Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 353 - Chương 353. Thì Ra Tất Cả Những Thứ Ở Bên Trong Huyễn Cảnh Đều Là Sự Thật!

Chương 353. Thì ra tất cả những thứ ở bên trong huyễn cảnh đều là sự thật! Chương 353. Thì ra tất cả những thứ ở bên trong huyễn cảnh đều là sự thật!

Dịch Thanh Lam gật đầu nói:

- Có vấn đề gì, ngươi hỏi đi.

Lý Nhiên ôm thắt lưng mảnh mai của nàng, tiến gần đến bên tai nàng mà nhẹ giọng nói:

- Bên eo của sư tôn, thật sự có nốt ruồi Chu Sa sao?

Dịch Thanh Lam:

- ...

Sắc mặt Dịch Thanh Lam nhanh chóng đỏ lên, lắp bắp nói:

- Ngươi, tại sao nghịch đồ nhà ngươi lại quan tâm đến việc này như thế?

Lý Nhiên cười híp mắt nói:

- Đệ tử chỉ cảm thấy tò mò mà thôi.

Nàng ta tức giận nói:

- Bần đạo không cho phép ngươi tò mò!

- Vậy đúng là có rồi sao?

- Không có!

Dịch Thanh Lam quay đầu qua, vẻ mặt vô cùng hoảng loạn.

Lý Nhiên lắc đầu nói:

- Đệ tử không tin, trừ phi sư tôn có thể chứng minh được.

Nàng ta nghi ngờ nói:

- Chứng minh như thế nào?

- Khụ khụ, chính là để cho đệ tử nhìn thấy lưng của người...

- Tiểu tặc hoang đường!

Dịch Thanh Lam vừa lo lắng nắm chặt đạo bào vừa xấu hổ nói:

- Tại sao đầu ngươi lại toàn những suy nghĩ xấu xa vậy chứ?

Lý Nhiên cây ngay không sợ chết đứng nói:

- Chuyện đệ tử quan tâm đến cơ thể bạn gái mình thì có gì là sai sao?

- ...

Dịch Thanh Lam xoa xoa mi tâm.

Mặc dù tên gia hỏa này đã được nàng ta xác định là nam nhân của nàng ta nhưng trình độ vô sỉ của tên này đúng là cuộc đời ít thấy.

Quá bất hợp lý!

- Bần đạo...

Nàng ta vừa định nói gì đó thì nhìn thấy Lý Nhiên thở dài, vẻ mặt cô đơn nói:

- Đệ tử biết rằng sư tôn là tiên tử cao cao tại thượng nên mặc dù chúng ta đang ở cùng một chỗ nhưng lại không thể thân mật như vậy giống như những cặp tình lữ khác, còn phải duy trì khoảng cách thích hợp...

- Dừng!

Dịch Thanh Lam tức giận trừng mắt liếc hắn một cái.

- Ngươi tưởng bần đạo không nhìn ra sao? Ngươi đây là đang giả vờ đáng thương!

Ngược lại không phải là nàng ta muốn giữ khoảng cách với đối phương, mà là do bọn họ vừa mới xác định quan hệ còn chưa được một ngày cũng chưa tới thì làm sao có thể lộ vòng eo ra cho hắn xem được chứ?

Nàng ta suy nghĩ lại thì cảm thấy trong lòng có chút hoảng hốt.

Trong lòng nàng ta vừa bực mình vừa buồn cười khi nhìn thấy dáng vẻ Lý Nhiên ủ rũ cúi đầu, mặc dù biết đối phương cố ý nhưng vẫn khó tránh có chút để tâm.

- Tiểu tặc này thật sự có thể gây khó dễ gắt gao cho bần đạo...

Dịch Thanh Lam do dự một lúc lâu rồi mới nhón chân lên kề sát bên tai hắn, đỏ mặt nhẹ giọng nói:

- Trên lưng bần đạo... Quả thật có một nốt ruồi Chu Sa.

Nói xong cũng ngại ngùng không chịu nổi cúi đầu xuống.

Nốt ruồi Chu Sa kia là do trời sinh, nằm ngay chính giữa chỗ thắt lưng của nàng ta.

- Thật sự có sao?

Lý Nhiên sửng sốt một chút.

Điều này chẳng phải đã nói rõ rằng tất cả những hình ảnh mà hắn nhìn thấy ở trong Tâm Ma Huyễn Cảnh đều là tồn tại chân thực sao?

Hắn nhớ lại đôi chân thon dài và vòng eo tinh tế tinh tế kia... Thì ra ẩn dưới đạo bào rộng lớn của sư tôn lại cất giấy một thân hình nóng bỏng như vậy sao?

Lý Nhiên ngẩng đầu lên rồi bịt lấy mũi, cảm thán nói:

- Đáng tiếc, sớm biết như vậy thì ta đã xem nhiều lần hơn rồi!

Hai gò má Dịch Thanh Lam nóng bừng giống như hận không tìm được một cái lỗ để chui xuống.

- Nghịch đồ, ngươi thấy thỏa mãn chưa? Xấu hổ chết đi được!

Ngữ khí oán hận kia lại khiến cho nhịp tim của hắn nhanh chóng gia tốc.

Lúc này, Lý Nhiên nghĩ tới điều gì rồi nghi ngờ nói:

- Nhưng đệ tử chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này của sư phụ thì tại sao tâm ma lại bị lộ ra như vậy chứ?

Dịch Thanh Lam đáp:

- Bần đạo cũng đã nghĩ tới vấn đề này, đáp án duy nhất chính là Lang Nguyệt.

Trên thế giới này, ngoại trừ chính nàng ta ra thì chỉ còn duy nhất một người đã từng nhìn thấy cơ thể nàng ta.

Đó chính là Lâm Lang Nguyệt.

Lúc đó đối phương vừa mới vào tông môn, chỉ mới bảy tám tuổi nên hai người đã cùng nhau tắm rửa một lần, hơn nữa cũng chỉ có một lần đó mà thôi.

Nghĩ đến là tâm ma xâm chiếm một phần trí nhớ, sau đó hiện ra trong huyễn cảnh của hắn.

Lý Nhiên nhéo cằm.

- Ừm, có lý, thảo nào lại trông chân thực như vậy…

- Không cho phép ngươi nghĩ!

Dịch Thanh Lam xấu hổ và giận dữ nói:

- Ngươi nhanh chóng quên đi cho bần đạo!

Nàng ta chỉ vừa nghĩ tới việc đối phương đã nhìn thấy dáng dấp chân thực của mình thì cũng cảm thấy hoảng hốt một lúc giống như đạo bào trên người đều bị nhìn thấu vậy.

Lý Nhiên lắc đầu.

- Quên sao, nhất định không thể quên được. Mà nếu như sư tôn cảm thấy không công bằng thì đệ tử cũng có thể cho ngươi xem một chút?

- ...

Dịch Thanh Lam đỏ mặt gắt một tiếng.

- Ai muốn nhìn ngươi chứ!

Lý Nhiên thở dài.

- Người nhất định không xem sao? Chao ôi, nếu thế thì sư tôn sẽ cảm thấy hối tiếc đấy.

- ... Hối tiếc cái gì cơ?

- Đệ tử thật sự rất ưa nhìn đấy.

- Xì!

Mỗi lần Dịch Thanh Lam nói chuyện phiếm với gia hỏa này thì đều có cảm giác vô cùng bất lực

Bình Luận (0)
Comment