Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tần Như Yên cười nhạt nói. Những lời này không phải nịnh hót mà đều là xuất phát từ đáy lòng. Nhưng Lý Nhiên cũng không chịu thua mà chế nhạo:
- Đừng so sánh ta và ngươi. Một thiếu nữ ăn cướp hấp thụ tinh nguyên? Theo ta Hợp Hoan Tông của ngươi còn không bằng giòi bọ trong bùn.
Những chuyện bất bình trong thiên hạ quá nhiều, hắn không quản được, hắn quá lười biếng để quan tâm... Nhưng điều đó không ngăn được hắn khinh thường Hợp Hoan Tông.
Mặt Tần Như Yên tái mét khi nghe những lời đó. Nhưng nàng ta không tức giận, thay vào đó lại trầm giọng nói:
- Chuyện của tông môn ta tương đối phức tạp, Liễu tông chủ có ý định điều hoà âm dương, không bao giờ ép buộc người khác. Chỉ có lão tổ Hoan Hỉ lão tổ mới là Thảm Âm Bổ Dương...
- Ngươi không cần phải giải thích với ta
Lý Nhiên nói:
- Ta không hề có một chút hứng thú nào cả.
Hô hấp của Tần Như Yên ngưng trệ, nàng ta cười khổ không nói thêm gì nữa.
- Tần Thánh Nữ, tiễn ngươi đến đây thôi, đi thong thả.
Nói xong, chuẩn bị rời đi.
- Chờ đã.
Tần Như Yên ngăn lại hắn lại:
- Ta còn một câu hỏi cuối cùng.
Lý Nhiên hơi nóng nảy nói:
- Có vấn đề gì vậy?
Tần Như Yên nói:
- Người hầu của ngươi là Xá Nữ Linh Tuỷ Thể, ngươi có biết không?
- Ta biết.
Lý Nhiên gật đầu.
Tần Như Yên nói tiếp:
- Thể chất này rất hấp dẫn đối với bất kỳ Tu Hành Giả nào, đặc biệt là Song Tu Môn Phái càng bị mê hoặc hơn.
Nàng ta lấy ra một lệnh bài màu đen từ trong người:
- Đây là bí lệnh của Thánh Nữ Hợp Hoan. Có lệnh bài này thì bất kỳ người nào của Song Tu Môn Phái cũng không dám động vào nàng ấy.
Lý Nhiên cau mày, đây là có ý gì. Vừa rồi hắn còn có thái độ không tốt và còn nói những lời xúc phạm tông môn của nàng ta, vậy mà nàng ấy lại tặng lệnh bài cho mình. Nàng ta không phải là một kẻ cuồng tự ngược chứ?
Tần Như Yên nhìn ra hắn đang nghĩ gì liền giải thích:
- Ngươi đừng hiểu lầm. Nhận xét của ngươi về Ma Môn vừa rồi đã cho ta một số lĩnh ngộ, đây chỉ là có qua có lại mà thôi.
Lý Nhiên từ chối:
- Người của ta thì ta sẽ tự mình bảo vệ nên ngươi không cần lo lắng.
Tần Như Yên vội vàng nói:
- Ta biết ngươi coi thường Hợp Hoan Tông hưng vì sự an toàn của nàng ấy ta hy vọng ngươi có thể nhận lấy.
Nàng ta cũng nói thêm:
- Những gì xảy ra trước đây là một ví dụ, ngươi cũng không thể ở bên cạnh nàng ấy mọi lúc phải không?
Miếng lệnh bài này hắn đã từng dùng Phá Vọng Đồng nhìn thấy, cũng không có gì khó khăn.
- Lệnh bài này ta nhận, coi như ta nợ ngươi một ân tình.
Nói rồi quay người rời đi.
Nhìn thấy hắn nhận lệnh bài của mình, không hiểu sao Tần Như Yên cảm thấy có chút vui mừng. Lý Nhiên thực sự là một người đặc biệt.
Nàng ta nghiêm túc nhìn theo bóng lưng hắn nở nụ cười quyến rũ, bóng dáng hóa thành làn khói xanh rồi biến mất. Gió lạnh rít và những bông tuyết bay lất phất.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, Tết Sương Nguyên ngày càng đến gần.
Trong tẩm cung của chưởng môn, Lãnh Vô Yên chống cằm chán nản nhìn ra ngoài cửa sổ:
- Cũng không biết Nhiên Nhi đang bận việc gì mà mấy ngày nay không đến tìm bổn toạ. Không phải đã quên ước định với bổn tọa rồi chứ? Gần đây nữ đệ tử trong tông môn có vẻ hơi không thành thật, ngày nào cũng đi quanh quẩn bên cạnh Nhiên Nhi tặng lễ vật cho hắn.
Đột nhiên nàng ta nghĩ tới điều gì đó và ngồi thẳng dậy:
- Đúng rồi, lễ vật! Hắn vì bổn toạ mà chuẩn bị tỉ mỉ như vậy nhưng hình như bản toạ chưa từng tặng gì cho hắn. Thực sự ngu ngốc mà.
Lãnh Vô Yên gõ mạnh vào đầu của mình...
- Chắc chắn là hắn không thoải mái khi bản toạ không chuẩn bị quà. Đó là lý do tại sao hắn không đến đây tìm ta. Ừm, lễ vật…
Lãnh Vô Yên vò đầu bứt tóc, nghĩ ngợi lung tung
- Nhưng mình nên tặng hắn cái gì?
Không giống như Lý Nhiên, nàng ta có rất ít kiến thức trong lĩnh vực này.
- Nhưng mình nên hỏi ai đây?
Nàng đã nghĩ rất lâu và chỉ nghĩ ra một ứng cử viên. Người này đóng một vai trò quan trọng trong lĩnh vực tình yêu… không những dạy nàng hẹn hò đôi lứa như thế nào, nên làm gì mà còn dạy nàng nấu canh cho Lý Nhiên uống. Trong lòng Lãnh Vô Yên, người này giống như một cố vấn tình yêu! Đó là Vương chấp sự.
Vương chấp sự nói một cách thận trọng:
- Chưởng môn. Người tìm đệ tử có gì phân phó sao?
Lãnh Vô Yên nhìn nàng ta, nhàn nhạt nói:
- Gần đây nữ đệ tử đều không thật thà lắm.
- Hả?
Vương chấp sự vò đầu bứt tai.
- Mọi người đều tu hành rất nghiêm túc, không có gì sai cả.
- Bổn toạ không nói về việc tu hành.
- Vậy là phương diện nào ạ?
Vương chấp sự hơi khó hiểu...
Lãnh Vô Yên nói rằng:
- Tết Sương Nguyên đang đến gần, nhiều nữ đệ tử đang gây rối, nghe nói sắp phá cả cửa phòng của Thánh Tử rồi. Chuyện này ngươi đã biết chưa?
Mồ hôi lạnh của Vương chấp sự lập tức chảy ra.
- Tại sao chưởng môn lại muốn nói chuyện với một mình ta, có phải ta bị lộ rồi không?
Chân nàng ta có chút mềm nhũn rồi. Lãnh Vô Yên nhíu mày hỏi:
- Sao ngươi không nói lời nào?