Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 337 - Chương 337. Chẳng Qua Cũng Chỉ Đột Phá Phân Thần, Ngươi Còn Muốn Độ Lôi Kiếp Nữa Sao?

Chương 337. Chẳng qua cũng chỉ đột phá Phân Thần, ngươi còn muốn độ lôi kiếp nữa sao? Chương 337. Chẳng qua cũng chỉ đột phá Phân Thần, ngươi còn muốn độ lôi kiếp nữa sao?

Mọi người đều bị cảnh tượng này làm cho chấn động.

- Cảnh giới Nguyên Anh ngưng tụ ra ba vị Pháp Tướng sao? Quả thật chưa bao giờ nghe thấy!

- Thánh Tử lại còn có Phật Lực thuần khiết như vậy sao?

- Thánh Tử thật sự rất lớn! Ta đang nói về Pháp Tướng.

- Thánh Tử đại nhân đây là muốn đột phá sao?

- Không thể nào, hắn mới đột phá Nguyên Anh chưa được bao lâu mà nhỉ? Chuyện này cũng quá khoa trương rồi đấy!

...

Các đệ tử bàn tán xôn xao.

Mà vẻ mặt các trưởng lão lại hết sức hoảng sợ.

Bọn họ đều là đại năng Độ Kiếp nên liếc mắt là có thể nhìn ra trạng thái của Lý Nhiên.

Hồn lực bàng bạc và khí tức tăng vọt đã vượt xa khỏi cảnh giới Nguyên Anh.

Lý Nhiên muốn đột phá Phân Thần!

Toàn thân mấy vị trưởng lão đều đang run rẩy, trong ánh mắt tràn đầy cuồng nhiệt!

- Tốc độ tu luyện kinh khủng như vậy đã không thể dùng thiên phú để giải thích!"

- Lý Thánh Tử nhất định là Thiên Đạo Chi Tử!

...

Lúc này Lý Nhiên lại cực kỳ phiền muộn.

Theo lý thuyết linh lực dồi dào và hồn lực bàng bạc của hắn nếu như đột phá Phân Thần là chuyện thuận theo tự nhiên.

Nhưng bây giờ lại bị mắc kẹt.

Nguyên nhân đúng là do sau khi rèn luyện thì thần hồn quá mạnh mẽ nên đã vượt xa khỏi Phân Thần Sơ Kỳ khiến cho Tử Phủ Thức Hải của hắn không có cách nào tiêu hóa được!

- Môn hạm của người khác đều là do không đủ hồn lực, còn môn hạm của lão tử lại là do hồn lực quá mạnh mẽ sao?

Hắn nhớ đến gì đó rồi bấm xin giúp đỡ ở ngoài sợi tơ hồng.

- Thanh Lam sư tôn, ta bị kẹt nên không vào được, ý của ta là thần hồn...

Sau khi Dịch Thanh Lam nghe xong thì cũng không còn gì để nói.

- Ngươi quá nóng nảy, lúc này mới có vài ngày mà đã nghĩ đến việc đột phá Phân Thần sao?

- Đột phá đại cảnh giới không dễ dàng như vậy, mặc dù hồn lực của ngươi dồi dào nhưng Tử Phủ Thức Hải còn chưa hoàn toàn được mở rộng ra.

- Hiện tại chỉ có thể tạm dừng đột phá rồi đợi đến khi các loại hồn lực hoàn toàn rèn luyện ma hợp thì mới nói chuyện.

Lý Nhiên vò đầu.

- Tất cả cũng đã ở trên dây rồi, chẳng lẽ không còn biện pháp nào khác sao?

Dịch Thanh Lam lắc đầu nói:

- Trừ phi có Thiên Lôi giúp ngươi rèn luyện, bằng không...

Đôi mắt Lý Nhiên sáng lên.

- Thiên Lôi sao? Ta rất quen thuộc với thứ đồ chơi đó!

Lạc Tuyết Sơn.

Tất cả các trưởng lão của các phong và đệ tử nội môn đều tụ tập hết ở nơi này, đôi mắt trông mong mà nhìn lên Lý Nhiên ở trên trời.

- Đã trải qua bao lâu rồi?

- Ít nhất… cũng đã được nửa giờ rồi nhỉ?

- Thánh Tử đang chờ cái gì vậy?

- Không biết, có thể là vẫn chưa tới giờ.

- Thánh Tử đại nhân thật là đẹp trai quá đi!

...

Nghe tiếng nghị luận của các đệ tử, chân mày của Tôn trưởng lão bắt đầu hơi nhíu lại.

Đúng vậy, Lý Nhiên đang chờ cái gì vậy chứ?

Rõ ràng là linh lực dồi dào, thần hồn tinh thuần, đã sớm đạt đến tiêu chuẩn của Phân Thần rồi, vậy vì sao mà hắn còn chậm chạp không chịu đột phá chứ?

Nhị trưởng lão nghi ngờ nói:

- Chẳng lẽ Thánh Tử gặp vấn đề gì sao?

Tôn trưởng lão lắc đầu.

- Chắc không phải vậy đâu, lão thân không hề cảm nhận được điều dị thường nào cả…

Vừa dứt lời, bà ấy đã nhận ra cái gì đó, khiếp sợ mà nhìn về phía bầu trời.

- Đây là…

...

- Tam Giới Thị, Ngũ Đế Ty Nghênh.

Năng lượng vô hình quanh quẩn trong thiên địa, vốn là bầu trời vạn dặm không mây lại đột nhiên tối đen lại.

Mây đen màu xám đậm ngưng tụ ở trên đầu đỉnh của Lý Nhiên.

Một luồng khí tức đến từ bách cổ mạc dã tràn ngập ra, làm cho trong lòng mọi người hoảng sợ một trận.

Tất cả mọi người đều hoảng sợ mà ngẩng đầu nhìn lại, ngay cả các trưởng lão cũng mang vẻ mặt vô cùng sợ hãi.

- Vạn Thần triều lễ, Ngự Sử Lôi Đình…

Mây đen bị một bàn tay vô hình khuấy động, chậm rãi tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, trong đó loáng thoáng còn có Lôi Quang ngưng tụ lại.

Bầu không khí bị kiềm nén tới cực điểm.

Quần áo của Lý Nhiên bay phất phới, màu vàng kim cổ xưa trên người bắt đầu lan ra từng bước một, tràn đầy khắp da thịt của hắn, phảng phất như dưới bầu trời đen tối có một vòng liệt dương vậy.

Trên tầng mây đen còn cuốn theo từng đạo đánh, tiếng sấm ù ù, điện quang bùng lên.

- Bên trong có sét, Lôi Thần ẩn danh!

- Kim Quang Ngự Lôi Chú của ta tự bổ vào người ta!

Tiếng sấm nổ mạnh đột nhiên dừng lại.

Cả thiên địa bỗng chốc như yên tĩnh lại.

Sau đó, vòng xoáy mây đen nhanh chóng xoay tròn, lôi đình với uy thế vạn quân bổ xuống một cách hung hãn!

Ầm!

Lôi Quang dày đặc và khủng bố bao phủ Lý Nhiên lại trong nháy mắt!

- Không ổn rồi, Thánh Tử bị sét đánh!

- Có cần phải cứu người hay không đây?

Các đệ tử phát ra từng trận kinh hô.

Bọn họ chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này?

Cổ họng của Tôn trưởng lão cũng hơi thít chặt lại, giọng nói khàn khàn:

- Các ngươi đã từng nhìn thấy… đột phá Phân Thần còn phải độ kiếp nữa sao?

- ...

Bình Luận (0)
Comment