Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 359 - Chương 359. Sư Đồ Cùng Nhau Tắm Rửa!

Chương 359. Sư đồ cùng nhau tắm rửa! Chương 359. Sư đồ cùng nhau tắm rửa!

Vẻ mặt nàng ta vui vẻ rồi lại vô cùng ngượng ngùng, trong lòng đều nghĩ đến quyển “bí tịch” kia…

Lý Nhiên cười, đưa tay kéo tay nàng ta.

- Chúng ta đi thôi.

- Dạ.

A Thấm bị bàn tay to của hắn nắm lấy thì khuôn mặt nhỏ bé lập tức đỏ bừng lên, duyên dáng đi ra ngoài với hắn.

Lộc Hân Nhiên nhìn bóng lưng của hai người, nhịn không được cao giọng nói:

- A Thấm tỷ tỷ, nhất định phải cố gắng tu hành đấy!

- ...

A Thấm suýt chút nữa lảo đảo ngã xuống.

Trên đường đi, Lý Nhiên nghi hoặc nhìn nàng ta.

- Sao Lộc Hân Nhiên phải quan tâm đến chuyện tu hành của ngươi?

A Thấm đỏ mặt cúi đầu nói:

- Hân, Hân Nhiên muội muội là người rất tốt, nên khá quan tâm đến ta.

- Được rồi.

Lý Nhiên cũng không hỏi thêm.

A Thấm khôi phục lại tâm tình, hỏi:

- Thánh Tử đại nhân, chúng ta đang đi đâu vậy?

Lý Nhiên đáp:

- Về nhà.

A Thấm sửng sốt.

- Nhưng mà phòng của chúng ta vẫn chưa tu sửa xong…

Lý Nhiên cười nói:

- Ai nói trở về cái nhà kia? Chúng ta đang đến Vô Ương Thành.

- Vô Ương Thành?

Cả người A Thấm nhất thời ngây ngẩn.

A Thấm giật mình.

Vô Ương Thành.

Đối với nàng, ba chữ này vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.

Tuy nàng được sinh ra ở Vô Ương Đế Đô, nhưng từ lúc tám tuổi thì nàng đã đi theo Lý Nhiên tới U La Điện rồi, trong suốt hơn mười năm qua cũng chưa từng trở về lại nơi đó, ký ức đối với nơi đó cũng đã sớm không còn trọn vẹn nữa rồi.

Lý Nhiên nhìn dáng vẻ kinh ngạc của nàng, hắn không khỏi có chút đau lòng, hắn ôn nhu nói:

- Nhiều năm như vậy mà cũng không trở về lấy một lần, chắc là nhớ nhà lắm nhỉ?

- Nhà…

A Thấm cúi đầu.

Năm đó, Thẩm gia cũng là hào môn, nắm giữ mạch thương mại tơ lụa của Đế Đô, thuộc vào hàng các thế lực đứng đầu nhất trong thành.

Nhưng khi Thái Thượng Lão Tổ quy tiên, vì muốn tranh đoạt chức tộc trưởng mà một vài cổ thế lực ở trong tộc đã kích phát loạn chiến. Cha mẹ của nàng cũng vì vậy mà bị phế hết cả tu vi, bản thân còn bị trọng thương.

Nhìn những người vốn rất thân thiết lại huynh đệ tương tàn, điều này đã tạo thành đả kích rất lớn đối với một đứa trẻ còn là tấm bé như nàng.

Mà cũng chính bởi vì trận nội loạn đó mà Thẩm gia gần như sụp đổ, sau này lại còn chạm đến lợi ích của Lý gia, thế nên đã thuận lý thành chương mà bị thâu tóm.

Mà cha mẹ của nàng cũng bởi vì thương thế quá nặng, lưu lại mầm bệnh, bốn năm sau đó đã lần lượt qua đời.

A Thấm trầm mặc hồi lâu rồi mới lắc đầu nói:

- Không nhớ.

- ...

Lý Nhiên sửng sốt một chút, hắn cười khổ rồi nói:

- Đáp án này của ngươi thật đúng là nằm ngoài dự liệu của ta.

A Thấm ngẩng đầu, ánh mắt nàng trong vắt mà nói:

- Trong một khắc khi phụ mẫu ta qua đời, Thẩm gia đã không còn một chút ý nghĩa nào đối với ta nữa rồi.

- Thánh Tử ở đâu, nhà của ta ở đó.

Người thân nhất cũng đã trở thành kẻ thù không đội trời chung, nàng còn có cái gì để lưu luyến nữa đâu chứ?

Lý Nhiên xoa đầu mình.

- Vậy ngươi có biết mình vẫn còn một muội muội ruột thịt nữa hay không?

- Muội muội ruột?

A Thấm nghi ngờ nói:

- A Thấm là con gái độc nhất, làm gì có muội muội đâu chứ?

Lý Nhiên nói:

- Nàng tên là Thẩm Nịnh, đại khái tầm sáu bảy tuổi, chắc là sau này phụ mẫu ngươi mới sinh ra nàng.

A Thấm mờ mịt lắc đầu.

Nàng vẫn luôn ở lại Huyền Linh Sơn, không nắm được bao nhiêu tin tức, căn bản cũng không hề biết bản thân mình còn có một muội muội.

Lý Nhiên dò hỏi:

- Vậy ngươi có còn muốn gặp Thẩm Nịnh nữa không?

Nếu như nàng muốn gặp thì hắn sẽ đưa đối phương xuống núi, còn nếu như không muốn, vậy hắn cũng sẽ không để cho A Thấm và Thẩm gia có bất kỳ dây dưa rễ má nào nữa.

Dù sao thì điều này đối với nàng mà nói cũng chẳng phải là hồi ức tươi đẹp gì cho cam.

A Thấm không chút do dự mà gật đầu nói:

- Muốn gặp.

Không giống với những người khác trong Thẩm gia, đó là huyết mạch của cha mẹ nàng, cũng là máu mủ thân thiết nhất của nàng.

- Được.

Lý Nhiên xoa xoa đầu của nàng.

- Vậy ta sẽ đưa ngươi trở về du ngoạn một chuyến, vừa hay ngươi cũng đã lâu không ra ngoài chơi rồi.

- Ừm!

A Thấm dùng sức gật đầu, trong ánh mắt nàng tràn đầy vẻ vui mừng.

Có thể cùng đi ra ngoài với Thánh Tử đại nhân, còn có thể nhìn thấy muội muội ruột thịt của mình, trong lòng nàng liên tục nhảy nhót, quả thực là vô cùng vui vẻ.

...

Bạch Vân Phong.

Lạc Hoa Thiên Trì.

Đây là một ôn tuyền thiên nhiên nằm ở phía sau núi. Bởi vì dưới đáy ao tràn đầy Uẩn Linh Thạch, nhiệt độ nước quanh năm đều ấm nóng không thay đổi, linh tuyền không ngừng tràn vào trong ao, nhưng vẫn có thể duy trì được chất lượng nước trong suốt.

Đây cũng là ao chuyên dụng của Dịch Thanh Lam, chưa từng có người thứ hai tới nơi đây.

Mà hôm nay lại phá lệ.

Lúc này, bên trong Thiên Trì bốc hơi đầy nhiệt khí, hai nữ nhân kề vai ngồi chung một chỗ.

Bình Luận (0)
Comment