- Sở dĩ lần này lão tổ xuất quan là để chuẩn bị xoay đại thế, cứu vớt giang sơn Thịnh tộc?
- Không sai.
Thịnh Hiển thản nhiên nói:
- Lão phu vốn tưởng rằng có chân ngôn lò luyện ở trong tay, có thể khống chế Long Khí, xoay thiên ý. Dùng bí pháp phong ấn thọ nguyên kéo dài hơi tàn.
- Đây hết thảy, cũng là vì Thịnh tộc.
Lý Vô Thường trầm mặc.
Hắn chính là đế cấp, biết phong ấn thọ nguyên trong miệng đối phương là có ý gì.
Nếu muốn chống lại sự ăn mòn của thời gian, nhất định phải cam đoan thần hồn sẽ không suy vong, mà phương pháp duy nhất chính là phong ấn lại.
Đó không chỉ đơn giản là ngủ một giấc.
Lúc bị phong ấn thần thức vẫn thanh tỉnh, giống như bị vây nhốt trong bóng đêm, không cảm nhận được bất cứ thứ gì, cũng không có cách nào liên lạc với bên ngoài.
Giống như là bị giam trong một mật thất tối đen, không thể di chuyển, không thể nói chuyện, không cách nào suy nghĩ, tu luyện...
Cho dù là đế cấp, cũng rất khó thừa nhận loại cô độc thấu xương này, càng chưa nói Thịnh Hiển đã bị phong ấn lâu như vậy!
- Xem ra hắn nói không sai, cái này thực sự còn không bằng chết cho thống khoái!
Lý Vô Thường thầm nghĩ trong lòng.
Nhìn thấy con ngươi vẫn sáng ngời của Thịnh Hiển, thần trí hiển nhiên vẫn thanh minh, ngoại trừ khuôn mặt càng thêm tiều tụy, đáy mắt cũng thêm chút uể oải, không khác gì trước đây.
Nghị lực lớn như vậy, sợ rằng trên đời cũng không mấy người có thể có.
Lý Vô Thường phục hồi tinh thần lại, hỏi:
- Vậy Vô Thượng hoàng làm đến đâu rồi ?
Thịnh Hiển lắc đầu, cười khổ nói:
- Cái gì cũng chưa làm được, tình hình lại còn nguy hơn... Mà tất cả. Lại có quan hệ tới Lý gia.
Lý Vô Thường sửng sốt, dường như nghĩ tới điều gì:
- Vô Thượng hoàng có ý là...
Thịnh Hiển trầm giọng nói:
- Hôm nay lão phu đến chính là vì Lý Nhiên!
- Hôm nay lão phu đến là vì Lý Nhiên.
Tiếng của Thịnh Hiển quanh quẩn trong bí địa.
Lý Vô Thường co rút con ngươi, trái tim bỗng nhiên nảy lên.
- Quả nhiên, ta đoán không sai, Thịnh Hiển là vì tiểu tử kia...
Lý Nhiên gây ra động tĩnh quá lớn.
Hắn đã sớm dự liệu được Thịnh tộc sẽ có hành động, chỉ là không ngờ động tác lại nhanh như vậy, hơn nữa còn là Vô Thượng hoàng tự mình xuất động!
Điều này khiến hắn khó tránh khỏi có chút vội vàng không kịp chuẩn bị.
Lý Vô Thường nhếch mép một cái, cười gượng nói:
- Vô Thượng hoàng nói đùa, Lý Nhiên chỉ là một đệ tử trẻ tuổi của Lý gia ta mà thôi, một nhân vật bé nhỏ không đáng kể có tài đức gì làm cho ngài tự mình qua đây một chuyến?
- Bé nhỏ không đáng kể?
Thịnh Hiển cười châm chọc, bẻ khớp ngón tay nói:
- Thiếu tộc trưởng Lý gia, đệ nhất thiên tài Hạo Thổ. Hai mươi tuổi Phân Thần đỉnh phong, Thánh Tử thân truyền của U La Điện...Đây chỉ là một chút danh tiếng của Lý Nhiên mà thôi.
- Lý lão tổ gọi đây là nhân vật bé nhỏ không đáng kể? Sợ rằng địa vị cũng không lớn hơn hắn a!
Lý Vô Thường rơi vào trầm mặc.
Một tia ảo tưởng trong lòng cuối cùng cũng tan vỡ.
Mục đích Thịnh Hiển tới đã quá rõ ràng, hơn nữa quả thực đã có chuẩn bị.
Thịnh Hiển dường như không chú ý tới vẻ mặt của hắn, tiếp tục nói:
- Trước khi lão phu ngủ say vốn tưởng rằng đã thấy qua hào kiệt trong thiên hạ, nhưng lần này sau khi tỉnh lại, vẫn bị chấn động sâu đậm.
- Bây giờ thịnh thế chưa đến, Lý Nhiên đã cường đại đến tình trạng như thế, đến khi Long khóa buông lỏng, hạn mức cao nhất của hắn sẽ ở đâu?
Lão phu nghĩ cũng không dám nghĩ a!
Giọng nói của Thịnh Hiển có chút mê man và cảm thán.
Trong số cường giả thành tựu qua lần thịnh thế trước, Thịnh Hiển đã gặp thiên tài siêu cấp giống như cá diếc qua sông, trong đó có nhiều nhân vật hung ác có thể Chứng Đạo xưng Đế.
Nhưng nhưng chưa từng thấy người nào như Lý Nhiên.
Hai mươi tuổi liên phá hai cảnh, lấy Phân Thần thân dẫn động Long Khí, thậm chí còn có thể mở Chúng Diệu Chi Môn...
Đây cũng không phải là khả năng của thiên tài, dường như dùng ‘Yêu nghiệt’ để hình dung thì thích hợp hơn.
Được rồi, còn có sư tôn khủng bố kia của hắn…
Dù cho Thịnh Hiển sống lâu như vậy cũng thật sự không thể nào hiểu được, vì sao dưới gông cùm xiềng xích lại xuất hiện cường giả có đẳng cấp cỡ này!
Lý Vô Thường phục hồi tinh thần lại, biết việc này không thể nói qua được, trực tiếp xen vào:
- Cho nên ? Lý Nhiên coi như cường thịnh trở lại thì có liên quan gì đến Thịnh tộc chứ ? Vô Thượng hoàng lần này qua đây, rốt cuộc muốn gì?
Thịnh Hiển rất mạnh, dựa theo quá khứ, hắn tuyệt đối không dám khoa tay múa chân với đối phương.
Nhưng lúc này không giống ngày xưa.
Thịnh Hiển mới vừa thức tỉnh từ trong ngủ mê, không biết khôi phục được mấy phần thực lực.
Mà bản thân hắn vẫn đang mạnh mẽ!
Đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Lý Vô Thường, Thịnh Hiển bất động, thản nhiên nói:
- Lý lão tổ hiểu lầm, lão phu lần này qua đây chỉ là muốn trò chuyện với ngươi mà thôi.
- Trò chuyện cái gì? Lý Vô Thường vững vàng nhìn chằm chằm đối phương. Thịnh Hiển nâng chung trà lên nhấp một ngụm hỏi:
- Rốt cuộc Lý Nhiên có thân phận gì?
- Hả?
Lý Vô Thường sửng sốt một chút, cau mày nói:
- Lý Nhiên đương nhiên là hậu duệ của Lý gia ta, Thái Tổ vì sao biết rồi còn hỏi?
- Hậu duệ của Lý gia…