Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 163 - Chương 163. Bắt Đầu Săn Giết, Nhân Tộc Phản Công!

Chương 163. Bắt đầu săn giết, Nhân Tộc phản công! Chương 163. Bắt đầu săn giết, Nhân Tộc phản công!

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nhưng tốc độ của Lôi Sư quá nhanh, Nhạc Kiếm Ly vừa mới phản ứng kịp thì móng vuốt sắc bén đã vung đến trước mặt nàng rồi.

Nàng ta vừa mới chuẩn bị bỏ chạy thì lôi đình quấn quanh trên móng vuốt của con sư tử trước mắt đã làm cho thân thể của nàng ta tê dại một trận, thậm chí ngay cả trường kiếm cũng không nhấc lên nổi!

- Không ổn rồi!

Vẻ mặt tràn đầy sợ hãi của Nhạc Kiếm Ly phản chiếu vào trong con ngươi lạnh lùng của Lôi Sư.

Ầm!

Trong nháy mắt khi nó vung móng vuốt lên định xé nát nàng ta ra thì một thân ảnh đỏ au xẹt ngang qua, trực tiếp đánh bay sư tử ra ngoài!

Chỉ thấy Lý Nhiên che ở trước người Nhạc Kiếm Ly, cả người đều dung hòa với huyết khí, con ngươi màu đỏ u ám tràn đầy sát ý cuồn cuộn!

- Không cho phép ngươi ở lại nơi này, trở về trong thành đi!

Hắn cũng không hề quay đầu lại mà nói.

- Nhưng mà ta…

- Trở về!

Lý Nhiên sẳng giọng, không cho nàng một chút cơ hội thương lượng nào.

Nhạc Kiếm Ly cúi đầu, ngoan ngoãn lui về phía sau.

- Graoo!

Lôi Sư từ dưới đất bò dậy, lắc lắc cái đầu một cái, con mắt màu xanh lam tràn đầy vẻ bạo ngược.

Lâm Lang Nguyệt lên tiếng nói:

- Đây là Thú Vương thuộc Nguyên Anh Kỳ, thực lực không thể khinh thường được đâu, hai người chúng ta liên thủ lại với nhau đi, biết đâu phần thắng sẽ lớn hơn một chút…

- Không cần.

Giọng nói của Lý Nhiên lạnh như băng mà tràn đầy khốc liệt.

- Lão tử muốn đích thân làm thịt nó!

- Ngươi đừng manh động…

Lâm Lang Nguyệt vẫn còn muốn khuyên bảo hắn, nhưng chỉ thấy hắn bước về phía trước một bước, thân hình bỗng nhiên căng phồng ra, trong nháy mắt đã khiến cho y phục phải căng nứt ra!

Bắp thịt cuồn cuộn, phảng phất cứ tựa như một con cự thú vậy. Trên người hắn tràn ngập huyết khí, thức tỉnh Vương Dương!

Lôi đình trên người Lôi Sư không ngừng lập lòe, cứ như vậy mà giằng co với hắn.

Một giây kế tiếp…

Rầm!

Một người một sư tử va chạm vào nhau, phát ra tiếng vang rầm rầm!

Không có bất kỳ đạo pháp gì, cũng không cần bất kỳ thần thông nào, có chỉ là nắm đấm cùng với móng vuốt sắc bén mà thôi.

Bọn họ dùng thủ đoạn nguyên thủy nhất mà mà máu tanh nhất để công kích lẫn nhau.

Móng vuốt sắc bén cùng với nắm đấm mạnh mẽ!

Tất cả yêu thú và Tu Hành Giả đều ngừng tay lại, bọn họ đều ngơ ngác mà nhìn một người một sư tử đang chém giết nhau một cách kịch liệt kia.

Một tên là Thú Vương, một người là Nhân Ma!

- Súc sinh!

Lý Nhiên đứng lên, bắt lấy chiếc đuôi của Lôi Sư rồi trực tiếp ném phăng thân thể to lớn của nó đi. Lôi Sư xẹt qua một đường vòng cung trên không trung rồi đập mạnh xuống mặt đất đánh “ầm” một tiếng!

Không đợi cho xon sư tử kia kịp phản ứng lại, Lý Nhiên đã gắt gao đè chặt nó xuống, ngón tay phải chập lại như một thanh đao rồi cắm vào trong lồng ngực của Lôi Sư dễ như trở bàn tay vậy!

- Grào grào grào grào!

Đau đớn kịch liệt khiến cho Lôi Sư phải giùng giằng điên cuồng, nhưng Lý Nhiên cứ như thể một khối sắt thép cứng rắn vậy, không sứt mẻ một chút nào, hơn nữa còn trấn áp nó rất vững vàng.

Hắn rút tay phải ra, giơ lên thật cao!

Trong tay cầm lấy một viên Lôi Đình Chi Tâm đang đập rộn ràng.

Ầm!

Lòng bàn tay dùng sức bóp lại, trong nháy mắt, trái tim đã bị nghiền nát.

Bầy Yêu Thú mất hồn mất vía!

Trong nháy mắt, cả chiến trường đều yên lặng lại.

Tất cả mọi ánh mắt đều tràn đầy hoảng sợ mà nhìn một màn này.

Thân ảnh của Lý Nhiên to lớn đến mức phảng phất cứ như một cây cột điện khổng lồ vậy, tản ra huyết khí tựa như có thực chất.

Mà dưới chân hắn là Lôi Sư Vương không ai bì nổi, thân thể nó đang không ngừng co quắp, máu tươi phun trào không ngừng từ cái lỗ to trong lồng ngực.

Lực sinh mệnh của Yêu Thú thuộc Nguyên Anh Kỳ khủng bố khiến cho nó dù có bị nghiền nát trái tim thì cũng không lập tức tử vong ngay.

Ánh mắt lạnh lẽo như băng đã hoàn toàn không còn vẻ tham lam và tàn nhẫn nữa, chỉ còn lại có sự thống khổ và cầu xin.

Nó sợ, nó muốn sống sót!

Con ngươi đỏ sậm của Lý Nhiên cực kỳ lạnh nhạt, hắn nhấc chân phải lên giẫm lên trên đầu Lôi Sư.

Trong ánh mắt sợ hãi của nó, hắn đạp mạnh xuống!

Dịch thể màu hồng bạch văng tung tóe khắp nơi!

Lôi Sư Nguyên Anh Kỳ… chết rồi!

Trận đấu này là trận tàn sát đầy máu tanh giữa Nhân và Yêu. Chỉ trong thời gian một nén nhang lại đủ để quyết định ai sống ai chết, người nào đứng vững, người nào ngã xuống!

Thi thể khổng lồ của Lôi Sư trở nên ảm đạm dần, con ngươi băng lam cũng tối xuống.

Nó còn không có thần thông Nguyên Thần Ly Thể… thân thể bị hủy diệt đại biểu cho tử vong đúng nghĩa.

Lý Nhiên ngẩng đầu lên, con ngươi hờ hững đảo qua bầy thú.

Đám Yêu Thú run rẩy hai bắp chân, tim gan cũng sắp nứt rạn cả ra rồi!

Giờ khắc này, cuối cùng bọn chúng cũng ý thức được tên Nhân Tộc trước mắt này căn bản không phải là con mồi, mà là thợ săn!

Lý Nhiên bước về phía trước một bước, đám Yêu Thú đồng loạt lui về phía sau, trong miệng còn phát ra tiếng hầm hừ đầy sợ hãi.

Hắn tiến lên một bước nữa, Yêu Thú lại lui một bước!

Một người, thế mà lại có thể bức lui cả một mảnh đầy Thú Triều!

Bình Luận (0)
Comment