Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 758 - Chương 758. Bắt Chẹt, Bắt Chẹt Trắng Trợn!

Chương 758. Bắt chẹt, bắt chẹt trắng trợn! Chương 758. Bắt chẹt, bắt chẹt trắng trợn!

Thịnh Hiển nhìn dáng vẻ muốn cười của hắn, trên mặt cũng có chút khó chống đỡ, lắc đầu nói:

- Lý lão tổ vậy cũng rõ ràng. Ma nữ kia mạnh mẽ đến mức nào. Trần Uẩn Đạo là Nguyên Sơ cảnh cũng không tiếp nổi một kiếm của đối phương...

- Thực lực này quá cường hãn, thậm chí ta hoài nghi, nàng đã đột phá gông cùm xiềng xích, đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết!

Lý Vô Thường gật đầu.

Xác thực, xem thực lực của Lãnh Vô Yên quả thực đã vượt qua xa trình độ Nguyên Sơ.

Hời hợt ba kiếm, thiếu chút nữa chém chết tươi Trần Uẩn Đạo mà chính mình lại mặt không đỏ không thở mạnh.

Giới hạn đó quá cao, đã vượt ra ngoài tưởng tượng của bọn họ.

Thịnh Hiển bất đắc dĩ nói:

- Trước thực lực tuyệt đối, coi như là Vô Thượng hoàng thì có ý nghĩa gì chứ?

- Hơn nữa ma nữ kia tính cách quái đản, lỡ nhìn lão phu không vừa mắt...Lão phu mặc dù là có chút chán sống nhưng vẫn không muốn chết vô nghĩa!

Đây cũng coi như lời nói thật lòng.

Đối với Thịnh Hiển mà nói, đã trải qua giấc ngủ say dài, tinh thần chưa tan vỡ đã coi như là rất khá.

Còn thừa lại thọ nguyên cũng không chống đỡ được lâu lắm, nói mạng sống tính bằng thời gian đếm ngược cũng không quá đáng.

Tử vong, đã không còn khiến hắn sợ hãi mãnh liệt như vậy.

Có thể Thịnh Hiển mặc dù không sợ chết, nhưng không muốn chết không có chút giá trị nào.

Nếu cứ như vậy chết trong tay Lãnh Vô Yên, không chỉ không bảo đảm được giang sơn Thịnh tộc, hơn nữa chính mình còn có thể trở thành trò cười cho người trong thiên hạ.

Đây là chuyện Thịnh Hiển tuyệt đối không thể nào tiếp thu được.

Nhìn dáng vẻ nặng nề của đối phương, trong lòng Lý Vô Thường đột nhiên có chút an ủi.

Thành công trở thành nam nhân từng bị Lãnh Vô Yên truy sát, hắn vẫn coi chuyện này là một sự sỉ nhục.

Bây giờ xem ra, cho dù là Vô Thượng hoàng cũng phải bị kinh sợ a!

Thật sự phía dưới Lãnh Vô Yên, chúng sinh bình đẳng thôi.

Nói như vậy, có thể sống sót trong tay ma nữ kia hình như còn là chuyện đáng để kiêu ngạo.

Lý Vô Thường không khống chế được suy nghĩ miên man, Thịnh Hiển thấy hắn không nói lời nào, đáy mắt lóe lên vẻ lo lắng, vội vàng nói:

- Đương nhiên, lão phu cũng sẽ không bảo Lý lão tổ giúp không công. Nói xong bèn lấy ra một quyển sách trong ngực đặt trước mặt Lý Vô Thường.

Lý Vô Thường sửng sốt:

- Đây là...

Thịnh Hiển nói:

- Lý lão tổ nhìn rồi sẽ biết.

Hắn hơi nghi hoặc một chút, cầm sách lên.

Chỉ thấy trang giấy trong cổ tịch đã có chút ố vàng, bìa màu xanh nhạt tràn đầy trứu điệp, bên trên có viết bốn chữ nhỏ

«Thái Ất thần thuật».

- Thái Ất thần thuật?!

Lý Vô Thường run tay một cái, nhịn không được thét lên kinh hãi.

Lại là vật này.

Đây chính là Vô Thượng thánh điển về đạo bói toán trong truyền thuyết, là chí bảo truyền thừa bói phệ tông của Thượng Cổ đại tông, vậy mà xuất hiện trong tay Thịnh Hiển?

Hắn vội vàng lật ra vài tờ.

Chỉ nhìn lác đác mấy câu đã bị văn tự trong đó hấp dẫn, có loại cảm giác kỳ quái muốn rơi vào trong đó.

Là thần thật thuật!

Lý Vô Thường nuốt một ngụm nước bọt:

- Thái Tổ, ngươi đây là...

Thịnh Hiển nhìn cổ tịch, ánh mắt có chút nhức nhối, nhưng vẫn cắn răng nói:

- Đây chỉ là một chút thành ý của lão phu. Chỉ cần Lý lão tổ bằng lòng hỗ trợ giật dây, mặc kệ cuối cùng được chuyện hay không, Thái Ất thần thuật này sẽ là của ngươi.

- Nếu như có thể đàm luận thành công, lão phu còn tặng hậu lễ khác!

Lý Vô Thường phun ra một ngụm trọc khí:

- Thái Tổ thật đúng là cam lòng cho a!

Cái này là bảo bối chân chính.

Ở trong chứa 'Cửu Cung', 'Thiên mục', 'Tuế Tinh', 'Tính toán thần' ...và 'Thái Ất mười sáu thần' trong truyền thuyết

Nếu là có thể tìm hiểu thấu đáo toàn bộ, đừng nói thiên hạ này, coi như là đại đạo đều có thể… tính hết!

Bây giờ lại giống như tặng không cho Lý Vô Thường.

Lần này Thịnh tộc thật là đại xuất huyết!

Bởi vậy cũng có thể nhìn ra được, cục thế trước mặt đối với Thịnh tộc mà nói nghiêm trọng bực nào!

Thịnh Hiển thở dài, lắc đầu nói:

- Nói thật, lão phu rất luyến tiếc. Năm đó Thịnh tộc có thể nắm giữ giang sơn đều nhờ vào Thái Ất thần thuật và lò luyện chân ngôn.

- Lão phu chỉ hiểu thấu đáo một phần của thần thuật này cũng đã tính ra mấy trăm năm sau thịnh thế sẽ tới.

Vì vậy Lý lão tổ không cần phải hoài nghi tính chân thực của nó.

Lý Vô Thường gật đầu.

Thứ này hắn không rõ ràng địa vị, nhưng xác thực là Thái Ất thần số chân chính, điều ấy không thể nghi ngờ.

Mấy ngàn năm nội tình của Thịnh tộc quả nhiên là không giống bình thường!

Hắn chuyển động con ngươi, xoa cằm nói:

- Ừm...Nếu Thái Tổ có thành ý như vậy, lão phu cũng không tiện chối từ...

Nói xong liền thu lấy cổ tịch.

Mắt Thịnh Hiển sáng lên:

- Nói như vậy, Lý lão tổ là đồng ý giúp đỡ rồi hả?

- Ta đương nhiên nguyện ý.

Lý Vô Thường lộ vẻ khổ sở nói:

- Nhưng việc này cũng không đơn giản như vậy. Tuy ta biết Thái Tổ không có ác ý. Nhưng người khác không biết a! Trong mắt thế nhân, ta chẳng phải là thành ác nhân bán tôn cầu vinh sao?

- Huống hồ ma nữ Lãnh Vô Yên kia có thù cũ với ta, lỡ bị đối phương trả thù...

Thịnh Hiển lo lắng nói:

- Vậy Lý lão tổ rốt cuộc giúp hay là không giúp?

- Cái này hả...

Bình Luận (0)
Comment