Một tia Long Khí cũng không còn.
Nhìn không khác một chiếc lò luyện bình thường nhưng to.
- Long khí của trẫm đâu?
Tiếng Thịnh Diệp gào lên vang cả cung điện.
Không khí yên tĩnh đến mức quỷ quái.
Không ai có thể trả lời được vấn đề này.
Thịnh Diệp trầm mặc một lúc, quay đầu nhìn Thịnh Hiển, giọng nói khàn khàn:
- Thái Tổ, cái này… có bình thường không?
- …
Thịnh Hiển nuốt nước bọt.
Chắc chắn đây không thể là bình thường được.
Hắn đã dùng lò luyện này vô số lần, cũng đã từng thành công giam giữ Long Khí, vậy mới có thể gìn giữ giang sơn vạn dặm cho Thịnh tộc, cho nên rất hiểu thánh bảo này.
- Long Khí trong lò, đã tiêu tan không còn gì…
Âm thanh của Thịnh Hiển có chút nghiêm trọng.
Thịnh Diệp run lên, siết chặt nắm tay:
- Thái tổ, không phải người nói lò luyện này là thứ duy nhất có thể chứa Long Khí hay sao? Tại sao lại có chuyện này xảy ra?
Long Khí đã mong manh, lò luyện hấp thu mấy ngày mới được một chút.
Kết quả còn chưa hấp thu được bao nhiêu thì lại bay hết ra ngoài!
Điều này làm Thịnh Diệp không thể tin nổi.
Suy sụp nhìn lò luyện, Thịnh Hiển cau mày nói:
- Tình huống có chút kỳ lạ, trước nay chưa gặp bao giờ… Bây giờ xem ra không phải lò có vấn đề mà là có người đang tranh đoạt Long Khí.
- Tranh đoạt Long Khí?
Thịnh Diệp nghe vậy thì sửng sốt:
- Ý Thái tổ nói…
Thịnh Hiển nhìn về phía bắc, thần tình trầm trọng:
- Có thể nói có người thực sự hấp thu Long Khí?
- Cái này là không thể…
Thịnh Diệp theo bản năng phản bác nói.
Nhưng sau đó như nghĩ ra gì, môi giật giật nhưng không nói lên lời.
Long Khí là bổn nguyên của đất trời, cũng là thứ cấu tạo ra gông cùm xiềng xích của đại đạo.
Ngàn vạn năm trước cũng không biết bao nhiêu Tiên Vương Ma Đế muốn khám phá thứ bí ẩn này, cũng đã thử hấp thụ nó vào thân.
Nhưng cuối cùng đều thất bại.
- Long Khí không phải thứ nhân tộc có thể điều khiển.
Lâu ngày thì đây cũng trở thành chân lý được mọi người công nhận.
Cho dù Long Khí phù hộ hoàng tộc thì cũng chỉ có thể thông qua những thánh bảo mới dùng được, nhưng cũng chỉ có thể cất giữ Long Khí mà thôi.
Càng đừng nói tới chuyện hấp thu và sử dụng.
Mà bây giờ lại có người có thể thao túng Long khí, thậm chí cướp cả Long Khí trong lò luyện?
Chuyện này vượt qua vốn hiểu biết của Thịnh Diệp… Nhưng nếu không phải vậy, thì Long Khí đi đâu? Nhớ lại chuyện vừa nãy trên núi Huyền Sơn, hình ảnh chân long hoàn chỉnh kia, chỉ trong vài ngày đã xuất hiện tới hai lần… Thịnh Diệp đột nhiên cảm thất bất an vô cùng.
- Long Khí chắc chắn không vô duyên vô cớ mà biến mất.
Lông mày Thịnh Diệp nhăn lại, lòng thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ đúng như Tào Ngoan nói, Lý Nhiên nắm giữ bí pháp khống chế Long Khí?
Nếu như là người khác, Thịnh Diệp sẽ không tin, nhưng đối phương lại là Lý Nhiên, cho nên giả thiết này cũng không phải không thể.
Người thiếu niên kia không chỉ một lần tạo ra kỳ tích!
Người khác không làm được, không có nghĩa Lý Nhiên không làm được!
Thịnh Hiển thấy hắn thất thần, chần chờ nói:
- Người hoài nghi là U La Điện làm?
Thịnh Diệp gật đầu, trầm giọng:
- Có khả năng lớn là vậy.
Hai lần Long Khí xuất hiện đều là ở núi Huyền Linh, tại thêm biến dị của lò luyện, trong thiên hạ có chuyện trùng hợp vậy?
Nói không phải U La Điện thì ai có thể tin!
Thịnh Hiển trầm ngâm:
- Bọn họ có mục đích gì? Chẳng lẽ vì muốn phá hoại Thịnh tộc?
Nếu đúng vậy, thì rắc rối to rồi!
Thịnh Diệp lắc đầu:
- Không phải vậy, với tính cách của Lãnh Vô Yên, đến cuộc chiến chính tà còn chả muốn tham gia thì cũng chả hứng thú với giang sơn, không có vẻ muốn cướp ngôi hoàng đế.
- Vậy là nguyên nhân gì…
Hai người đều không thể hiểu.
Toàn đại điện an tĩnh, Thịnh Diệp bất đắc dĩ nói:
- Quên đi, bây giờ nghĩ nhiều cũng vô ích, chờ tin tức bên Bắc Địa đã.
- Cũng chỉ có thể như vậy.
Thịnh Hiển thở dài, thần tình có chút tĩnh mịch.
Sau khi ngủ say ở Tổ Địa, tỉnh lại khi thịnh thế sắp tới gần, tưởng là đến với tư thái cứu thế giới, lợi dụng lò luyện cứu vớt Thịnh tộc.
Nhưng thực tại lại cho hắn một cái tát.
Một đế cấp Chứng Đạo không lâu, có thể đè ép cả cường giả Nguyên Sơ.
Một Thánh Tử chừng hai mươi tuổi, lại có hai vị sư tôn cấp nữ đế của chính đạo.
Mà xưa nay cũng không có ai khống chế được Long Khí, bây giờ lại tuỳ ý cướp đoạt…
Thịnh Hiển bi ai phát hiện, mình không theo kịp thời đại nữa.
Quan trọng nhất là…
Nếu như Long ấn suy yếu, Long Khí bay loạn, hắn có thể dùng lò luyện ổn định lại đại cục, nhưng bây giờ còn không biết Long Khí bay đi đâu!
Nếu như Long Khí bị người khác khống chế, Long ấn mãi mãi không cách nào phục hồi lại?
Vậy cả thế gian sẽ chìm trong cảnh loạn lạc.
Đây đối với Thịnh tộc mà nói chính là đại nạn!
Mất đi sự phù hộ của Long Khí, giang sơn Thịnh tộc sẽ chả còn gì, toàn bộ đại cục sẽ phát sinh tới mức nào còn chưa dám nghĩ!
- Lão tử vừa tỉnh lại, thế gian đã muốn trở mình!
Thịnh Hiển buông xuôi hai tay xuống.
Mà Thịnh Diệp đang nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn xuống Đế Đô Vô Ương, ánh mắt phức tạp.
- Lý Nhiên…
…
Núi Huyền Linh.
Đến Lý thánh tử còn không biết, hắn chỉ đột phá cảnh giới mà làm ra dị động lớn như vậy.