Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lãnh Vô Yên có chút ngượng ngùng nói:
- Bổn Tọa còn tưởng rằng ngươi không thích lễ vật kia, không muốn đến tìm Bổn Tọa nữa.
Lý Nhiên nghiêm mặt nói:
- Đó là do đệ tử nhận được lễ vật tốt nhất, quá mức thích, hận không thể ôm nó ngủ mỗi ngày…
- Dừng, dừng lại!
Lãnh Vô Yên đỏ mặt ngắt lời:
- Bổn tọa tặng cái kia cho ngươi cũng không phải để cho ngươi làm chuyện kì quái gì!
Lý Nhiên gật đầu nói:
- Sư tôn yên tâm, đệ tử nhất định sẽ cất kỹ để bên người.
- Chẳng qua chỉ là bộ quần áo mà thôi, có gì mà phải cất kỹ?
Lãnh Vô Yên ngượng ngùng nói.
- Đó chính là tín vật giữa chúng ta, hơn nữa...
Lý Nhiên tiến đến bên tai nàng:
- Đệ tử thật sự rất muốn xem sư tôn mặc một lần.
- Phi phi phi!
Mặt Lãnh Vô Yên đỏ như máu, trừng mắt nhìn hắn:
- Cái tên nghịch đồ ngươi, càng ngày càng làm càn.
- Làm người mà không có ước muốn thì có khác gì cá mặn đâu?
- Nào có ước muốn kì quái như thế!
Hai người vừa đi dạo vừa cãi nhau.
Xung quanh ngựa xe như nước, đèn đuốc sáng trưng, trên đường người đến người đi đặc biệt náo nhiệt.
Lãnh Vô Yên nhìn cảnh tượng náo nhiệt xung quanh, không khỏi lắc đầu nói:
- Bổn Tọa ở Huyền Linh Sơn nhiều năm như thế, vậy mà không biết trong thành còn có thịnh cảnh như vậy.
Lý Nhiên cười tủm tỉm nói:
- Đó là bởi vì trước kia sư tôn chưa gặp được đúng người.
Lãnh Vô Yên xinh đẹp liếc hắn một cái:
- Tiểu tặc nhà ngươi dám kéo Bổn Tọa vào hồng trần, từ ngày ngươi tỏ tình trở đi, Bổn Tọa rất khó trở lại trạng thái thanh tâm quả dục.
Lý Nhiên nhún vai:
- Thanh tâm quả dục có gì tốt? Chuyện ân ái, người làm tình với nhau, lúc này mới không phụ lòng.
Nói xong ngón tay gãi gãi lòng bàn tay của nàng:
- Chẳng lẽ sư tôn không thích?
Sắc mặt Lãnh Vô Yên đỏ lên, bất đắc dĩ thở dài:
- Ngươi thật đúng là ma tinh trong mệnh của Bổn Tọa, may mắn Bổn Tọa không tu Vô Tình Đạo, nếu không khẳng định sẽ rơi xuống Đế Cấp!
- Vô Tình Đạo?
Lý Nhiên hiếu kỳ hỏi:
- Còn có loại ma đạo này, sao đệ tử chưa bao giờ nghe nói qua?
- Phụt, ma đạo?
Lãnh Vô Yên không biết nên khóc hay nên cười:
- Lời này nếu như bị Dịch Thanh Lam nghe được, không chừng đang sống sẽ bị tức chết.
- Dịch Thanh Lam?
Lý Nhiên sửng sốt:
- Đó không phải là chưởng môn của Thiên Xu Viện sao? Nàng ta tu Vô Tình Đạo?
Chính đạo vẫn chú ý tới giúp đỡ thiên hạ, có tình có nghĩa.
Cái Vô Tình Đạo này nghe có chút giống tác phong ma đạo.
- Nói đúng ra là Vong Tình Đạo.
Lãnh Vô Yên thản nhiên nói:
- Ý tứ của nàng ta là vong tình chí công, dao cảm thiên cơ, đều vì gánh nặng hồng trần không dứt.
Hàng vạn hàng nghìn đại lộ, trăm sông đổ về một biển.
Cầm kỳ thi họa, ăn uống bài bạc, chỉ cần thích hợp với mình, đều có thể nhập đạo.
Trong con đường ăn, Thao Thiết tham ăn có thể một hơi nuốt núi sông, bụng giấu nhật nguyệt.
Cũng từng có người nghiện rượu, nếm được rượu ngon tuyệt thế đạt được truyền thừa phía sau thể hồ, ban ngày phi thăng.
Con đường cờ bạc tu vô cùng sâu, có vận may kề bên, có khả năng tính toán hợp lý.
Tới con đường piao.
Nghe nói ai cũng biết piao.
Lý Nhiên rất tò mò, nhưng đến nay không có cơ hội thử nghiệm.
Vong Tình đạo, cũng là một loại bên trong con đường lớn này, chưa nói tới cao sang thấp hèn gì.
Lý Nhiên nhức đầu:
- Thái thượng vong tình... Sao nghe giống như lão ni cô?
- Không sai, nàng ta chính là một lão ni cô đáng ghét!
Lãnh Vô Yên oán giận nói.
Lý Nhiên sửng sốt:
- Sư tôn có thù oán với Dịch Thanh Lam?
- Ngược lại nàng ta là người Bổn Tọa ghét nhất, nếu không phải là không có cơ hội, thật sự muốn tự tay giết chết nàng ta!
Lãnh Vô Yên nắm chặt quả đấm trắng nõn.
Trực giác nói cho Lý Nhiên, giữa hai người này có chuyện xưa.
Lãnh Vô Yên nghĩ tới cái gì, lầm bầm nói:
- Nếu có thể lôi Dịch Thanh Lam xuống hồng trần thì tốt, Bổn Tọa thật muốn nhìn xem khuôn mặt ngạo mạn kia mặt đỏ tai hồng, lăn lộn trong hồng trần là bộ dáng gì?
Lý Nhiên giật mình.
Không hổ là nữ ma đầu, ý tưởng đúng là không giống người thường!
Hắn vỗ bộ ngực chấn động:
- Sư tôn yên tâm, việc này để cho đệ tử, đệ tử lẻn vào Thiên Xu Viện, mang đạo cô kia trở lại.
- Ngươi dám!
Lãnh Vô Yên nhéo lỗ tai hắn, tức giận nói:
- Ngươi chỉ có thể có một người Bổn Tọa, không được có tạp niệm khác!
Sau đó nhìn thấy biểu tình tựa tiếu phi tiếu kia của Lý Nhiên, lúc này mới phản ứng lại, đỏ mặt vội vàng buông tay ra.
- Nghịch đồ, lại trêu Bổn Tọa...
Tiếp đó nàng lại lắc đầu:
- Có điều đạo tâm Dịch Thanh Lam vững chắc, trong lòng chỉ có Thiên Đạo, cho dù mười ngươi cũng không lay động được.
Lý Nhiên cười tủm tỉm nói:
- Đệ tử chỉ thích ở bên cạnh sư tôn, không có hứng thú với đạo cô lạnh như băng kia.
- Hừ, miệng lưỡi trơn tru.
Lãnh Vô Yên trợn mắt liếc hắn một cái, nhưng ý cười ở khóe miệng lại không giấu được.
...
Không biết có phải đạo pháp của Lãnh Vô Yên ảnh hưởng hay không, người bên ngoài dường như không hề chú ý tới bọn họ.
Điều làm làm cho bọn họ không bị quấy rầy, an tâm hưởng thụ thế giới hai người.