Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mà một bóng dáng xinh đẹp lại cách xa huyên náo, một mình đứng trên đá ngầm.
Nhạc Kiếm Ly ngẩng đầu nhìn những ngôi sao lấm tấm đầy trời, trong mắt lóe lên một tia mơ màng.
- Cũng không biết tên háo sắc kia bây giờ đang làm gì?
Từ lúc trở về từ Vô Ương Thành, trong đầu nàng ta chỉ toàn hiện lên dáng vẻ của Lý Nhiên, nhất là những chuyện hắn đã làm với mình…
Bây giờ nghĩ đến vẫn còn có chút tê tê dại dại.
Mặt Nhạc Kiếm Ly đỏ ửng lên.
- Rõ ràng có tu vi cao cường như vậy nhưng lại là một tên lưu manh!
Sau đó trong mắt nàng ta chợt lóe lên một tia lo lắng.
- Tên kia phá hư Trừ Ma Đại Hội, hành hung hàng loạt đệ tử Chính Đạo, không biết đã đắc tội với bao nhiêu người rồi…
Đến cả Trần Trục Thiên cũng bị đánh trọng thương.
Chuyện này tuy rằng các chủ không nói gì nhưng có không ít đệ tử trưởng lão trong tông môn đều sinh lòng bất mãn với Lý Nhiên.
Nói hắn là ma đầu đệ nhất phản thiên.
Nhưng chỉ có nàng ta biết rằng Lý Nhiên không phải là màu đầu gì.
Nếu không tại sao khi Bí Cảnh sụp đổ hắn lại bảo vệ một kẻ địch như nàng ta?
- Muốn thay đổi suy nghĩ của bọn họ thì ta phải trở nên mạnh hơn mới được.
Ánh mắt Nhạc Kiếm Ly dần trở nên kiên định.
- Lý Nhiên có thể đột phá Nguyên Anh nhanh như vậy chắc là đã trải qua mọi khó khăn gian khổ khi tu luyện, ta cũng không thể thua hắn quá xa được!
- Hơn nữa nhất định phải có vốn liếng để nói chuyện với Lãnh Vô Yên thì mới có thể làm lay động môn quy của U La Điện…
Trên khuôn mặt lạnh lùng của nàng ta hiện ra chút ngượng ngùng.
Xoẹt!
Bảo kiếm rút ra khỏi vỏ, thần quang bùng lên.
Hải vực tăm tối đột nhiên có sóng lớn cuộn trào mãnh liệt!
- Nhất định phải cố gắng đột phá Nguyên Anh!
…
Bí địa Lý gia.
Lý Vô Thường nhìn thiếu nữ đang ngồi xếp bằng tu luyện trước mặt thì bất đắc dĩ xoa xoa mi tâm.
- Ta nói này nha đầu Tiêu gia, gần sang năm mới rồi ngươi cũng không thể buông tha cho lão phu sao?
Trước khi Lý Nhiên đi đã nói với Tiêu Thanh Ca là có việc đi tìm lão tổ nên nàng đã muốn tới đây bái phỏng.
Kết quả là phát hiện ra linh khí trong bí địa Lý gia vô cùng nồng đậm nên thường qua đây ngồi tu luyện.
Thậm chí ngay cả Tết Sương Nguyên cũng không bỏ.
Tiêu Thanh Ca mở mắt, phun ra một ngụm trọc khí rồi cười híp mắt nói:
- Vãn bối sợ lão tổ mừng năm mới một mình quá nhàm chán nên mới cố ý qua đây với ngài.
- Cùng ta?
Lý Vô Thường hừ một tiếng.
- Lão phu thấy ngươi ở cùng Lý Nhiên lâu nên cũng học theo hắn vô sỉ!
- Ha ha.
Tiêu Thanh Ca ngượng ngùng gãi đầu. Lý Vô Thường buồn cười trừng mắt nhìn nàng một cái, cũng không nói gì nữa.
Thật ra có thêm một người nói chuyện cùng cũng giúp lão ta giải sầu, ngược lại cũng không phải chuyện gì xấu.
Nha đầu Tiêu gia này tâm tư thông suốt, hai người cũng coi như có duyên nên Lý Vô Thường cũng ngầm đồng ý cho nàng tu hành ở đây.
Tiêu Thanh Ca ngẩng đầu nhìn trời xanh mây trắng thì thở dài một tiếng.
Lý Vô Thường thấy vậy thì chế giễu nói:
- Sao thế, lại nhớ tôn tử kia của ta rồi hả?
- …
Tiêu Thanh Ca lắc đầu nói.
- Cũng không biết Lý Lang đang làm gì? Chắc là đang cố gắng tu luyện.
- Hắn? Cố gắng tu luyện?
Lý Vô Thường bật cười một tiếng.
Lão ta quá hiểu Lý Nhiên, tên kia căn bản không để chuyện tu luyện trong lòng.
Đoán rằng chắc đang ở đâu đùa giỡn thiếu nữ nhà lành rồi.
Ánh mắt Tiêu Thanh Ca kiên định nói.
- Ta nhất định phải càng cố gắng tu luyện mới được! Không nói đến việc đuổi kịp Lý Lang, ít nhất cũng phải mạnh hơn Nhạc Kiếm Ly!
Nữ nhân hiểu nữ nhân nhất.
Ánh mắt Nhạc Kiếm Ly kia nhìn Lý Nhiên quả thực không khác gì với nàng!
Trực tiếp bị Tiêu Thanh Ca chia thành tình địch số một.
Nàng lại rơi vào trầm tư lần nữa.
Bạch quang trên người hòa hợp, nhanh chóng vận chuyển Ngọc Nữ La Sát Công…
Sáng sớm hôm sau.
Lý Nhiên đẩy chiếc cửa sổ của kim kiệu ra, ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi vào…
Hắn hít một luồng không khí mát mẻ, thích ý mà duỗi người một cái.
Thật là thoải mái!
Hắn quay đầu hỏi:
- Sư tôn, tối hôm qua người ngủ có ngon giấc không?
Lãnh Vô Yên tránh trong chăn, búi tóc tán loạn, mặt đỏ tới mang tai, oán hận nói:
- Không tốt một chút nào!
Tối hôm qua, cũng không biết cái gân nào của nàng bị rút rồi mà lại đi đồng ý ngủ cùng giường với Lý Nhiên.
Kết quả cả một đêm, tên nhóc này chưa từng yên ổn lấy một giây!
Lãnh Vô Yên sợ ra tay quá nặng sẽ làm cho hắn bị thương, kết quả lại bị hắn khinh bạc hết một lượt từ trên xuống dưới.
Nếu không phải là nàng sống chết cũng phải giữ vững phòng tuyến cuối cùng, sợ rằng đã bị…
Không chỉ như vậy, nàng còn bị ép phải gọi mấy tiếng “tướng công”, lúc đó Lý Nhiên mới chịu từ bỏ ý đồ.
- Thật mắc cỡ chết người…
Nàng cố nén ngượng ngùng mà ngồi dậy, chỉnh sửa lại y phục xốc xếch một chút, ánh mắt cứ tránh đông tránh tây, tuyệt không dám đối diện với Lý Nhiên.
- Sư tôn có đói bụng không? Đệ tử đi làm một chút đồ ăn cho ngươi nhá?
Lý Nhiên dò hỏi.
Lãnh Vô Yên lắc đầu.