Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tần Như Yên cau mày nói:
- Ngươi lại đang tính toán cái gì?
- Khụ khụ…
Bạch Tương Dạ hắng giọng một cái, cười híp mắt mà nói:
- Ta đây không phải là muốn kết nối lực lượng của mọi người lại và bện thành một sợi dây thừng sao. Tốt xấu gì thì ta cũng là nhân vật đứng thứ hai trong bảng Thiên Ma, làm một người chỉ huy tạm thời hẳn là không có vấn đề gì chứ hả?
- Ngươi ấy hả?
Tần Như Yên còn chưa nói hết câu thì đã nhìn thấy mấy đạo u quang xẹt ngang qua bầu trời, trong nháy mắt đã rơi vào giữa quảng trường.
Sau khi nàng ta nhìn thấy người cầm đầu kia kia thì không khỏi sửng sốt một chút, sau đó nụ cười trên mặt tựa như hoa nở rộ.
- Bạch Tương Dạ, hình như cũng không tới phiên ngươi làm chủ đâu.
Sau khi Bạch Tương Dạ thấy rõ người tới thì cũng chỉ nhún nhún vai, không thèm nói thêm gì nữa.
Vùng quảng trường rộng lớn vốn ồn ào huyên náo, trong nháy mắt đã yên tĩnh lại, tất cả mọi ánh mắt của Chính Đạo và Ma Đạo đều tập trung hết lên trên người của nam nhân vừa mới đến kia.
Đệ nhất Thiên Ma, Lý Nhiên!
Toàn bộ quảng trường yên tĩnh đến mức nghe thấy cả tiếng kim rơi nữa.
Tất cả ánh mắt đều tập trung lên trên thân ảnh mạnh mẽ mà rắn rỏi kia. Có sợ hãi, có hoảng hốt, có căm hận, cũng có kích động…
Lý Nhiên.
Cái tên này tựa như một đám mây đen quanh quẩn trong lòng mọi người, khiến cho bọn họ không tài nào thở nổi.
Đám người của Chính Đạo vốn đang thân thiện hàn huyên với nhau, giờ đây sắc mặt đều trở nên có hơi tái nhợt. Thậm chí trong đó còn có vài người đã từng bị hắn đánh cho một trận trên Trừ Ma Đại Hội. Lúc này, hai đùi bọn họ đã run rẩy không ngớt.
Mà người trong Ma Đạo thì vô cùng hưng phấn.
Cuối cùng hung thần phía bên đây cũng đã tới rồi!
- Đây chính là đệ nhất Thiên Ma đó sao?
- Dáng dấp thật là đẹp trai!
Hừ! Không phải Lâm Lang Nguyệt sợ đến mức hai chân run rẩy rồi đó chứ?
- Sao bên Chính Đạo không tiếp tục lớn lối nữa rồi? Tiếp tục trò chuyện đi chứ?
- Lý Thánh Tử có hứng thú song tu không? Ta biết rất nhiều tư thế mê hoặc đấy.
...
Khóe miệng của Lâm Lang Nguyệt giật giật run rẩy, con ngươi bình tĩnh cuối cùng cũng gợn lên sóng to gió lớn.
Nàng ta bắt đầu hồi tưởng lại cơn ác mộng đáng sợ kia.
Ở bên trong Đạo Tuyệt Tử Địa cắt đứt hết vạn pháp, nàng ta đã mấy lần trọng thương mà ngã gục, nhưng vẫn cố gắng dựa vào một cỗ tín niệm để chống đỡ qua ngày.
Đó chính là chiến thắng Lý Nhiên, chứng minh bản thân mình!
Trả lại cho hắn gấp mười lần những sỉ nhục mà nàng ta đã phải chịu!
Nàng ta nhắm hai mắt lại, nỗ lực bình phục lại tâm tình của mình.
Bây giờ còn chưa phải là lúc…
Nhạc Kiếm Ly nhìn thân ảnh kia, trong mắt nàng tràn đầy vẻ vui mừng khi người khác gặp họa.
- Lý Nhiên, lại gặp ngươi rồi…
Nàng ta sải bước chân, không kiềm được mà đi về phía hắn, đột nhiên cả người cương cứng tại chỗ.
Chỉ thấy một vóc dáng thướt tha, nhẹ nhàng, một cô nương đeo tấm sa đen che mặt đi tới bên người Lý Nhiên, ánh mắt mang theo nét quyến rũ mà nhìn hắn.
Đó chính là Tần Như Yên của Hợp Hoan Tông.
Hai người đang nói gì đó, thỉnh thoảng Tần Như Yên còn che miệng cười khẽ, dường như có quan hệ cực kỳ thân thiết với hắn.
- Sao hắn lại chuyện trò vui vẻ với yêu nữ này như vậy chứ? Đây chính là Hợp Hoan Tông đó…
Nhạc Kiếm Ly ngơ ngác nhìn hai người bọn họ, bàn tay cầm trường kiếm không ngừng run rẩy.
…
Tần Như Yên nhẹ giọng nói:
- Lý Thánh Tử, ngài tới rồi.
Lý Nhiên không mặn không nhạt nói:
- Ừm, tới rồi.
- U La Điện cách nơi đây xa xôi như thế, không ngờ ngài lại tới nhanh như vậy.
Tần Như Yên nói.
Nhưng Lý Nhiên lại rất tùy ý.
- Lúc bay vừa hay thuận gió nên tốc độ tương đối nhanh.
Hắn cũng không có ngốc đến mức đi bại lộ chuyện về Truyền Tống Trận.
- Ha ha ha, ngài thật là hài hước.
Tần Như Yên nhẹ giọng cười nói.
- …
Vẻ mặt Lý Nhiên cực kỳ cạn lời.
Hài hước chỗ nào chứ hả? Ngươi cười cái gì mà cười chứ?
Nhưng mà một màn này rơi vào trong mắt Nhạc Kiếm Ly lại trở thành sự tượng trưng cho mối quan hệ mập mờ…
...
Lúc này, Bạch Tương Dạ đã đi tới, hắn ta nói:
- Chắc vị này chính là Lý Thánh Tử đúng không? Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, hân hạnh được gặp!
Lý Nhiên nghi ngờ nói:
- Ngươi là?
Bạch Tương Dạ nói.
- Đệ nhất Ngục của Sát Sinh Ngục, Bạch Tương Dạ.
Lý Nhiên cau chân mày lại.
Là hắn ta?
Kẻ này cũng có chút lai lịch đấy.
Sát Sinh Ngục tổng cộng gồm có mười tám tầng Sát Ngục, đi lên theo từng tầng thì địa vị cũng càng cao. Mà thứ quyết định xem ngươi nằm ở Ngục nào cũng không phải thực lực hay tiềm lực gì đó, mà là số lượng người mà ngươi đã giết. Sát nhân càng mạnh, số lượng người chết càng nhiều thì địa vị cũng càng cao, còn dùng phương pháp nào thì căn bản không ai quan tâm cả.
Mà tên Bạch Tương Dạ lại mạnh mẽ giết từ tầng mười tám lên thẳng tầng đầu tiên! Đạp lên núi thi thể chồng chất và trở thành thủ tịch của tông môn.
Người đời đặt cho biệt hiệu, Sát Sinh Bạch Đồ!