Dịch Thanh Lam hừ lạnh nói:
- Đúng là Lãnh Vô Yên rất mạnh nhưng bần đạo cũng không sợ nàng ta!
Nàng ta không phải mạnh miệng.
Năm đó Lãnh Vô Yên vì đòi lại công đạo cho đệ tử mà trực tiếp tàn sát một nhất lưu tông môn.
Việc này đã gây nên sóng to gió lớn.
Vì chuyện này mà Trần Uẩn Đạo đã tổ chức Đồ Ma Đại Hội, tập kết các tông tấn công lên sơn môn U La Điện.
Kết quả là Lãnh Vô Yên một thân một kiếm, giết đến thiên hồn địa ám, nhật nguyệt vô quang.
Tiên huyết nhuốm đỏ La Sát Sơn, thi cốt la liệt chất đống khắp sơn môn!
Đến cả Trần Uẩn Đảo cũng bị thương bỏ chạy.
Nhưng nàng vẫn không chịu bỏ quan, trực tiếp dẫn người phản công lại Thần Đạo Cung!
Ngoài đó ngàn dặm, kiếm trảm Phi Vân Sơn, một kiếm phá hủy đại trận hộ tông, tiêu diệt đỉnh núi vạn trượng!
Mắt thấy Trần Uẩn Đạo sắp hóa thành tro cốt thì vẫn là Dịch Thanh Lam xuống núi ngăn cản nàng.
Hai người giằng co ba ngày nhưng cũng không có ai xuất thủ.
Bởi vì các nàng cũng không xác định được phần thắng của mình rốt cuộc có bao nhiêu.
Hơn nữa còn có Sở Linh Xuyên và con lừa ngốc Vô Vọng Tự ở bên cạnh nhìn chằm chằm như hổ rình mồi nên lúc này Lãnh Vô Yên mới quyết định cho Trần Uẩn Đạo một cơ hội làm người một lần nữa.
Đã nhiều năm như vậy, Lãnh Vô Yên đã trở nên mạnh hơn nhưng Dịch Thanh Lam cũng không thụt lùi.
Quan hệ của các nàng cũng trở nên có hơi kỳ lạ.
Giống như địch nhưng lại không phải địch, như bạn lại chẳng phải bạn. Rõ ràng là ghét bỏ nhau nhưng lại tôn trọng nhau.
Dù sao những người khác của Chính Ma Lưỡng Đạo cũng không lọt nổi vào mắt các nàng.
Dịch Thanh Lam thản nhiên nói:
- Sát khí của Thiên Xu Viên đạo pháp đúng là không nặng như U La Điện nhưng trên Diệt Thần Hồn Chi Đạo lại hơn một bậc. Nếu thật sự đánh thì bần đạo chưa chắc sẽ thua!
Lý Nhiên:
- ...
Bây giờ không phải là vấn đề ai thắng ai thua mà quan trọng mà mu bàn tay hay lòng bàn tay cũng đều là thịt, hắn không nỡ để bên nào chịu thiệt cả!
Hắn thận trọng hỏi:
- Thanh Lam sư tôn, ngươi nói chuyện này với sư tôn, nàng có phản ứng gì?
Dịch Thanh Lam suy nghĩ một chút rồi nói:
- Rất bình tĩnh.
- Bình tĩnh?
Lý Nhiên vò đầu.
- Không thể nào…
Dịch Thanh Lam không hiểu nói:
- Bần đạo cũng cảm thấy kỳ lạ. Lúc đầu còn đã chuẩn bị phải đánh nhau rồi, nhưng thái độ của nàng ta cực kỳ tốt. Còn nói việc này nàng ta cũng có trách nhiệm.
Lý Nhiên càng khó hiểu hơn.
- Sau đó thì sao?
- Sau đó bần đạo thừa nhận chuyện này, nàng ta lập tức bảo bần đạo giữ bí mật, nói sớm muộn gì cũng có một ngày như vậy. May mắn người kia là bần đạo.
- ...
Lý Nhiên ngu người ra.
Khác thường, quá khác thường.
Nghe thế nào cũng không giống phong cách của sư phụ!
Hắn lau mồ hôi lạnh, nghi ngờ nói:
- Các ngươi chắc chắn là nói cùng một chuyện chứ?
Dịch Thanh Lam gật đầu, xấu hổ nói:
- Đương nhiên rồi. Nàng ta đã nói rõ, nói chúng ta là quan hệ sư đồ cấm kỵ…
Tuy đúng là như vậy nhưng Lý Nhiên lại luôn cảm thấy không đúng lắm.
Nhất định là đã có chỗ nào đó xảy ra vấn đề.
- Chẳng lẽ sư tôn quá tức giận nên đầu óc bị chọc tức rồi?
Hắn chống cằm, sắc mặt có chút lo lắng.
Dịch Thanh Lam đẩy hắn một cái, đỏ mặt nhẹ giọng nói:
- Tiểu tặc, bần đạo vì ngươi mà cả mặt mũi cũng không cần, ngươi không được phụ bần đạo…
Lý Nhiên khôi phục tinh thần lại, chân thành nói:
- Đệ tử cho dù có phụ người trong thiên hạ cũng tuyệt đối không phụ Thanh Lam sư tôn!
Đồng thời trong lòng cũng bổ sung: Ngoại trừ Nhạc Kiếm Ly, Tiêu Thanh Ca, sư tôn đại nhân, vân vân…
Dịch Thanh Lam đỏ mặt cười.
- Ừm, bần đạo tin ngươi.
Nhìn đôi mắt chân thành và đơn thuần của nàng ta, trong lòng hắn nổi lên cảm giác tội lỗi.
- Thanh Lam sư tôn, có chuyện muốn thẳng thắn với ngươi. Thật ra đệ tử còn có…
- Đừng nói nữa.
Ngón tay trắng nõn như ngọc để lên bờ môi hắn, Dịch Thanh Lam xoay đầu qua nói:
- Chuyện hoang đường ngươi làm, bần đạo đã sớm biết.
Lý Nhiên sửng sốt, lập tức tỉnh táo.
Chắc là tác dụng của hồng tuyến nên đối phương cũng có cảm giác.
Nghĩ đến đây, cho dù là với da mặt dày như hắn cũng có chút nóng lên.
Dịch Thanh Lam cũng mặt đỏ tim run, nhìn dáng vẻ lúng túng của hắn không khỏi buồn cười nói:
- Tiểu tặc này, bây giờ mới biết xấu hổ à, khi làm chuyện xấu có nghĩ đến không?
- Khà khà.
Lý Nhiên cười ngây ngô.
Dịch Thanh Lam nhăn mũi, hừ một tiếng nói:
- Bần đạo mặc kệ ngươi đã từng làm những gì, nhưng ngươi đã nói sẽ đối xử với bần đạo tốt nhất…
Lý Nhiên gật đầu như giã thóc.
- Sư tôn yên tâm, từ trước đến nay đệ tử luôn hiếu thuận, tiếng lành đã đồn xa khắp Hạo Thổ.
- Ngươi ôm bần đạo mà nói những lời này, không cảm thấy không có sức thuyết phục sao?
- ...
Dịch Thanh Lam đỏ mặt trừng mắt liếc hắn một cái.
Thật ra nàng ta không rộng lượng chút nào.
Ngược lại, thấy hắn thân mật với nữ nhân khác trong lòng còn ghen tuông đến mức không khống chế được.