Mặc dù hắn là gia chủ nhưng cũng chỉ là thân phàm tục, không thể biết tin tức của giới tu hành.
Lý Vô Thường thần tình khô khan:
- Hắn gây ra động tĩnh cũng lớn!
Sau đó từ từ kể ra, Phùng Vạn Giang chết, Trần Uẩn Đạo trọng thương, một lúc đột phá hai cảnh giới… Tất cả đều tóm tắt gọn gàng kể cho Lý Đạo Duyên.
Lý Đạo Duyên nghe xong thì há hốc mồm, cằm như muốn rơi xuống đất.
- Người nói, tất cả việc này đều là do Lý Nhiên?!
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, giọng cũng hơi cứng lại.
Chuyện này đều là từ Lý Nhiên mà ra?
Cũng quá kinh khủng đi!
Nửa ngày sau Lý Đạo Duyên mới bình tĩnh.
Sau khi kết thúc đại hội thành tiên, Lý Nhiên mới rời khỏi Thành Vô Ương có vài ngày thôi?
Không những đột phá hai cảnh giới cùng lúc, đã đạt đến trình độ giết chết Thánh Tử của Thần Đạo cung?
Hơn nữa chưởng môn Thần Đạo Cung, sát sinh đạo nhân Trần Uẩn Đạo lại còn bị đánh trọng thương!
Đây cũng là tin tức động trời rồi đi!
- Lão tổ, người chắc chắn đây đều liên quan tới Nhiên Nhi?
Lý Đạo Duyên vẫn chưa thể tin nổi.
Lý Vô Thường bất đắc dĩ lắc đầu:
- Việc này trên dưới tông môn đều biết, ngươi làm cha mà không biết cái gì.
Tuy hắn không ra khỏi bí cảnh, mà chuyện bên ngoài vẫn nắm rõ.
Có rất nhiều bí mật đều không thể giấu hắn được.
Lý Đạo Uyên nuốt một ngụm nước bọt.
Nếu lão tổ đã nói vậy thì chắc chắn là sự thực.
Nói như vậy Lý Nhiên bây giờ là tử địch với Thần Đạo Cung rồi hả?
- Lão tổ, Nhiên Nhi sẽ không gặp nguy hiểm gì chứ?
Lý Đạo Duyên phản ứng lại, không lo cho mình và Lý gia trước lại đi lo Lý Nhiên.
Lý Vô Thường thở dài:
- Trần Uẩn Đạo thương thế nghiêm trọng, còn có khả năng suy giảm đạo cơ, xem tình huống trước mắt chắc cũng không nghĩ đi trả thù Lý Nhiên.
Lúc trước động tĩnh của Trần Uẩn Đạo cũng lớn, toàn bộ thế gian đều chăm chú nhìn theo hắn bao gồm cả Lý Vô Thường.
Dù đang ở trong bí cảnh hắn cũng nắm rõ tin tức ba kiếm kinh thiên động địa kia.
Với thương thế của Trần Đạo Uẩn thì không chết cũng phải trọng thương!
Bây giờ nghĩ lại, hắn cũng tê da đầu hộ, Lãnh Vô Yên đúng là mạnh kinh người!
Lý Vô Thường cũng run cả người, thầm nghĩ trong lòng:
- Nữ ma đầu kia còn mạnh hơn cả lúc trước.
Nếu là lúc trước khi bị đuổi giết mà Lãnh Vô Yên có thực lực như bây giờ, thì chỉ sợ không phải đơn giản là hỏng mười món thánh bảo.
Có thể là đã tiễn toàn bộ người đuổi giết nàng đi đầu thai rồi!
Nói tới đây cũng thở phào nhẹ nhõm:
- Lý Nhiên không có việc gì là tốt rồi.
- Không có việc gì?
Lý Vô Thường hừ một tiếng:
- Đó cũng chỉ là tạm thời thôi. Đã náo nhiệt đến vậy rồi, bây giờ Thần Đạo Cung và U La Điện là kẻ thù không đội trời chung!
- Hơn nữa Trần Uẩn Đạo cũng chưa chết, đợi thương thế phục hồi, ngươi cảm thấy hắn nuốt trôi cục tức này?
Lý Đạo Duyên nghe vậy cũng khẩn trương.
Đúng vậy, đây chính là Sát Sinh Đạo Nhân trấn áp ma đạo.
Trước mặt bao nhiêu người bị đánh như vậy, sao có thể dễ dàng bỏ qua.
- Nhưng mà…
Lý Đạo Duyên chần chờ nói:
- Trần gia cũng phải sợ Lãnh chưởng môn chứ? Dù sao thực lực cũng lệch như vậy.
Lý Vô Thường lắc đầu:
- Hắn sợ Lãnh chưởng môn, nhưng hắn sợ Lý gia không…
Lý Đạo Duyên kinh ngạc:
- Ý Lão tổ là Trần Uẩn Đạo sẽ âm thầm hạ thủ?
- Có khả năng là vậy.
Lý Vô Thường thần tình ngưng trọng nói:
- Đừng tưởng Trần Uẩn Đạo thua Lãnh Vô Yên là vì hắn yếu, bởi vì cả thế gian này có ai là đối thủ của ma nữ kia?
- Trần Uẩn Đạo vẫn là cường giả, vẫn là sự tồn tại đỉnh cấp… Hơn nữa sau lưng hắn không đơn giản!!
Lý Đạo Duyên trầm mặc.
Đúng vậy, thực lực của Trần Uẩn Đạo không phải chuyện đùa, chuyện này không hề đơn giản.
- Trước đây Phùng Vạn Giang và Vũ Thành Không tới gây phiền phức, lão phu đã dặn qua Lý Nhiên, trước khi đến Chứng Đạo đừng trêu vào Trần Uẩn Đạo.
- Hiện tại thì sao, kém chút giết hắn!
- Tên gia hoả này đúng là xem lời mình nói như gió thổi!
Lãnh Vô Yên không sợ nhưng Lý Vô Thường lại đâu được vậy.
Đối với hắn, Trần Uẩn Đạo ở kỳ Nguyên Sơ là một sự đe doạ không hề nhỏ.
- Nhưng mà…
Ánh mắt Lý Vô Thường loé lên, thần tình nghi ngờ, Lãnh Vô Yên không thể không nghĩ ra chuyện này, vậy tại sao không giết luôn đối phương? Theo tính cách của nàng giết hắn cũng chả phải là chuyện gì to tát.
- Nhổ cỏ không nhổ tận gốc, đây không phải tính cách của nàng.
- Chẳng lẽ vì…
Hắn trầm ngâm suy nghĩ.
Toàn bộ bí cảnh chìm trong yên tĩnh,
Nhìn thấy thần sắc lo lắng của Lý Đạo Duyên, Lý Vô Thường thở dài một cái:
- Nhưng sự việc cũng đã xảy ra, có nghĩ nhiều cũng vô ích. Hơn nữa theo như lão phu thấy, Trần Uẩn Đạo trọng thương chưa thể trong thời gian ngắn hồi phục được.
Lý Đạo Duyên gật đầu:
- Chuyện cũng đã vậy, đành đi một bước tính một bước.
Đối với Lý gia mà nói, Thần Đạo Cung đúng là một con quái vật.
Nếu thực sự xảy ra xung đột, chỉ có thể dựa vào Lý Nhiên.
Lúc này Lý Vô Thường lại nói:
- Thực ra đây cũng không phải thứ lão phu lo nhất…
- Hả?
Lý Đạo Duyên không hiểu hỏi lại:
- Trừ cái này ra lão tổ còn lo lắng cái gì?