Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vương chấp sự lập tức quỳ rạp xuống đất, giọng nói run run:
- Tông chủ... Là đệ tử đáng chết. Không nên tặng lễ vật cho Thánh Tử đại nhân! Nhưn đệ tử hoàn toàn chỉ xuất phát từ tình đồng môn... Hoàn toàn không có… không có ý nghĩ không an phận nào khác.
- Hả?
Lãnh Vô Yên sửng sốt:
- Ngươi cũng đã tặng quà cho Nhiên Nhi?
Nàng ta còn muốn hỏi đối phương tặng quà gì thì tốt... Kết quả là người này đã tặng rồi. Lãnh Vô Yên vô cùng tức giận. Ngày phòng đêm phòng nhưng khó đề phòng trộm nhà.
- Uổng công ta đã coi ngươi như một người cố vấn tình cảm.
Nàng giận dữ nói.
- Nói, ngươi tặng cái gì!
- Chuyện này...
Vươn chấp sự lúng túng nói:
- Là một thứ đồ nhỏ có thể trợ giúp giấc ngủ.
- Nói chi tiết một chút!
- Một bộ chăn đệm có thêu in chân dung của đệ tử do đệ tử đan.
- …
Răng rắc!
Lãnh Vô Yên trực tiếp bẻ gãy tay vịn.
- Ngươi gọi đây là tình cảm đồng môn à, thực sự coi bổn toạ là kẻ ngốc sao?
Vương chấp sự sợ đến ngã xuống đất, giọng run run:
- Đệ tử biết sai rồi!
Lãnh Vô Yên cố gắng hết sức bình tĩnh và lạnh lùng nói:
- Nói cho ta biết, ngươi còn làm những chuyện xấu xa đáng khinh gì với Thánh Tử nữa.
- Không có ạ.
Vương chấp sự lắc đầu như trống bỏi.
- Ngươi tốt nhất nên thành thật nói ra, nếu như để bổn tọa tự điều tra ra thì việc này không đơn giản như vậy nữa!
Lãnh Vô Yên huy hiếp.
Vương chấp sự nuốt nước miếng nói:
- Khụ khụ. Trong lúc vô tình đã nhìn thấy dáng vẻ của Thánh Tử đại nhân đang tắm, chuyện này không được coi là thô bỉ chứ?
- Ngươi còn nhìn lén Lý Nhiên tắm?
Răng rắc!
Một cái tay vịn khác bị bẻ gãy. Lồng ngực của Lãnh Vô Yên đang phập phồng, nghĩ đến việc chặt nàng ta ra thành nhiều mảnh. Vương chấp sự run rẩy nói:
- Tông chủ, đệ tử thật sự không cố ý.
Nàng xoa xoa mi tâm, kìm nén cơn giận, hỏi:
- Thánh Tử đã nhận được tất cả những món quà đó sao?
Vương chấp sự đáp:
- Nhận thì nhận rồi nhưng đều là do người hầu của hắn nhận. Nghe nói Thánh Tử không có hứng thú nào.
Nghe được điều này trái tim của Lãnh Vô Yên như được an ủi phần nào. May mắn thay Nhiên Nhi không thích bọn họ.
- Ngươi nói ta nên trừng phạt ngươi như thế nào?
Nàng hừ lạnh nói.
Vương chấp sự đáng thương nói:
- Chỉ cần không trục xuất đệ tử ra khỏi sư môn, muốn đệ tử làm gì cũng được.
Đột nhiên Lãnh Vô Yên nghĩ đến:
- Vừa rồi ngươi nói, lễ vật đều do người hầu thay mặt nhận sao?
Vương chấp sự gật đầu:
- Vâng, chính là tiểu nữ tên A Thấm. Nàng ta được lão gia của Thánh Tử đại nhân đưa về và cũng được coi là người thân thiết nhất với hắn.
Mắt Lãnh Vô Yên sáng lên.
A Thấm và Lý Nhiên luôn ở cạnh nhau, nhất định là biết hắn thích quà gì!
Nàng hắng giọng một cái:
- Ngươi đi gọi A Thấm qua đây cho bổn toạ, ta có chuyện muốn hỏi nàng ta. Đúng rồi, đừng để Thánh Tử biết,
- Đệ tử chuyện đó…
- Bổn toạ sẽ trừng phạt ngươi sau!
- Vâng.
Vương chấp sự chán nản bước ra khỏi cung điện…
Sau một nén hương, A Thấm đứng trước mặt Lãnh Vô Yên.
- Tham kiến chưởng môn
Nàng ta hành lễ cúi đầu và hơi lo lắng.
Sau nhiều năm đến U La Điện như vậy, đây mới là lần đầu tiên nàng ta gặp vị chưởng môn trong truyền thuyết này. Nàng ta lặng lẽ nhìn Lãnh Vô Yên, trong lòng thầm nghĩ:
- Trông rất xinh đẹp, xem ra cũng không đáng sợ như vậy."
- Miễn lễ.
Đột nhiên Lãnh Vô Yên nhíu mày khi nhìn A Thấm.
- Căn cốt này là Xá Nữ Linh Tuỷ Thể?
Nàng không khỏi có hơi choáng váng. Đây là một thể chất song tu tuyệt đỉnh, tại sao Lý Nhiên luôn để nàng ta ở bên cạnh. Lẽ nào có mối quan hệ đặc biệt nào giữa hai người họ sao? Nghĩ vậy, Lãnh Vô Yên liền trở nên căng thẳng.
- Ngươi đã vào tông môn này mười năm, nhưng đây là lần thứ hai ta gặp ngươi.
Lãnh Vô Yên nói.
A Thấm thấp giọng nói:
- Nô tỳ không phải là đệ tử của U La Điện mà là người hầu hạ Thánh Tử. Làm thế nào có thể có cơ hội gặp được chưởng môn?
Lãnh Vô Yên hỏi:
- Nghe nói ngươi từ nhỏ đã đi theo Lý Nhiên, hắn có biết ngươi là thể chất song tu đỉnh cấp không?
Tim của của A Thấm đập lệch một nhịp. Câu hỏi này có vẻ không đúng lắm. Nàng ta lập tức thay đổi tâm tư thật nhanh và bình tĩnh nói:
- Thánh Tử đại nhân biết điều đó.
- Vậy thì tại sao hắn lại đưa ngươi vào U La Điện của ta? Ngươi không biết lệnh cấm tông môn của ta sao?
Lãnh Vô Yên hỏi.
A Thấm khuỵu xuống đất và nói với giọng run run:
- Thánh Tử biết rõ thể chất của nô tỳ sẽ bị người khác thèm muốn vì vậy đã đưa nô tỳ vào U La Điện, nói rằng chỉ có cách này thì mới an toàn.
- Nếu chưởng môn muốn trừng phạt thì trừng trị nô tỳ, chuyện này không liên quan đến Thánh Tử.
Lãnh Vô Yên im lặng một lúc, cố nén lại sự dò xét trong tâm trí của mình.
Dò xét ký ức có tác dụng phụ và sẽ làm tổn thương tâm trí đối phương ở một mức độ nhất định. A Thấm và Lý Nhiên có mối quan hệ rất thân thiết với nhau, Lãnh Vô Yên không muốn làm loại chuyện này sau lưng hắn.
Mà nguyên âm ở mi tâm nàng ta còn chưa biến mất, vẫn còn là thân xử nữ.