- Tiểu tử Lý Nhiên này đến cùng có sức hấp dẫn gì?...
Ngồi trong bí cảnh yên tĩnh một lúc lâu Lý Đạo Duyên mới lên tiếng:
- Lão tổ, ngươi nói là sự thật ? Hai vị Nữ Đế chính đạo kia. Thực sự nhận Nhiên Nhi làm đệ tử thân truyền ?
Hắn đến bây giờ còn không dám tin tưởng.
Lý Vô Thường cười khổ một tiếng.
- Các nàng tuyên bố trước mặt bao nhiêu người, hơn nữa vì Lý Nhiên kém chút nữa thịt Trần Uẩn Đạo. Ngươi nói cái này có phải thật hay không ?
- ...
Lý Đạo Duyên giọng cũng căng lên.
- Nói như vậy, bối cảnh hiện tại của Nhiên Nhi chính là Chính Ma Hai Đạo đều có?
- Hắn cũng có quan hệ không tệ với Nhạc Kiếm Ly, Lâm Lang Nguyệt, nhất là Nhạc Kiếm Ly, đã coi như là nữ nhân của Nhiên Nhi.
- Bọn hắn bây giờ lại trở thành sư tỷ đệ ?
Quan hệ này cũng có chút loạn !!
Lý Đạo Duyên trong lòng loạn cào cào, cũng không biết đây rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu.
- Việc này lão phu cũng không suy nghĩ cẩn thận.
Lý Vô Thường cau mày nói:
- Coi như hai vị kia Nữ Đế chính đạo kia có đồng ý, với tính cách của Lãnh Vô Yên nàng tuyệt đối không đồng ý... Giữa bọn họ khẳng định không ai muốn cho người khác biết mối quan hệ này.
Lý Đạo Duyên suy nghĩ một chút, nói ra:
- Vô luận như thế nào chỉ cần nhìn trước mắt cũng biết đây là một tin tức tốt. Phía sau Nhiên Nhi có ba đại tông môn, coi như Trần Uẩn Đạo muốn báo thù, cũng phải cân nhắc kỹ càng một chút.
Thần Đạo Cung mặc dù là chính môn đại đạo, thế nhưng đối mặt với ba tông lớn như U La Điện, Thiên Xu viện và Vạn Kiếm Các vẫn không là gì.
- Chỉ mong như vậy thôi.
Ba vị nữ đế kia cũng coi như đứng đầu giới tu chân.
Đến cả thế lực sau lưng Thần Đạo Cung cũng chưa chắc dám đụng vào.
Hiện tại chỉ hy vọng Dịch Thanh Lam không nhớ thù cũ !...
Lý Vô Thường thở dài bất đắc dĩ một tiếng.
Lý Nhiên tiểu tử kia thực sự không khiến người ta bớt lo.
- Đúng rồi, còn có một việc muốn ngươi đặc biệt để tâm.
Lý Vô Thường đột nhiên nghĩ tới cái gì.
Lý Đạo Duyên hiếu kỳ nói:
- Chuyện gì ? Lão tổ cứ nói đừng ngại.
Lý Vô Thường thần tình ngưng trọng nói:
- Bây giờ phải đề phòng Thịnh tộc, chỉ cần đối phương có động tĩnh gì, đều phải mau chóng thông báo cho lão phu.
- Thịnh tộc ?
Lý Đạo Duyên nghe vậy thấy khó hiểu.
- Chuyện của Nhiên Nhi thì liên quan gì tới Thịnh tộc?
Lý Vô Thường âm thầm lắc đầu.
Đối phương không hiểu, nhưng hắn trong lòng rõ ràng, Thịnh tộc hiện tại đã như là kiến bò trên chảo nóng.
Thịnh Diệp khổ tâm nhiều năm tính toán, chính là vì làm cho hai bên chính ma đối lập, duy trì thế cục cân bằng...
...
Nhưng tất cả những thứ này, tất cả đều bị Lý Nhiên phá vỡ.
Một Thánh Tử ma giáo lại có hai sư phụ là chưởng môn chính tông!
Đây rốt cuộc được tính là ma đạo hay chính đạo ? càng giống nửa chính nửa ma hơn, đây là việc mà Thịnh Diệp không muốn nhìn thấy nhất.
Hơn nữa hết lần này tới lần khác dưới lúc Long ấn suy yếu lại gây ra dị tượng kinh thiên động địa, còn không phải là đối thủ!
Ở lúc mấu chốt như thế này Thịnh Diệp không được phép có một chút sơ xuất.
Theo tính cách của hắn, vì giữ vững quyền lực giang sơn chuyện gì cũng có thể làm.
Mà Lý gia ngay dưới chân thiên tử, là nơi chịu đầu sóng ngọn gió nhất định phải hành sự cẩn thận.
Lý Vô Thường mặc dù không biết sự việc long khí mười mươi thế nào, nhưng với thực lực bây giờ của hắn cũng có thể nắm rõ tình hình.
- Ngươi đừng có ý kiến gì, cứ làm theo lời ta !.
Việc này không thể vài câu là nói rõ, cho nên hắn cũng không giải thích nhiều.
Hơn nữa với thân phận của Lý Đạo Duyên, biết quá nhiều cũng chưa hẳn là chuyện tốt.
- Được rồi...
Lý Đạo Duyên gật đầu, vừa muốn nói cái gì đó, lại chỉ thấy Lý Vô Thường biểu tình cứng ngắc, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.
- Lão tổ, ngươi làm sao vậy ?
Lý Đạo Duyên có chút mơ hồ, theo tầm mắt của hắn quay đầu nhìn lại.
Nhất thời cả người cũng ngây ngẩn cả ra.
Chỉ thấy giữa bí địa chẳng biết lúc nào có thêm một lão già.
Người nọ dung mạo tiều tụy, râu tóc bạc phơ, trên mặt nếp nhăn có thể kẹp con ruồi chết, thoạt nhìn cứ như gần đất xa trời.
Nhưng hắn mặc trên người lại là bộ Long Bào kim sắc!
Nhìn lão nhân gia trước mắt, Lý Đạo Duyên cũng ngẩn cả người.
Người nọ vô thanh vô thức tiến vào bí cảnh, ngay cả lão tổ cũng không phát hiện?
Hơn nữa trên người còn mặc… Long Bào?!
Lý Đạo Duyên nuốt một ngụm nước bọt, lên tiếng dò hỏi:
- Vị lão tiên sinh, đây là bí cảnh của Lý gia không biết ngươi vào đây bằng cách nào?
Trước khi thăm dò ra thân phận của đối phương, ngữ khí và thái độ cần khách khí.
Lão giả mặc Long Bào này cũng chả thèm liếc nhìn hắn, đưa mắt nhìn về phía Lý Vô Thường cười nói:
- Hắc bạch Tư Mệnh, ngục khoá vô thường. Không nghĩ tới Lý gia tổ sư vẫn còn sống.
Ánh mắt của Lý Vô Thường nặng nề, nhếch mép cười gượng.
- Thái Tổ… Đã lâu không gặp.
Tuy khẩu khí bình thường nhưng nắm đấm sau lưng lại siết chặt, hiển nhiên trong lòng không bình tĩnh như ngoài mặt.
- Thái tổ?
Lý Đạo Duyên cau mày, quay đầu hỏi
- Lão tổ, các ngươi quen nhau?