Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 542 - Chương 542. Đệ Tử Chỉ Quan Tâm Sư Tôn!

Chương 542. Đệ tử chỉ quan tâm sư tôn! Chương 542. Đệ tử chỉ quan tâm sư tôn!

Một lát sau.

Đông, đông, đông!

Ba tiếng chuông vang lên, kiếm khí xông thẳng cửu tiêu!

Sở Linh Xuyên nhìn về phía Trần Uẩn Đạo, giọng nói lạnh lùng:

- Dám uy hiếp ta ? Ta ngược lại muốn xem, rốt cuộc là hủy Vạn Kiếm Các, hay là Thần Đạo Tông ngươi!

Sắc mặt Trần Uẩn Đạo trắng bệch.

Hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới, Sở Linh Xuyên lại quyết tuyệt như vậy! ,

Lần này đến Vân Kiếm Đảo, vì muốn tràng diện hùng hổ, hắn đã kéo tất cả trưởng lão tông môn ra ngoài.

Bây giờ chiến lực Thần Đạo Cung cực kỳ yếu ớt, căn bản không phải đối thủ của đám kiếm điên này.

- Mẹ nó, bổn toạ chỉ muốn đòi lại công bằng thôi mà, tại sao sự tình lại biến thành cái dạng này ?

Mồ hôi lạnh trên trán Trần Uẩn Đạo chảy xuống.

Đồng thời đối mặt hai vị Nữ Đế này, hắn thật sự có khả năng sẽ chết ở đây!

Nếu như hắn bị lưu lại, vậy Thần Đạo Cung cũng sẽ hóa thành tro tàn!

- Cái kia...

Minh Kính Thượng Nhân lau mồ hôi lạnh, tươi cười nói:

- Việc này không có quan hệ gì với Vô Vọng Tự, hai vị chưởng môn chớ hiểu lầm.

Không khí vô cùng an tĩnh, căn bản không để ý đến hắn.

Minh Kính thận trọng bước ra cửa:

- Nếu như không có chuyện gì nữa, bần tăng xin được cáo lui trước...

- Chờ một chút!

Trần Uẩn Đạo gọi hắn lại, vẻ mặt ngưng trọng nói:

- Ngươi vừa mới nói cái gì ?

Minh Kính nói:

- Bần tăng xin cáo lui...

- Câu trước đó.

- Không có quan hệ gì với Vô Vọng Tự...

- Câu trước nữa.

- Hả?

Minh Kính cẩn thận nhớ lại một chút, nói:

- Nếu như Trần chưởng môn còn không đi, bần tăng liền đi trước...

- Đi.

Trần Uẩn Đạo gật đầu nói:

- Đột nhiên bổn toạ nghĩ đến, tông môn còn có chuyện quan trọng cần xử lý, vừa lúc đi cùng Minh Kính Thượng Nhân.

Minh Kính:

"???"

Chân mày Minh Kính Thượng Nhân giật một cái.

- Da mặt tên đạo sĩ mũi trâu này cũng quá dầy đi...

Vừa rồi còn nói hắn nhát gan sợ phiền phức, kết quả thấy thật sự phải đánh nhau, liền kinh sợ nhanh hơn cả so với ai khác!

Tuy trong lòng Minh Kính khó chịu, nhưng hai vị Nữ Đế đang nhìn chằm chằm, bây giờ có thể an toàn rời đi mới là quan trọng nhất.

- Tốt, đã như vậy, bần tăng sẽ đồng hành cùng Trần chưởng môn !.

Vừa nói, vừa bước nhanh về phía cửa.

Trần Uẩn Đạo cũng không dám nhiều lời, trực tiếp đứng dậy đi theo.

Hắn đã nhận rõ hiện thực.

Dịch Thanh Lam và Sở Linh Xuyên không phải đang uy hiếp hắn, mà là thực sự muốn mạng của hắn!

Chỉ vì câu "Một mạng đổi một mạng" của hắn, không ngờ lại không để ý đến sự cân bằng chính ma và thương sinh thiên hạ, không tiếc muốn huỷ diệt Thần Đạo Cung!

Một bên là mặt mũi, một bên là cơ nghiệp vạn năm của Thần Đạo Cung, cái nào nặng cái nào nhẹ, trong lòng Trần Uẩn Đạo tự có kết quả.

Mấu chốt nhất là, cũng không thể vì thế mà ném mệnh đi?

Nhớ lại một chưởng kia của Dịch Thanh Lam, hiện tại da đầu hắn vẫn còn có chút tê dại.

Thời điểm hai người đang muốn đi ra đại điện, đột nhiên trong không khí truyền đến một tiếng động lớn.

Oanh!

Một đạo kiếm khí tinh thuần chém ở trước mặt bọn họ, khe rãnh to lớn gần như muốn chặt đứt ngọn núi!

Hai người dừng bước, tóc gáy toàn thân dựng thẳng.

Chỉ nghe thấy thanh âm của Sở Linh Xuyên từ phía sau truyền đến:

- Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, các ngươi coi Vạn Kiếm Các là địa phương nào ?

Con ngươi Trần Uẩn Đạo hơi co rút lại, xoay người nói:

- Sở Kiếm Thủ, ngươi làm như này là có ý gì ?

- Ý gì?

Sở Linh Xuyên cười lạnh nói:

- Trần chưởng môn biết rõ còn hỏi, không phải ngươi muốn biết Phùng Vạn Giang chết như thế nào sao ? Chuyện còn chưa nói rõ đã muốn đi ?

Khóe miệng Trần Uẩn Đạo giật giật.

Đúng là hắn muốn hỏi rõ ràng, nhưng hai người này một lời không hợp liền liều mạng, còn ai dám hỏi chứ...

- Khụ khụ.

Trần Uẩn Đạo hắng giọng một cái, cười gượng nói:

- Bổn toạ suy nghĩ một chút, xác thực Nhạc thủ tịch nói rất có đạo lý, bọn họ không có lý do ra tay với Vạn Giang, có lẽ Vạn Giang chết bởi bí cảnh sụp xuống. Ừm, nhất định là như vậy.

- ...

Các trưởng lão Thần Đạo Cung cúi đầu.

Mới vừa rồi còn nói muốn truy xét tới cùng, hiện tại lại cảm thấy đối phương nói rất có lý ?

Không có lý do ra tay với Phùng Vạn Giang sao ?

Không nói đến Lý Nhiên từng có xung đột với Phùng Vạn Giang, coi như hai người không có thù cũ, thì tên ma đầu này giết người còn cần lý do sao?

Mặc dù biết Trần Uẩn Đạo bị ép, nhưng tốc độ thay đổi sắc mặt này, vẫn khiến cho bọn họ có chút thẹn thùng.

Sở Linh Xuyên cười lạnh nói:

- Vậy ngươi không cần xem ký ức nữa ? Đúng lúc Lý Nhiên đã trở về, có muốn lấy trí nhớ của hắn cho ngươi xem một chút không ?

- Không cần, không cần!

Trần Uẩn Đạo lắc đầu như trống bỏi:

- Với uy tín và nhân phẩm của Sở Kiếm Thủ, đương nhiên bổn toạ tin tưởng, ký ức gì gì đó không cần nhìn nữa.

Sở Linh Xuyên hơi nhíu mày.

Không nghĩ tới Trần Uẩn Đạo lại dễ dàng sợ như vậy, chuyện này khiến cho nàng trong lúc nhất thời không tìm ra lý do động thủ.

Bình Luận (0)
Comment