Thiên thượng Minh Nguyệt phải không? Hãy xem ta như thế nào bắt ngươi ra ngoài này, vò nát!
Lý Nhiên không có chút do dự nào, hai quyền hung hãn đấm xuống.
Các đệ tử chính đạo ở một bên nhìn thấy màn này thì da đầu tê dại từng đợt.
Đây chính là Lâm Lang Nguyệt a.
Tiên Thiên Đạo Thể, đệ tử trưởng của Thiên Xu viện, là niềm tự hào số một của chính đạo a!
Vậy mà cư nhiên lại bị Lý Nhiên đẩy xuống đất sao?
Qua hôm nay, tin tức này ắt sẽ lan truyền khắp mọi nơi, uy danh của ma tử Lý Nhiên sẽ trở thành cơn ác mộng của tất cả mọi người!
- Loại Ma Đầu này, người nào con mẹ nó có thể diệt trừ hắn chứ?
Trong lòng mọi người tràn ngập cảm giác bất lực.
La Dũng hai chân run rẩy, quần cũng đều ướt.
Người mới vừa rồi cùng hắn ta xưng huynh gọi đệ, Bang Bang huynh, lại chính là U La điện Thánh Tử!
- Ngạch Bang Bang ? May mắn Lão Tử chưa nói lời gì quá đáng, nếu không ... cái thi thể này chắc đã cứng rồi!
Bên ngoài khu Phế tích.
Phó Thành Chủ chân đều mềm nhũn, giọng nói run run:
- Thành chủ, còn không xuất thủ sao? Một hồi nữa e là người sẽ bị giết!
Hạng Trạch nuốt một ngụm nước bọt.
- Nói dễ hiểu hơn thì ta sợ bị hắn đánh chết a!
Phó Thành Chủ:
- …
Tuy là nói như vậy nhưng Hạng Trạch cũng không thể ngồi yên không đến.
Một phần là vì nếu Lâm Lang Nguyệt chết tại đây thì Thanh Châu thành sẽ phải chịu đựng lửa giận của Thiên Xu viện.
Điều đó đúng là tai họa ngập đầu.
Hạng Trạch hít một hơi thật sâu, kiến trì tiến vào, hô lớn:
- Thánh Tử, xin thủ hạ lưu tình!
- Cút!
Lời nói còn chưa dứt đã bị một cước đạp ra.
Hạng Trạch giùng giằng đứng lên, thở dài.
- Thực sự là đạp mã làm bậy a!
Hắn ta bay lên không trung, quần áo bay lượn, một ấn ký màu lam sáng lên ở giữa mi tâm .
Một ngọn gió vô hình ngưng tụ trong tay hắn ta, cuối cùng hình thành một cơn bão lớn giống như bàn tay to.
Mặt trên khí lưu cuồn cuộn xoay tròn, trên không trung phát ra tiếng rít kinh khủng.
- Dừng tay lại cho ta!
Hạng Trạch gầm lên một tiếng, bão táp hình dáng bàn tay to hung hãn chụp xuống!
Mặt đất rung chuyển.
Phanh!
Một thân hình đụng Phá Phong kích, trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt hắn, con ngươi đỏ sậm hờ hững nhìn Hạng Trạch.
Hắn phảng phất như một con thú đến từ vùng hoang cổ, ánh mắt không mang theo một tia tình cảm loài người nào.
Hạng Trạch cây hoa cúc căng thẳng, chê cười nói:
- Thánh Tử đại nhân bớt giận, ngài trước bình tĩnh một chút.
Nhìn thấy tròng trắng mắt mình sắp bị nhiễm đỏ hoàn toàn, Lý Nhiên thở phào nhẹ nhõm, cả người trần đầy khí huyết trở lại.
Con ngươi cũng hoàn toàn khôi phục lại sự trong sáng.
- Ngươi là ai vậy?
Lý Nhiên cau mày nói.
Hạng Trạch cúi đầu khom lưng.
- Ta tiểu Hạng, Thanh Châu thành Tiểu Thành Chủ, gặp qua Thánh Tử đại nhân.
- Vừa rồi chính là ngươi tát ta sao?
- Cái kia sao có thể a! Đó là ta thấy ngài đánh quá nóng, cho nên muốn quạt gió cho ngài!
- Đúng rồi, Lâm Lang Nguyệt đâu?
Khi Lý Nhiên nhìn lại, đối phương đã không thấy tăm hơi.
Lúc này, trong không khí truyền đến giọng nói mờ mịt của nàng ta:
- Lý Nhiên, mối nhục ngày hôm nay ta sẽ nhớ kỹ, ngày khác sẽ trả lại ngươi gấp mười lần!
- Nương nương, ngươi còn dám đe dọa ta sao? Xem ra lão tử chưa có đánh đau ngươi a!
Lý Nhiên lông mi dựng thẳng, vén tay áo lên liền muốn đuổi theo Lâm Lang Nguyệt.
- Ai ai ai, Thánh Tử dừng chân!
Hạng Trạch vội vàng ngăn hắn lại, khuyên bảo nói:
- Ngài đã thắng, chuyện này ai cũng rõ ràng rồi, hà tất phải cùng nàng ta tính toán? Hơn nữa, Lâm Lang Nguyệt dù sao cũng là một nữ tử, việc này nếu truyền ra ngoài cũng không dễ nghe a!
Lý Nhiên liếc mắt nhìn hắn, dựng thẳng nắm đấm lên nói:
- Ngươi thì biết cái gì, nữ nhân chính là để thương!
Hạng Trạch:
- …
Nhìn đống đổ nát hoang tàn, cùng tiếng gào thét của các đệ tử chính đạo bên tai, Hạng Trạch lại nhức đầu thêm mấy phần.
Lý Nhiên đánh rất sảng khoái nhưng tình hình này thì nên kết thúc như thế nào đây?
Hầu hết những người trẻ tuổi chịu đòn này đều là đệ tử đến từ các danh môn hạng nhất và hạng hai, nhưng bọn họ lại đều là đệ tử ưu tú.
Nếu như chỉ có một hoặc hai người thì còn dễ tính nhưng nơi này lại có chừng mấy chục người.
Thậm chí còn có cả các đại sư huynh của Vạn Kiếm Các!
Trần Trục Thiên, người bị điện giật ở đầu, bây giờ còn nằm trên mặt đất giật giật cái đầu!